Hồ Lô Đảo (2)
← Ch.384 | Ch.386 → |
"Sư tỷ, tại sao lại đánh gãy chân?"
"Bởi vì cái chân kia vô dụng."
Sau lưng Trần Mục phát lạnh.
Khương Phục Tiên có thể cảm giác được vừa rồi cả người Trần Mục đều run lên, khóe miệng hơi giương, có chút đắc ý, xem ra hù dọa vị hôn phu, vẫn là chiêu này có tác dụng.
Sợ thì sợ ở trong lòng, Trần Mục vùi đầu vào trong mái tóc mềm mại của vị hôn thê, giữa những sợi tóc có mùi thơm thấm mũi, sau đó hôn vào gáy nàng ta.
Khương Phục Tiên đang điều chỉnh hướng đi của thuyền tiên, bỗng nhiên hai gò má nóng lên, lạnh giọng nói: "Còn dám cắn tai của ta nữa, sẽ gõ tung xương đầu của đệ!"
Trần Mục vội vàng nhả ra, vừa cười vừa nói: "Sư tỷ, không nhịn được, tưởng rằng là kẹo hồ lô."
"..."
"Ngươi thật sự rất xấu."
Trong mắt Khương Phục Tiên hiện ra nước mắt.
Vành tai nàng ta còn lưu lại dấu răng rõ ràng.
"Sư tỷ, thật xin lỗi." Trần Mục ôm vòng eo nhỏ nhắn của vị hôn thê, liên tục xin lỗi.
Bộ ngực đầy đặn mới có thể tôn lên eo nhỏ, vóc người của Khương Phục Tiên đẹp, xúc cảm tay lúc ôm rất dễ chịu.
Hai tay Khương Phục Tiên không có chỗ đặt, nàng ta nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay của vị hôn phu.
Trần Mục thấy thế, mỉm cười đề nghị: "Sư tỷ, tỷ có thể giang hai cánh tay ra không?"
"Giang hai cánh tay ra làm cái gì?"
Trên mặt Khương Phục Tiên tràn đầy biểu cảm mờ mịt.
"Đương nhiên là để dựng lại kinh điển."
Trần Mục đã không nhịn nổi cười ra tiếng.
Khương Phục Tiên không hiểu, nhưng vẫn thỏa mãn yêu cầu của Trần Mục, nàng ta chậm rãi giang hai cánh tay.
Trần Mục không có cảm giác gì: "Sư tỷ, đóng bức chắn của thuyền tiên lại đi."
Khương Phục Tiên đóng bức chắn của thuyền tiên lại.
Ống tay áo của Khương Phục Tiên tung bay, Trần Mục cười mở miệng: "Sư tỷ, chính là cảm giác này."
Khương Phục Tiên rất khó chịu, Trần Mục vẫn luôn ra lệnh chỉ huy, nàng ta thả cánh tay xuống, quay đầu lại, ra lệnh nói: "Hôn ta."
Trần Mục sửng sốt một chút, rất nhanh lấy lại tinh thần, lập tức chấp hành mệnh lệnh của vị hôn thê.
...
Nửa ngày sau.
Bọn họ phát hiện ra Hồ Lô đảo.
Hòn đảo kia giống như hồ lô cao trăm trượng.
Trong mắt Trần Mục hiện ra kim quang: "Sư tỷ, bên trong hòn đá khổng lồ kia vậy mà lại dựng dục sinh linh!"
Khương Phục Tiên cảm giác được sóng dao động của sinh mệnh: "Trời sinh đất dưỡng, nơi này đang dựng dục Thần Linh, không ngờ ở thời đại này còn có thể dựng dục Thần Linh."
Nơi đây dựng dục sinh linh đặc thù, Lan Tiên cung cũng ở gần đó, tất nhiên là tạo hóa địa.
Gần chạng vạng tối.
Hải vực chung quanh là một màu xanh thẳm.
Mặt biển gió nhẹ ấm áp, sóng nước trong veo.
