Vô vọng
← Ch.008 | Ch.010 → |
Vẻ mặt đáng thương cầu khẩn xen lẫn âm thanh run rẩy, cô thật sự rất sợ, sợ hắn ta sẽ.... . Cảm giác ngà ngà say lập tức thanh tỉnh
Thử nghĩ xem, nếu chuyện này tiếp tục phát triển...... Vậy chẳng khác nào thân thể trong trắng của mình bị tên "trai bao" xa lạ làm cho ô uế?! Mình đã đủ xui xẻo lắm rồi, nếu như lần này chọc tức hắn ta nổi giận, không bằng mình đi tự tử còn hơn.
"Coi như tôi cầu xin anh, bỏ qua cho tôi một lần, được không?!" Cô dùng âm lượng nhỏ nhất để hắn nghe được, thành khẩn van xin người ở phía trên trút bỏ hành động thô bạo
Khóe miệng hắn nâng lên, hiện ra tia cười quỷ dị, không nhanh không chậm nói."Bộ dạng không sợ trời không sợ đất mới nãy đâu rồi, lá gan em bây giờ nhỏ vậy?!"
Hắn nói chuyện mang theo giọng điệu châm chọc, dù sao trước đó cũng đã cố tình nhắc nhỏ cho cô, đừng đến nơi này tiêu khiển, nhưng cô thì sao?! Không ngừng cảm kích, còn tệ hại diễu võ dương oai?! Hắn cũng không phải người tốt lành gì, người ta tự động dâng hiến, sao còn có thể buông tha?!
Người đàn ông không hề động lòng khi nghe âm thanh van nài kia, ngón tay thon dài chậm rãi nâng lớp quần áo lên.... ."Nói thế nào nhỉ, tôi từ trước đến giờ rất ghét phụ nữ mạnh mẽ, em càng biểu hiện như thế, lại càng phá vỡ tiềm thức trong tôi!"
Đột nhiên, quần áo truyền đến âm thanh dần dần bị xé, con ngươi Hiểu Dao bất động nhìn hắn, khổ sở cầu xin."Tôi...... tôi chẳng qua bắt gặp bạn trai đi cùng người khác vào trong khách sạn, cho nên.... cho nên buồn rầu đi tới nơi này. Anh, anh có thể buông tha cho tôi được không?!"
Trong lòng vốn dĩ đủ đau, đơn thuần chỉ muốn tới đây giải sầu, không ngờ rơi vào trong tình huống này, còn để người ta như muốn phát tiết lên mình?! Nghĩ đến đây, Hiểu Dao khủng hoảng tinh thần, tâm trạng rối vò đan xen, lệ trong khóe mắt đột nhiên chảy xuống
Nghe thấy tiếng khóc thê thảm, hắn tà mị cười thoáng, niềm vui đọng ở khóe miệng......
Hắn mặc kệ cô vì chuyện gì mà tới nơi đây, hôm nay hắn chợt phát hiện, bản thân mong muốn bừng cháy cùng với cơ thể nhỏ bé này
'Rẹt' một tiếng, Hiểu Dao loáng thoáng cảm giác toàn bộ sống lưng hiện ra trước mặt hắn ta. Trong lòng cô trở nên căng thẳng, dùng hết hơi sức muốn phản kháng lại, thân thể giằng co quyết liệt, cuối cùng thất bại đành phải khuất phục.
Ngón thay thon dài lạnh lẽo chạm vào phần lưng Hiểu Dao......
"A..." Toàn thân cô khẽ run, cường độ tê dại phát ra mãnh liệt......
← Ch. 008 | Ch. 010 → |