Thành bà mối
← Ch.013 | Ch.015 → |
Cuối tháng nghĩ lần này, Dương Hiểu Đồng sẽ ở lại nhà tổng cộng ba ngày, ngày thuờng trừ bỏ thời gian phụ giúp gia đình thời gian còn lại cô đều dành cho tu luyện.
Dưới sự giúp đỡ của Dương Hiểu Đồng, hàng hàng Dương gia hoạt động càng ngày càng náo nhiệt, mỗ ngày trên mặt bà Dương đều tươi cười, vì vậy Dương Hiểu Đồng cũng cảm thấy thật cao hứng. Mọi người đều hướng về nhà hàng Dương gia, vì có Dương Hiểu Đồng, một mỹ nữ như vậy nên mới có nhiều tới ăn cơm, hàng xóm cũng rất ngạc nhiên, không biết nhà hàng Dương gia tại sao lại hoạt động phất lên như thế, cho nên đều chạy tới xem.
Dợi đến khi mọi người đến nhà hàng, nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp kia đều hiểu được nguyên do, một đám người đều bàn tán, thảo luận Dương Hiểu Đồng như thế nào đột nhiên lại trở nên xuất chúng như vậy, bọn họ trước kia thật đúng là không có mặt nhìn, không nhận ra Dương Hiểu Đồng là một mỹ nữ lung linh như vậy.
Ngày thứ hai, Ông Dương thân thể có chút không khỏe, bất quá cũng không vướng bận, Dương Hiểu Đồng nói để cô đi nhập hàng cũng tốt, vốn ông Duơng không đồng ý nói chính ông có thể tự đi, nhưng Dương Hiểu Đồng cố ý muốn ông ở nhà nghĩ ngơi, cuối cùng ông cũng vui vẻ chấp nhận.
Thời điểm Dương Hiểu Đồng đi nhập hàng, hàng xóm cũng đi theo cùng, như vậy cũng có điểm thuận tiện, đồng thời mọi người thời điểm mọi người cùng mua đồ có thể hỗ trợ trả giá giúp nhau, Dương Hiểu Đồng trước kia cũng có đi theo ba mình tới vài lần nên cũng hiểu biết đôi chút.
Nhóm đại thẩm, đại thúc cách vách thuê xe cùng đi, tuy cô là người nhỏ tuổi đi theo bọn họ thật đúng là không có gì để nói, bất quá với cô cũng không ảnh hưởng, chính mình ngồi một bên ngẩn người, cân nhắc lại động tác vũ đạo hôm qua, cùng với phương thức vật lộn với Phất Lan Ny.
Nhưng mà, tuy rằng Dương Hiểu Đồng không nói, nhưng bọn họ thì không a! Không những bọn họ ngồi hàn huyên một hồi, liền hướng về phía Dương Hiểu Đồng, "Hiểu Đồng a, ở trường học có bạn trái chưa?" Lý thẩm mở miệng hỏi, trong giọng nói mang theo ý vị dò hỏi.
Dương Hiểu Đồng còn đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, đột nhiên có người hỏi mình phục hồi tinh thần lại, "Không có, con vẫn còn một mình" Nếu câu hỏi này hỏi vào tuần trước, thì câu trả lời chắc chắn sẽ khác.
Quả nhiên, vừa nghe Dương Hiểu Đồng nói mình hiện tại còn chưa có ai, trên mặt Lý thẩm cười tươi, "Bây giờ còn không tìm bạn trai? Con của ta hiện tại 22 tuổi, học đại học cũng sắp tốt nghiệp rồi, trước đây cháu cũng nhận thức, cháu cảm thấy nó thế nào?"
Dương Hiểu Đồng sửng sốt, không nghĩ tới Lý thẩm đột nhiên lại nhắc tới vấn đề này, chỉ biết xẩu hổ không biết phải trả lời như thế nào, Vương đại thúc bên cạnh mở miệng, "Lý thẩm, bà cũng không nhìn lại con của bà, thời gian mới vừa rồi chia tay còn đòi sống đòi chết, hiện tại liền giúp hắn xem xét? Hiểu Đồng một đại mỹ nữ như vậy, con ngươi không xứng với nó a!"
Lý thẩm vừa nghe lời này liền nóng nảy, "Vương thúc, ông nói nhưng lời này là ý gì? Con tôi thì làm sao? Như thế nào không xứng với Hiểu Đồng? Ông nói như vậy dụng ý gì tôi còn không biết sao, không phải ông muốn giới thiệu Hiểu Đồng cho cháu ông thì là gì?"
Suy nghĩ của Vuông thú bị Lý thẩm phát hiện, cũng không phản bát chỉ cười cười nói, "Cháu của ta lớn lên rất tuấn tú, nam nay học năm ba, bằng không lần sau ta giới thiệu cho các con nhận thức một chút"
"Thôi đi, bộ dáng kia của cháu ông cũng được cho là tuấn tú? Nếu vậy con của ta cũng trở thành Phan An" Lý thẩm phản bát, Vương thúc thế nhưng muốn dành với bà. Đừng nói, Dương Hiểu Đồng hiện tại xinh đẹp như vậy, nếu thật sự có thể cùng con bà một chỗ thật sự quá tốt, con bé không chỉ lớn lên xinh đẹp, còn là người nấu ăn giỏi, hơn nữa phẩm chất cũng rất tốt.
Điểm này bọn họ ai cũng biết (Sally: chị ấy nhiều điểm tốt thật, nên các thúc, các thẩm mới không có cơ hội có nàng dâu này a, cô ấy phải làm vợ anh...toàn diện rồi...hehe).
