Cấp bách vô cùng
← Ch.007 | Ch.009 → |
Giọng điệu uy nghiêm của hắn khiến tâm trí hỗn loạn trong men rượu chợt đánh thức cô, nhận thức đột nhiên rõ ràng
Nhìn đông ngó tây trong căn phòng lớn, giường to mềm mại, trước mắt là người đàn ông đẹp trai......
Trái tim cô thổn thức liên hồi, tâm tư tràn ngập lo lắng
Trong đầu Hiểu Dao mâu thuẫn không ngừng, xoay người, ý đồ bỏ chạy khỏi đây
Tuy nhiên, bàn tay to lớn nhanh chóng chụp người cô lại, ôm chặt từ phía sau lưng
Toàn thân cô chợt run rẩy, đôi tay gắt gao giữ chặt tay hắn, muốn lẫn tránh sự cưỡng ép kia
"Xem ra...... tôi phải giúp em!"
Lời hắn vừa dứt, cô cảm giác được hơi thở ấm áp truyền đến vành tai của mình, một vật gì đó mềm nhũn chui vào khoan tai, khiến cô gần như tê dại
Thứ này có phải.... .
Đầu lưỡi. Là đầu lưỡi của hắn!
Bản năng phòng ngự nổi dậy, Ngô Hiểu Dao định chống cự lại nhưng hắn nhanh hơn một bước, dùng sức kéo cô lôi vào giường lớn.
Cô bây giờ, đã hoàn toàn tỉnh táo...... Muốn tìm rượu giải sầu nhưng lại sai lầm điên tới mức này?!
Vô tình cô có việc phải đến khu này, đồng thời phát hiện bạn trai mình hẹn hò người khác, nói cười cầm tay dắt nhau đi vào khách sạn...... Tận mắt chứng kiến, nỗi đau càng thêm giày vò. Thấy cô rầu rĩ khổ sở, chính La Bích Nghi đã đề nghị tới đây, bày trò để cô tiêu khiển.
Trong cơn say xỉn, lòng cô không phân định được, không ngờ chọc phải hắn ta, còn cố ý so sánh giữa bạn trai mình và hắn, đem hắn thành vật tiêu khiển.
Người đàn ông điển trai dưới lớp vỏ bọc trai bao này sẽ dám chủ động với cô?! Đây là điều mà cô chưa từng dự liệu, từ lúc bắt đầu bước vào hộp đêm, chỉ có ý nghĩ duy nhất là trả thù tên bạn trai, cũng không nghĩ tới tự chà đạp mình!
Nhưng với tình huống trước mắt, xem ra......
"Không, đừng, tôi không cần thêm loại dịch vụ này!" Hiểu Dao hốt hoảng nói, từ trên giường lổm ngổm bò dậy.
Hắn cười tà mị, quỳ một gối xuống giường, đưa tay phải ra đè gáy cô."Em không cần?! Nhưng......" Nói được giữa chừng, khuôn mặt âm trầm khủng bố tiếp tục hiện lên."Tôi lại rất cần!" Dứt lời, hắn tự tay dùng sức xé nát quần áo của cô......
"Không, dừng lại đi, tôi cầu xin anh, đừng như vậy, tôi còn rất nhỏ!!"
← Ch. 007 | Ch. 009 → |