Truyện:Bẫy Mùa Hè - Chương 097

Bẫy Mùa Hè
Trọn bộ 132 chương
Chương 097
Cực kh**i
0.00
(0 votes)


Chương (1-132)

Trần Nghiêu được Lâm Trưng ôm đặt ở trên giường, cô cảm thấy tứ chi đều trở nên tê dại, hai chân vô thức mở ra, tiểu huyệt ướ.🌴 á.𝐭 khó chịu.

"Ưm... Anh trai..." Cô yêu kiều thúc giục, Lâm Trưng quỳ xuống dạng hai chân ra, đeo bao cao su vào, côn thịt trong tay đã cứng đến hết cỡ.

Ngón tay tách ra môi â.〽️ ♓.ộ mập mạp, ԁâ●𝐦 thủy dồi dào phản chiếu ánh sáng của ngọn đèn, hiện lên một màng óng ánh, âm đế sung huyết hưng phấn dựng đứng lên.

Bị anh nhìn như vậy, trái tim Trần Nghiêu run lên: "Vào đi..."

Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, hai tay nhỏ bé vô lực đặt ở trên 𝐧*ɢ*ự*ⓒ, đôi mắt phủ một lớp sương mù vừa đáng thương vừa mê người, Lâm Trưng chật vật nuốt hầu kết, cầm lấy bộ phận sinh dục ↪️·ọ 𝐱·á·t quy đầu ở mép huyệt nhỏ, anh dùng sứng thẳng lưng một cái, đỉnh đầu thô to chèn vào, xông thẳng vào khe thịt 〽️*ề*m 〽️ạ*❗.

"A..." Vách thịt trống rỗng ngứa ngáy bị côn thịt ♓.𝖚.𝐧.ⓖ hă.п.𝐠 nghiền ép, Trần Nghiêu thoải mái phát ra tiếng г·ê·𝖓 𝓇·ỉ, 〽️ô𝐧.🌀 nhỏ nâng lên nghênh hợp với anh nhiều hơn.

Hai tay cầm hai chân của cô lên, Lâm Trưng đang nửa quỳ, ấn mạnh hông xuống, rũ mắt là có thể nhìn thấy rõ cái miệng nhỏ tham lam đang 'ăn' 𝖉_ươ𝐧_🌀 v_ậ_†, nộn thịt nóng mềm trơn trượt của cô ngậm chặt côn thịt, Lâm Trưng bị hút đến tê dại da đầu.

"Thoải mái không?" Anh chuyển động thắt lưng, từ từ đưa đẩy.

Trần Nghiêu hãm ở giữa chiếc giường lớn, tinh thần tập trung vào việc đang làm, cô yêu kiểu 𝓇_ê_ռ r_ỉ cho đến khi nước ԁâ-m bắt đầu nhỏ giọt.

"Nhanh lên chút nữa... aa..."

Lâm Trưng một tay ôm lấy hai chân của cô, đẩy nhanh động tác đâ_𝖒 𝖛_à_⭕, côn thịt thô cứng mạnh mẽ c.ắ.m ✅à.𝐨 rú_† r_🔼, mang theo một luồng ⓓ·â·𝐦 thủy chảy xuống.

Huyệt nhỏ mỗi giây mỗi phút không ngừng được lấp đầy, Trần Nghiêu 🌜ắ.ⓝ ɱô.ı lắc đầu, tiếng khóc ngâm như là thoát ra từ mũi họng.

"Ha... ha... ưm..."

Huyệt thịt bị thao rất mạnh, mồ hôi chậm rãi thấm ra hai bên thái dương. Lâm Trưng ⓣ𝒽·ở 𝖉ố·🌜 nặng nề, nhìn xuống nơi ⓖℹ️_@_ο ♓ợ_𝐩 gắn bó chặt chẽ của hai người, 𝖉ụ●🌜 ⓥ●ọ●n●𝖌 nơi đáy mắt bốc cháy bừng bừng.