Tiếp theo, hai người này liền cứ thế tranh cãi nhau, Dương Hiểu Đồng nghe mà đầu đầy hắc tuyến, đầu năm nay làm sao vậy? Một đám đều thành bà mối? Tranh nhau làm mối a...
"Cái kia... Lý thẩm, Vương thúc, việc này không vội a, tạm thời trước hết như vậy. Cháu hiện tại chỉ muốn chú tâm học, cứ thuận theo tự nhiên đi" Dương Hiểu Đồng lời nói dịu dàng, đề là hàng xóm, ngẩng đầu không thấy cúi đầu cũng gặp, nói chuyện cần chú ý chút a.
Nghe Dương Hiểu Đồng nói vậy, bọn họ rốt cuộc cũng im lặng, xem ra Dương Hiểu Đồng chướng mắt a. Không có việc gì, đến lúc đó cho bọn chúng gặp nhau tiếp xúc sẽ thân, dù sao hiện tại Hiểu Đồng còn chưa có bạn trai, bọn họ cũng không cần phải sốt ruột không phải sao?
Đến chợ rau, chợ sáng đều là nhập hàng, dựa theo những thứ ba viết trên giấy cô cũng nhớ kỹ nhưng thứ cần mua, Dương Hiểu Đồng đi mua đồ, quan trọng không phải trọng lượng mà là túi đóng gói gọn gang.
Thời điểm Dương Hiểu Đồng mua đồ ăn, đối phương bán đồ vừa nhìn liền biết là một tiểu tử còn trẻ tuổi, thời điểm nhìn thấy Dương Hiểu Đồng, nhãn tình liền sáng lên, từ lúc sinh ra đến giờ hắn chưa bao giờ thấy được một cô gái nào xinh đẹp như vậy, dù sao nhìn thấy cũng chỉ là các đại thúc, đại thẩm, khi nhìn thấy Dương Hiểu Đồng liền trở nên ân cần.
Quả thực chính là bán nhưng lại cứ đưa đồ mà thôi, khiến cho Dương Hiểu Đồng cảm thấy có chút xấu hổ, tình trạng này khiến cho nhóm đại thúc, đại thẩm bên cạnh cười trộm, Dương Hiểu Đồng thoáng cái cũng ngượng ngùng xấu hổ, không nghĩ tới xinh đẹp cũng có chỗ dùng như vậy a.
Thời điểm đóng hàng, tiểu tử kia đem những thứ Dương Hiểu Đồng mua chất lên xe, cười nhìn cô nói, "Về sau, mua đồ cứ đến chỗ ta"
Dương Hiểu Đồng cũng trả lời, "Ừ, hôm nay thật sự rất cám ơn anh" loại đãi ngộ này cũng là lần đầu tiên cô gặp được, thật sự cảm thấy ngượng ngùng, bất quá những cô gái xinh đẹp như cô hiện tại phỏng chừng đều thoải mái nhận.
Tuy nói như vậy, nhưng Dương Hiểu Đồng đại khái có rất ít cơ hội đến chợ rau, cô thường ở lại trường học, huống hồ cũng không dám thường xuyên đến mua đồ ăn, bán như vậy giống như cho không vậy, không phải khiến hắn lỗ vốn chết sao?
Về tới nhà, Dương Hiểu Đồng đem đồ mang vào, ông Dương vốn chuẩn bị đi ra hổ trợ, thời điểm nhìn thấy Dương Hiểu Đồng hai tay xách hai túi lớn mấy chục kí, trên vai con vác túi đồ tiến vào, phải biết rằng những thứ này bình thường ông cũng phải cố hết sức cũng miễn cưỡng khiên được, mà Dương Hiểu Đồng biểu tình thoạt nhìn thoải mái như vậy?
Vừa thấy màn này khiến cho ông bị dọa, con gái ông khi nào trở nên mạnh như vậy? Ông thật đúng là không biết a.
Thân thể Dương Hiểu Đồng sau khi trải qua cải tạo, tính năng đề cao không ít, nhân tiện sức lực cugn4 tăng lên không ít, hiện tại một tên con trai bình thường sức lực cũng không bằng cô, Dương Hiểu Đồng vốn không có phát hiện điểm này, nhưng hôm nay cũng đã biết được. Chuyện này cũng rất tốt, cô thậm chí có một ý tưởng thú vị, thời điểm cải tạo lần nữa có phải hay không cô có thể cử tạ?
"Hiểu Đồng a, con đừng làm ra vẻ, ba tới giúp." Ông Dương mở miệng nói, tuy vậy ông vẫn ông thể tin được.
"Ba nghĩ ngơi đi, con tự mình làm là được" Đem đồ ăn vào trong, lại khiến cho bà Dương kinh ngạc, "Hiểu Đồng a, hôm nay bac ho con bao nhiêu tiền đi nhập hàng? Như thế nào hôm nay mang về nhiều hơn bình thường gấp đôi a?"
"Ta chỉ đưa nó tiền như bình thường nhập hàng thôi" Ông Dương mở miệng, "Di, hôm nay so với trước kia nhiều hơn rất nhiều nha. Đây là có chuyện gì?"
Dương Hiểu Đồng xấu hổ, chuyện này thật đúng là khó nói, kết quả Lý thẩm đi qua, "Haha, còn không phải do Hiểu Đồng nhà ngươi xinh đẹp, mua đồ so với chúng ta giá tiện nghi hơn, lão Dương a, thật sự hảo phúc khí nha"
Cuối cùng, dưới sự trêu chọc của mọi người, Dương Hiểu Đồng ngượng ngùng trốn về phòng.
← Ch. 013 | Ch. 015 → |