Vay nóng Tinvay

Truyện:Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh - Chương 267

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh
Hiện có 569 chương (chưa hoàn)
Chương 267
Trích Tinh Kiếm Kỹ (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-569 )

Siêu sale Lazada


 

Giữa thiên địa, vạn kiếm cùng kêu.  

Toàn bộ vách núi đều bị sức mạnh kiếm quang bao vây, kiếm của đám tiểu bối Lăng Vân tông đều đang theo tiếng rung, kiếm ở Kiếm Trì cũng cùng kêu vang.  

Trong lòng Trần Mục khiếp sợ, hắn phải dùng Hạo Nhiên Kiếm Ý mới có thể mượn được sức mạnh tới, vậy mà sư tôn chỉ cần một niệm đã có thể mượn được sức mạnh của đất trời.  

Cỗ sức mạnh này khó có thể tưởng tượng nổi.  

Trần Mục nhìn thấy vạn kiếm dâng lên, cuối cùng hợp lại thành một kiếm, một kiếm kia đủ để xé rách sông núi, tách ra Tiên Môn, chém rơi sao trời.  

Nhìn thấy sức mạnh to lớn của sư tôn, Trần Mục mới hiểu được bản thân mình còn cách phàm trần tuyệt đỉnh rất xa.  

Đột nhiên.  

Trời đất trở nên yên tĩnh.  

Tô Mân vừa cười vừa nói: "Mặc dù đạo kiếm kỹ này vô chiêu, nhưng có thể tùy ý biến hóa, không cần câu nệ chiêu thức cố định." 

"Sư tôn, có chút khó hiểu." 

Trần Mục cảm thấy đạo kiếm kỹ này có chỗ tương tự với kiếm ý khi trước sư tôn từng đề cập tới.  

"Nhất sinh vạn vật." 

"Vạn vật quy nhất." 

Tô Mân chậm rãi quay người: "Con có thể từ từ cảm ngộ, đến bây giờ vi sư vẫn đang cảm ngộ, Khương sư tỷ của con lĩnh ngộ ra được Băng Phong Vạn Tượng từ trong này." 

Trong mắt Trần Mục mang theo vẻ bất ngờ, chiêu Băng Phong Vạn Tượng kia tạm ngưng các loại quy tắc, mặc dù chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi nhưng cũng là nghịch thiên.  

"Sư tôn, có chiêu nào đơn giản không?" 

"Đơn giản cũng có." 

Tô Mân giơ tay lên, vê ra kiếm chỉ, có sức mạnh hình cầu màu trắng ngưng tụ trên đầu ngón tay ông ta, Trần Mục quan sát tỉ mỉ, hắn nhìn thấy quả cầu trắng kia càng ngày càng nhỏ, sức mạnh trong đó lại càng lúc càng khủng khiếp.  

Trần Mục khá có hứng thú với cái này.  

"Sư tôn, đây là chiêu thức gì thế?" 

"Trích Tinh." 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

"Chiêu này rất đơn giản, trước tiên tập trung sức mạnh lại, sau đó nén lại, quá trình nhất định phải vững vàng, tiếp đó phóng thích ra, con có thể dùng kiếm để thử trước, đợi đến khi hoàn toàn nắm giữ được thì dùng kiếm chỉ cũng có thể tùy tâm sở dục." 

Trần Mục cảm thấy kiếm kỹ đầu tiên sư tôn vừa mới giảng rất mạnh, nhưng trong thời gian ngắn rất khó để lĩnh ngộ, nhưng chiêu Trích Tinh này không chỉ mạnh mà còn dễ dàng nắm giữ được.  

Khương Phục Tiên từng phá sao trong nháy mắt, hai chiêu này hẳn là cũng giống thế, dù sao thì Khương Phục Tiên cũng tiếp nhận truyền thừa của Lăng Vân tông.  

Trần Mục đầy kích động.  

Hắn luyện tập cả đêm ở vách núi.  

Chiêu này nhìn tưởng đơn giản nhưng quá hà khắc với việc khống chế sức mạnh, mấy lần Trần Mục dẫn sức mạnh đều xảy ra vấn đề, còn suýt chút nữa làm chính mình bị thương.  

Trần Mục không gấp gáp, sau khi thử nhiều lần, dần dần nắm giữ được kỹ xảo, sức mạnh bắt đầu được ngưng tụ rồi nén lại, sức mạnh ngưng tụ ra càng ngày càng mạnh, mũi kiếm của Thanh Vân kiếm mang theo chút tia sáng lạnh.  