Trần Mục và Khương Phục Tiên tới trên Hồ Lô đảo.
Bọn họ đến gần tảng đá khổng lồ có hình dáng hồ lô kia, mặc dù nhìn tảng đá trông có vẻ rất lớn, nhưng mà sinh linh được dựng dục bên trong chỉ cỡ bằng quả bóng rổ.
"Loại sinh linh trời sinh đất dưỡng này cũng coi như Hậu Thiên Thần Linh, trong cơ thể của bọn chúng có quy tắc đặc thù, tiểu sư đệ, đệ có thể thử cảm ứng."
"Vậy đệ thử xem."
Trần Mục duỗi tay chạm vào tảng đá khổng lồ.
Hắn cảm ứng được chấn động yếu ớt.
Sinh linh trong tảng đá đang hô hấp.
Trần Mục cảm nhận được chùm sáng kim sắc, bên trong chứa đựng nhiệt độ nóng rực, mạnh hơn bất cứ ngọn lửa nào của nhân gian, linh lực tầm thường khó có thể tới gần, chỉ có thể sử dụng Hồng Mông tiên chủng.
Cùng với việc Hồng Mông Tử Khí tiến vào trong tảng đá khổng lồ, Trần Mục nhìn thấy một con Hắc Điểu bên trong chùm sáng kim sắc, hỏa quang quanh thân nó loá mắt như mặt trời, dương khí cực thịnh, có thể xua tan âm uế, đốt hết tai hoạ.
Hải vực chung quanh Hồ Lô đảo thuần âm, nhưng mà ở nơi đây dương khí tràn đầy, chắc chắn chính là chỗ cấu thành âm dương, trong âm có dương, nơi này là dương nhãn, Trần Mục nắm vững Thuần Dương Kiếm Ý, lúc này hắn có cảm ngộ mới, bắt được quy tắc tồn tại của mặt trời.
Hắc Điểu bên trong chùm sáng kim sắc đang động đậy, giống như con quạ màu đen, trông có vẻ bình thường, nhưng lại có sức mạnh đáng sợ, cho dù bây giờ thả nó ra, cũng có thể hủy diệt Lan Hải Tiên Cảnh.
Trần Mục thu tay lại, trong mắt mang theo ý cười: "Sư tỷ, nơi này có quy tắc của mặt trời, chắc hẳn ở gần đây còn có quy tắc của mặt trăng, có lẽ là có ích đối với tỷ."
Khương Phục Tiên mỉm cười nói: "Ừm, nơi này dựng dục Kim Ô Thần Điểu, chắc chắn không phải trùng hợp, quy tắc mặt trời ở chỗ này có trợ giúp với đệ, sau này đụng phải thứ tai họa gì cũng có thể miễn dịch."
Trần Mục ngồi xếp bằng trước tảng đá khổng lồ cảm ứng quy tắc mặt trời, Khương Phục Tiên cũng không có nhàn rỗi, nàng ta tìm kiếm Lan Tiên cung ở Hải vực gần đó, rất nhanh liền phát hiện vị trí cụ thể của Lan Tiên cung, chỉ có điều không có tới gần.
Quanh thân Trần Mục hiện ra kim quang.
Dưới sự gia trì của quy tắc mặt trời, toàn bộ hải đảo đều trở nên nóng rực, mặt đất có tầng sóng nhiệt đang cuộn trào, tảng đá khổng lồ kia đều đang chấn động, đang cộng hưởng.
Trần Mục nắm giữ quy tắc mặt trời, chỉ cần di chuyển, cơ thể của hắn sẽ có thể sáng chói như là mặt trời, trong cơ thể sinh ra lượng lớn dương khí.
Hiện tại hắn nắm giữ quy tắc không gian, quy tắc thuộc tính gió, quy tắc mặt trời, sau khi nắm vững được ba loại quy tắc này, thực lực của Trần Mục tăng lên trên diện rộng.
← Ch. 384 | Ch. 386 → |