Tiếng nước 'ọp ẹp' và tiếng da thịt đập vào nhau không dứt bên tai, ngọn đèn nhu hòa chiếu sáng căn phòng tràn ngập cảnh tượng 🅓●â●𝖒 𝐝ụ●ⓒ. Cô gái hé miệng 𝓇*ê*𝓃 г*ỉ kêu la, bộ n.ⓖ.ự.𝐜 sữa đẫy đà г𝐮*ռ ⓡẩ*𝓎 lắc lư, đôi chân thon dài bị 🌴.𝒽â.ⓝ †♓.ể cao lớn đè nặng xuống thao huyệt.

Bị đ*â*〽️ đến nước mắt chảy ra. Trần Nghiêu vừa khóc vừa nâng tay: "Hôn... a... a..."

Lâm Trưng ✝️_h_ở 𝒽_ổ_𝖓 ⓗ_ể_𝐧, thắt lưng và bụng dưới không ngừng chuyển động, hai khủy chống xuống bên người cô, Trần Nghiêu ôm khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi của anh, vươn đầu lưỡi nhỏ nhắn l𝐢.ế.〽️ lên đường nét của đôi môi mỏng.

Anh há miệng ngậm lấy đầu lưỡi non mềm, động tác đâ.𝐦 thọc dưới thân càng ngày càng mãnh liệt, quy đầu nhiều lần ấn vào hoa tâm sâu thẳm, đè ép ra càng ngày càng nhiều mật dịch, cả côn thịt như là được cắ.𝐦 ✌️.à.𝖔 một dòng suối ấm áp.

Trần Nghiêu ôm cổ anh ⓡê-𝐧 r-ỉ, toàn thân lắc lư theo động tác đưa đẩy của anh, hai chân đau nhức, nhưng cô vẫn không muốn buông ra, hai mắt cá chân đan vào nhau quấn chặt lấy vòng eo gầy tráng kiện của anh.

Chiếc giường lớn kiên cố bị va chạm vào vách tường bắt đầu 🅿️·𝖍·á·ⓣ r·a â·𝐦 𝐭ⓗ·ⓐ·ⓝ·𝖍 nghẹt thở, hai bóng người đang giao triền trên giường lớn hòa làm một, tiếng т*𝒽*ở 𝐡*ổ*𝓃 hể*п và nước nhớp nháp hòa quyện vào nhau.

Mồ hôi trên má Lâm Trưng lăn dài xuống cằm, Trần Nghiêu híp mắt, theo bản năng 🦵·𝖎·ế·〽️ láp hạt mồ hôi. Hành động ngây thơ gợi tình này đánh trúng tâm can, Lâm Trưng thở ra một hơi, duỗi cánh tay luồn dưới т𝒽â.𝐧 𝖙.𝖍.ể mỏng manh, ngả người ra sau ôm cô ngồi dậy.

Trần Nghiêu lập tức ngồi trên đùi anh, тⓗâ_ⓝ т_♓_ể yếu đuối thét chói tai, ngã xuống một vòng tay nóng như lửa.

Bộ phận sinh dục hướng lên trên t.𝒽.â.n 𝖙𝐡.ể 𝒸_ắ_ⓜ và_o, góc độ này càng thêm 🎋í𝒸.h 𝐭♓íc.𝖍, bụng dưới bủn rủn bắt đầu co giật, Trần Nghiêu ôm lấy vai anh khóc: "Không được... a... a... sâu quá..."

Hai cánh tay cường tráng ôm lấy 𝑒*ο ✝️♓*🅾️*n, cái 𝐦ôռ·🌀 thúc mạnh, gậy thịt cứng ngắc cắm thật sâu vào lỗ thịt đang phun nước, cảm nhận được bên trong quấn quít mạnh mẽ hơn, thắt lưng và cơ bụng căng cứng, Lâm Trưng mím môi chịu đựng sự tê dại truyền đến hai bên thắt lưng, va đập vào đường hầm co rút đang hút chặt mấy chục lần, cả người 𝖗.⛎.n г.ẩ.𝓎 trực tiếp đem cả ✞·♓â·n †·♓·ể mề_𝖒 mạ_𝖎 cùng đạt đến cao trào.

Chương (1-132)