Truyện:Bảo Bối Thực Ngoan - Chương 02

Bảo Bối Thực Ngoan
Hiện có 16 chương (chưa hoàn)
Chương 02
◗-ụ-ⓒ ѵ-ọ-ռ-ℊ của ca ca
0.00
(0 votes)


Chương (1-16 )

Edit: Linh Linh

Âu Dương Hiên vừa mở cửa bước vào liền nhìn thấy tình cảnh trước mắt. Lúc này, Âu Dương Lôi đang đứng trước của sổ, em gái duy nhất của hắn đang cúi đầu dưới háng cha hắn, đại thụ chế trụ đầu bé. Ⓓụ.𝖈 ✅.ọ.n.ɢ cực đại h.υ.ⓝ.𝐠 ⓗ.ă.ռ.𝖌 đú·✝️ vào trong miệng bé, không mang theo chút thương tiếc nào.

"Úc, tao hóa, cái miệng nhỏ nhắn hút thật giỏi....... A.... sảng khoái..." Nam nhân khàn khàn gào rú, ԁụ●🌜 ѵọ𝐧●𝖌 mãnh liệt ra vào: "A, bắn...Aaa"

Cực đại 𝒹ụ*𝒸 ✔️*ọ*ռ*ⓖ cắm sâu vào cổ họng bé gái, chất lỏng nóng rực mãnh liệt phun ra.

Âu Dương Hiên thấy em gái bị làm đến sắp ngất đi, vội vàng vươn tay lấy ra đại thủ của phụ thân, giải cứu cái miệng nhỏ nhắn của cô gái nhỏ.

Âu Dương Ngưng ngồi dưới đất ôm lấy cổ họng, kịch liệt ho khan. Âu Dương Hiên đau lòng khẽ vuốt lưng cô bé, tức giận trừng mắt nhìn cha hắn vẫn bị chìm trong cao triều.

Âu Dương Lôi cuối cùng cũng khôi phục lại từ cao triều, nhìn bé gái đang ngồi trên đất kịch liệt ho khan và ánh mắt nén giận của con trai, nở nụ cười hối lỗi: "Không có biện pháp, bảo bối quá mĩ vị, nhịn không được"

Ngồi xổm xuống nâng lên cái cằm nhỏ Ⓜ️.ề.𝖒 m.ạ.i, ngón tay lau đi chất lỏng bạch sắc bên khóe miệng bé, sau đó lại nhét trở vào miệng nó: "Bảo bối, ăn nó, ✝️●ℹ️●𝐧●𝖍 🅓ị𝖈●𝖍 là thuốc bổ tốt nhất, không cần lãng phí"

Âu Dương Ngưng ngoan ngoãn 𝐥-ïế-ɱ ngón tay ba ba sau đó liền bị Âu Dương Hiên ôm lấy mang vào phòng tắm, đã sớm quên mất mục đích của mình.

Pha kĩ nước tắm, thả em gái toàn thân xích lõa vào bồn tắm lớn, Âu Dương Hiên rất nhanh thoát hết chính mình quần áo rồi bước vào.

Nhẹ nhàng mà xoa nắn da thịt bóng loáng non mềm của em gái, Âu Dương Hiên dục hỏa cũng dần trỗi dây, nhưng nghĩ đến bé con vừa rồi đã bị cha dằng co một trận, thương tiếc khiến hắn ngăn chặn dục hỏa đang nổi lên

Âu Dương Ngưng thoải mái tựa ở trong ռ*𝖌ự*🌜 ca ca lại hưởng thụ sự xoa bóp có độ mạnh yếu vừa phải của ca ca, nhìn mặt ca ca chưa đầy ôn nhu, Âu Dương Ngưng lại cảm thấy hạnh phúc, ca ca rất thương nàng a.... Nhịn không được vươn ra cái lưỡi ⅼ𝒾ế·𝐦 ⓛ𝒾.ế.𝖒 thù du trước 𝓃·ⓖự·🌜 nam hài. 𝐓hâ·п 𝖙ⓗ·ể non nớt vốn không hiểu rõ tình dục là thế nào nhưng lại cực hiểu rõ làm thế nào lấy lòng hai vị đàn ông trong nhà. Qủa nhiên Âu Dương Hiên lập tức ngừng động tác trên tay: "Ngưng Nhi, không cần phải nháo.."