Tô Mân ngồi uống trà trước nhà trúc, nhàn nhã mà nhìn, ngộ tính của Trần Mục rất cao, dùng thực lực của hắn để nắm giữ Trích Tinh Kiếm Kỹ rất dễ dàng, nhưng muốn hái sao thật thì vẫn cần phải có thời gian.  

Tay Trần Mục nắm Thanh Vân kiếm, mũi kiếm mang theo một chút kim quang, hắn không ngừng rót sức mạnh vào đầu mũi kiếm, sau đó tiến hành nén lại, quá trình chậm chạp, không có cách nào hoàn thành trong nháy mắt giống như Tô Mân.  

Mũi kiếm ẩn chứa sức mạnh cực kỳ đáng sợ, không gian xung quanh đều đang vặn vẹo.  

Trước kia Trần Mục học Kiếm Thiểm là tấn công một điểm, mà Trích Tinh là tập trung sức mạnh vào một điểm, cả hai vừa khéo có thể kết hợp hoàn mỹ với nhau.  

Sức mạnh ngưng tụ ở đầu mũi kiếm, Trần Mục đột nhiên giơ tay, mũi kiếm chỉ thẳng lên bầu trời, điểm sáng màu vàng xé rách không gian, tốc độ cực nhanh, từ xa nhìn lại trông giống như một sợi tơ màu vàng vắt ngang qua đất trời.  

Ầm ầm! 

Tầng mây dày cộp bị xuyên thủng.  

Điểm sáng màu vàng kia còn đang không ngừng leo lên cao, vượt qua chân trời, biến mất trong tinh hải mênh mông.  

Trần Mục còn không nhìn thấy đuôi của kiếm quang.  

Bất tri bất giác đã tới buổi trưa.  

Trần Mục trở lại trước nhà trúc.  

Cũng coi như có một chút thành tựu.  

Mặt mày Tô Mân hiền từ, gật đầu nói: "Con đã nắm bắt được tinh túy trong đó, chỉ cần chăm chỉ luyện tập thì có thể nắm giữ đạo kiếm kỹ này một cách hoàn mỹ." 

"Đa tạ sư tôn chỉ điểm." 

Trần Mục ngồi bên cạnh Tô Mân uống trà, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Sư tôn, nếu như Kiếm Tiên tới Lăng Vân tông thật thì chúng ta ứng phó thế nào?" 

Tô Mân vừa cười vừa nói: "Quy tắc không giống nhau, cho dù Kiếm Tiên có xuống đây thì cũng sẽ không có chiến lực của đỉnh phong, vi sư và Khương sư tỷ của con miễn cưỡng có thể ứng phó được." 

Trần Mục cau mày, hai vị Kiếm Tiên kia đã khiến Khương Phục Tiên đau đầu, nếu như số lượng càng nhiều hơn thì hắn không dám nghĩ tiếp phần sau nữa.  

"Sư tôn, chỗ này của con có thanh tiên kiếm mà sư tỷ phong ấn, ngài xem có thể xử lý được hay không." 

Trần Mục lấy ra thanh kim sắc tiên kiếm làm Khương Phục Tiên trọng thương, thanh tiên kiếm này được che phủ bởi băng cứng, sức mạnh cuồng bạo bên trong bị phong ấn tạm thời.  

"Phá hủy tiên kiếm cần phải có thời gian." 

"Bên trong thanh tiên kiếm này có chút tiên kim hi hữu, ngược lại là nguyên liệu tốt để rèn thần binh lợi khí." 

Tô Mân mỉm cười lắc đầu: "Từ nhiều năm trước vi sư đã không còn đeo kiếm, thiên địa vạn vật đều có thể làm kiếm." 

"Tiểu Mục, sau khi luyện kiếm tới một tầng rất cao thì chỉ cần đột phá trên một điểm nào đó, thứ Khương sư tỷ của con ngộ ra chính là không gian kiếm đạo, kiếm của nàng ta có thể xa không giới hạn, thứ vi sư ngộ ra chính là thời gian kiếm đạo, kiếm của ta có thể chém gãy thời gian." 

Trong mắt Trần Mục mang theo sự kinh ngạc, hắn biết không gian kiếm đạo của vị hôn thê, cực kỳ lợi hại, kiếm quang của nàng ta có thể lao tới trời sao trong nháy mắt.  

Hắn vẫn chưa từng được thấy qua thời gian kiếm đạo của sư tôn, cũng chưa từng thấy sư tôn sử dụng.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-569 )