Truyện:Bẫy Mùa Hè - Chương 098

Bẫy Mùa Hè
Trọn bộ 132 chương
Chương 098
C*m vào từ phía sau
0.00
(0 votes)


Chương (1-132)

🅓ươ·𝖓·ⓖ 𝐯ậ·t thô dài chậm rãi гú-✞ 𝓇-@ khỏi lỗ huyệt, ⓓ·â·m thủy bị chặn lại ở bên trong chảy xuống đùi của hai người.

T𝒽â*n т𝐡*ể Trần Nghiêu nhuộm một tầng hồng nhạt, vô lực dựa vào ռ🌀ự.𝒸 Lâm Trưng ✞𝖍-ở 𝐝-ố-𝐜, ngẩng mặt ♓ô·n anh, vòng eo mỏi nhừ được bàn tay to ☑️_uố_t ⓥ_ⓔ vài cái, thoải mái đến mức không nhịn được ⓡê*ռ 𝖗*ỉ.

Chờ cơn cao trào của cô qua đi, Lâm Trưng lật cô lại quay lưng về phía mình quỳ xuống.

"Chống đ*t lên." Những lời gợi tình được anh thốt ra bằng giọng nói lạnh lùng và trầm thấp, khiến cho người ta thẹn đến đỏ mặt.

Trần Nghiêu cắn ngón tay, ngoan ngoãn nâng ⓜô●ⓝ●🌀 lên.

Từ góc nhìn của Lâm Trưng, vòng eo duyên dáng của cô gái cực nhỏ, tương phản rõ rệt với cặp 〽️ô*n*ɢ căng tròn đầy đặn, bàn tay nhào nặn bờ ɱ-ô-ⓝ-🌀 trắng như tuyết, dùng sức gãi mạnh một chút là có thể nhìn thấy rõ dấu ngón tay.

"Hừ..." Thịt Ⓜ️.ô.ռ.𝖌 bị anh nhào đến п*ó*ռ*ⓖ ⓡ𝒶*𝐧 ngứa ngáy, hoa tâm trống rỗng, huyệt thịt nhịn không được bắt đầu đóng mở co rút.

Trần Nghiêu nhẹ nhàng lắc lư cặp ɱôп_ⓖ, nhỏ giọng mời gọi: "Anh vào đi..."

Giọng nói ngọt ngào ⓜ.ề.Ⓜ️ 𝐦ạ.1 trúc trắc khiêu khích, Lâm Trưng nhịn cười, còn cố ý dùng ngón tay chạm vào lỗ nhỏ đang 𝒸·𝖍·ả·ÿ 𝖓ư·ớ·ⓒ, nghe được tiếng r_ê_п г_ỉ т*ⓗ*ở ⓓ*ố*ⓒ của cô, anh đứng dậy cầm lấy côn thịt ấn mạnh quy đầu vào lỗ huyệt một chút, lặp đi lặp lại như vậy.

Trần Nghiêu đã chuẩn bị sẵn sàng thì bị anh trêu đùa, không khỏi cảm thấy ủy khuất.

"Ô ô... Lâm Trưng là đại cậu thối..."

Cô đã cố gắng phối hợp với anh, vậy mà anh còn trêu đùa cô như thế này.

Kẻ đầu têu cười cười, cảm xúc sung 💲.ư.ớ.п.𝐠 lộ rõ: "Anh là đại cẩu thối, vậy còn em là gì? Hửm?"

"Đáng ghét... A...."

Cô chưa kịp khóc lên thì quy đầu cứng ngắc nóng hổi bất ngờ chui vào.

"Nghiêu Nghiêu là một con mèo nhỏ 🅓●â●ⓜ đ●ã●ⓝ●🌀, phải không?" Bàn tay to ôm lấy eo nhỏ, đẩy hông cắm thẳng 𝒹●ư●ơ●𝓃●🌀 νậ●𝖙 vào, hơi thở Lâm Trưng không ổn định, mở miệng hỏi cô.

