← Ch.13 | Ch.15 → |
Cảm giác đau đớn trong nháy mắt làm Lê Gia cau mày một hồi lâu. Sau khi Viêm Cam Đường cắm vào toàn bộ, cũng không dám động, hắn một bên hôn khắp mặt Lê Gia, một bên gọi tên nàng.
Đôi mắt hắn chứa đầy tình dục.
Dần dần, chờ Lê Gia hoàn toàn thích ứng kích cỡ của mình, hắn mới vừa hôn Lê Gia, vừa thử rút ra một chút lại đâm vào một chút.
Lần này, Viêm Cam Đường cảm nhận được sự khác biệt với cảm giác căng chặt mới xuyên qua vừa rồi. Hắn khắc chế ý nghĩ xúc động hành động lung tung, thong thả từng chút từng chút một thọc vào rút ra trong cơ thể nàng.
Cũng không biết vào một khắc nào, chạm vào dây thần kinh nào, Viêm Cam Đường đột nhiên kéo Lê Gia đang nằm dưới thân mình lên, ôm nàng gắt gao trong lòng ngực mình, dưới thân có quy luật như cũ thẳng tiến.
Lê Gia cứ như vậy bị Viêm Cam Đường ôm vào trong ngực, nghe thấy thanh âm cầu xin phiền muộn của hắn với nàng:
"Về sau không được ôm những người khác"
Tâm tình vốn đang rất phức tạp, tại một khắc này, Lê Gia bị người thiếu niên vừa ngại ngùng vừa có tính chiếm hữu chọc cười.
Nàng cười giơ tay sờ sờ gương mặt Viêm Cam Đường, nhưng không đáp lại lời nói của hắn. Viêm Cam Đường theo tay nàng sờ mặt mình, hôn xuống, chậm rãi hôn đến cằm nàng.
Sau đó, động tác vội vàng hôn lấy Lê Gia, đầu lưỡi cũng nhanh chóng đi vào. Phương châm làm việc của Lê Gia cho tới nay là nếu trước mắt còn chưa nghĩ ra được biện pháp giải quyết, vậy không bằng hưởng thụ nó trước, nói không chừng chậm rãi sẽ có đường ra.
Giờ phút này cũng không ngoại lệ.
Vừa vượt ra khỏi cảm giác phức tạp, Lê Gia cũng có chút động tình. Khi đầu lưỡi Viêm Cam Đường thâm nhập khoang miệng nàng, Lê Gia cũng đồng thời duỗi đầu lưỡi hùa theo.
Hai người giống như vật lộn, động tác rất mãnh liệt, hôn mút rất sâu, quấn lấy sít sao.
Cuối cùng khi tách ra, hai người đều há miệng lớn để thở.
Sau khi tách ra Viêm Cam Đường rốt cuộc cũng không thể thỏa mãn được loại thọc vào rút ra thong thả này, hắn bắt đầu đi vào hết tất cả. Nguyên cây gậy th*t từ trong cơ thể Lê Gia rút ra, lại va chạm thật mạnh vào.
Đôi tay sớm đã mở lớn hai chân Lê Gia.
Mà Lê Gia cũng không chống đỡ nổi, cả người ngả ra phía sau còn thiếu niên giống như dùng mãi không hết sức, khỏe mạnh vô cùng.
Lần đầu tiên Lê Gia bị người xỏ xuyên hoàn toàn rồi còn thọc vào rút ra, đã hoàn toàn rơi vào trạng thái quân lính tan rã.
Nàng yêu kiều gọi Viêm Cam Đường:
"Tiểu Đường... Chậm... Nhẹ chút"
Viêm Cam Đường giống như cố tình làm càng mạnh, giọng hắn còn khàn hơn Lê Gia, hắn đáp lại Lê Gia: "Gọi tên em đi."
Đầu Lê Gia đã không còn tự hỏi được nữa, nàng giống như nằm trên đám mây, lại giống như lập tức rớt xuống.
Nàng chỉ theo bản năng nghe theo lời nói của Viêm Cam Đường trả lời: "Tiểu Đường"
Hắn đáp lại bằng một cú thúc thật mạnh, "Không phải cái tên đó"
Lê Gia dưới lực va chạm như vậy, mang theo tiếng khóc nức nở, lại gọi một tiếng: "Viêm Cam Đường"
Mà Viêm Cam Đường cũng vì một tiếng này của Lê Gia, phóng thích. Phóng thích xong Viêm Cam Đường ghé vào trên người Lê Gia không động như cũ, hắn dùng tay từng chút từng chút lau đi nước nơi khóe mắt Lê Gia mới chảy xuống. Hai người đều bình tĩnh lại.
Sau khi bình tĩnh lại, Viêm Cam Đường hỏi Lê Gia:"Muốn ngủ?"
Vừa trải qua một hồi vật lộn như vậy, Lê Gia mệt đến không muốn nhúc nhích, nàng gật đầu rất nhẹ.
Giây tiếp theo, Lê Gia bị Viêm Cam Đường bế lên.
Viêm Cam Đường ôm Lê Gia toàn thân trần trụi đi xuống giường, sau đó tùy tay kéo lấy cái chăn mỏng được đặt ở một bên, bao bọc lấy hai người, sau đó cứ như vậy ôm Lê Gia đi ra ngoài.
Lê Gia dựa vào ngực hắn hỏi:"Đi đâu?" "Đi qua phòng em ngủ"
Lê Gia không nói gì, vừa trải qua một trận kịch liệt, drap giường phòng Lê Gia đã sớm lộn xộn ướt át.
Vừa vào nhà, Viêm Cam Đường lập tức ôm Lê Gia đi về phòng mình, vào phòng, Lê Gia mới nhấc mí mắt lên hỏi:"Mẹ nuôi lại đi công tác?" Viêm Cam Đường cởi tấm chăn mỏng khoác trên người cả hai xuống, ôm Lê Gia vào phòng tắm, đáp nàng: "Đúng vậy."
Sau khi tắm bằng nước nóng, Viêm Cam Đường mới bế Lê Gia sắp ngủ quên ém vào trong chăn. Hắn cũng leo lên cùng, để Lê Gia ghé vào trên người mình.
Viêm Cam Đường bắt đầu nghiêm túc lau người cho Lê Gia.
Sau khi lau người xong cho nàng, lật người để nàng nằm ngửa trên người mình, Viêm Cam Đường nghe thấy Lê Gia nhắm hai mắt lẩm bẩm
- "Đừng làm gì nữa, chị muốn ngủ lắm rồi."
Sắc mặt Viêm Cam Đường ửng đỏ, lúc này hắn cũng ngoan ngoãn, nghe lời đáp lại Lê Gia: "Được."
Mà dưới thân vẫn cứ cứng như cũ thẳng tắp nhếch lên giữa mông Lê Gia.
← Ch. 13 | Ch. 15 → |