Tư thế từ phía sau đặc biệt sâu, Trần Nghiêu bị cắm đến thở không nổi, căn bản là không để ý đến anh đang nói gì, chỉ biết trong ✝️ⓗ-â-𝖓 𝐭-♓-ể có một cây gậy vừa cứng vừa nóng ra vào cực nhanh.

Tiếng rê-ⓝ r-ỉ bị anh đ·â·Ⓜ️ đến vỡ vụn, Trần Nghiêu nằm úp sấp trên giường, chỉ có bờ 𝖒ôⓝ.𝖌 ưỡn cao thừa nhận sự va chạm mạnh bạo từ phía sau.

Sức lực của anh lớn đến mức đẩy 𝐦ôп●ⓖ cô về phía trước, bụng dưới của anh và Ⓜ️ô*ⓝ*ɢ cô đập vào nhau phát ra tiếng 'bạch bạch' vang dội.

"A... a... ưm.... a...." Cô ngâm nga liên tục.

Lâm Trưng 💰𝒾·ế·ⓣ ⓒ𝒽·ặ·ⓣ mười ngón tay, cúi đầu nhìn xuống côn thịt to lớn đang đóng cọc cực nhanh, một đoạn nộn thịt bên trong huyệt nhỏ bị kéo ra, dính chặt lấy bên trên gậy thiết thoắt ẩn thoắt hiện.

Nước dâ.𝐦 bắn tung tóe khắp nơi, sau khi giã mạnh hàng trăm lần vào hoa tâm, bên trong trào ra một đợt sóng dịch thể đậm đặc màu trắng, nơi ɢ●i●🅰️●o 𝐡●ợ●ⓟ của hai người ướt như lũ.

Âm hộ vừa mềm vừa ướt càng ngày càng chặt, Trần Nghiêu khóc kêu không chịu được, т●♓â●𝐧 𝐭●𝖍●ể càng ngày càng mẫn cảm, vách thịt co rút liên hồi, mạnh mẽ 〽️ú_✞ lấy côn thịt cứng rắn, hận không thể xoắn chặt lấy không tha

Hai tay nhỏ gắt gao túm mạnh tấm ga trải giường, đại não bị k-h🅾️á-ℹ️ ↪️-ả-Ⓜ️ đánh sâu vào hoàn toàn trống rỗng.

Lỗ thịt và 𝒹·ư·ơ·𝐧·🌀 ѵ·ậ·т ma sát nhau tạo ra nhiệt độ nóng rực, giống như keo dán bị nóng chảy bám chặt lấy bộ phận sinh dục.

Thật tuyệt.

Hai tay Lâm Trưng ôm lấy bờ 𝖒·ôn·🌀 m●ề●m 𝖒●ạ●ı, lòng bàn tay ướ*ⓣ á*𝐭. Côn thịt thao mạnh vào â·ⓜ ⓗ·ộ non nớt mọng nước, tiếng nước 'òm ọp' kêu lên bốn phía.

Các giác quan bị đánh cho tiêu tan, cô chỉ có thể cảm nhận được vật khổng lồ bên trong huyệt nhỏ đang nghiền ép ra vào. Trần Nghiêu 🎋𝐡-é-𝐩 𝒽-ờ đôi mắt kêu khóc, nửa khuôn mặt ướt đẫm lệ.

"Ha... a.... Từ bỏ... a.... a..."

Bụng dưới kịch liệt co rút, hoa tâm bị giã đến mềm nhũn, đường hầm co giật 𝐦ấ_t 🎋_1ể_Ⓜ️ ⓢ_🔴á_✞, toàn thân Trần Nghiêu bất giác tiến về phía trước, cố gắng thoát khỏi cơn 𝒸ự·c κ♓oá·ⓘ giữa côn thịt không ngừng thao lộng.

Cơ hàm của anh căng chặt thành một đường, Lâm Trưng nhíu mày ôm eo cô đâ.𝖒 v.à.𝑜 vài chục cái, bộ phận sinh dục hoàn toàn nhét vào sâu trong lỗ nhỏ, một lượng lớn †ℹ️●𝓃●𝖍 ⓓị🌜●h ⓡu-ռ ⓡẩ-𝖞 phóng ra.

Chương (1-132)