Đôi mắt to vô tội nháy nháy, nghi ngờ hỏi: "Ca ca không thích Ngưng Nhi l·1·ế·Ⓜ️ ngươi"

Âu Dương Hiên thấp giọng rít ra tiếng: "Ta mẹ nó cực kì yêu mến.." 𝐃·ụ·𝖈 ✔️·ọ𝓃·🌀 cuối cùng cũng chiến thắng lý trí, Âu Dương Hiên lướt qua mặt bé, đôi môi ♓.⛎.ռ.🌀 ⓗ.ă.𝐧.ɢ ấn xuống đôi môi có chút sưng đỏ của em gái.......

Đại thủ xoa nắn ✝️_ⓗ_â_𝐧 †ⓗ_ể bé gái còn chưa phát dục hết, nhẹ nhàng sờ mó hai quả anh đào nhỏ trước bộ 𝐧-ⓖ-ự-↪️ trắng muốt. ✝️𝐡·â·ռ ✞𝐡·ể nhỏ nhắn này, mẹ nó làm cho hắn muốn ngừng mà không ngừng được.

Nhẹ nhàng thả trân bảo trong ռ.🌀ự.𝒸 xuống giường, Âu Dương Hiên kéo ngăn tủ đầu giường lấy ra một cái bình nhỏ, từ bên trong đổ ra chất lỏng. Tất cả đều vẽ loạn trên đùi cô gái nhỏ.

"Bảo bối, ca ca nhịn không được...." Vừa dứt lời cự đại liền chen vào giữa hai chân trắng nõn sau đó mãnh liệt co giật phình lên.

Âu Dương Ngưng bị xoay qua xoay lại đến đầu óc choáng váng, t●♓â●𝐧 𝖙●♓●ể nho nhỏ kịch liệt lay động. Cô gái nhỏ cắn ngón tay r*ê*𝖓 𝖗*ỉ tinh tế, Âu Dương Ngưng thấy bé lơ đãng lộ ra thần thái mị hoặc, dục hỏa tăng vọt.

"Ân, ngươi cái này lãng hãng lại đi 𝐪⛎yế.ⓝ 𝓇.ũ ca ca, lại κ●ẹ●p 𝐜●♓ặ●✝️ nữa đi..."

Âu Dương Hiên không còn bộ dạng ôn nhu thường ngày, ◗-ụ-🌜 ⓥọ𝐧-𝐠 làm hắn đánh mất lý trí, hắn chỉ muốn 𝒽*⛎*𝓃*g ⓗ*ă*𝖓*𝐠 giữ lấy bé gái đáng yêu dưới thân, 𝐡𝐮·𝖓·g 𝒽·ă·ռ·𝖌 chiếm lấy bé.

Cự đại cứng rắn không ngừng ở giữa hai chân bé mà ra vào, quy đầu ma sát mãnh liệt vào hai cánh hoa hồng nhạt cùng nụ hoa nho nhỏ. Âu Dương Ngưng cảm thấy xúc cảm kì lạ lại không biết nó là gì, chỉ biết rất thoải mái, thế nào cũng không đủ. Vì vậy cô chỉ có thể trầm thấp kêu lên: "Ca ca, ca ca...."

"Tiểu 🅓_â_Ⓜ️ phụ, có thích bị ca ca như thế này yêu ngươi không? Ân?"

"Thích, ca ca tuyệt quá...... Ngưng Nhi.... Hảo... Thoải mái......." Một câu nói bị ngắt quãng lẫn trong tiếng 𝖗ê_п 𝓇_ỉ, Âu Dương Ngưng гυ-𝐧 𝐫ẩ-𝓎 vươn bàn tay nhỏ sờ sờ chính mình, nụ hoa nhỏ. Tay còn lại vẫn ngậm trong miệng.

"A... hảo tao... a, bắn..." Chất lỏng bạch sắc nồng đặc bắn tới cái bụng trơn mềm của em gái, Âu Dương Hiên trước tiên đem thứ đó cuộn vào miệng mình sau đó lại đư.𝐚 𝖛.à.ⓞ miệng bé, nhìn bé nuốt vào.

"Ngưng Nhi nhà chúng ta đúng là trời sinh tiểu tao hóa"

Âu Dương Ngưng nghi hoặc nhìn hắn hỏi: "Ca ca nói em là tiểu tao hóa, ba ba cũng nói như thế. Tao hóa là tốt sao?"

Điểm lên chóp mũi đáng yêu của bé mấy cái, Âu Dương Hiên cười sủng nịnh

"Đương nhiên. Ba ba cùng ca ca yêu nhất bộ dạng mị hoặc của của em. Ngưng Nhi sau này chỉ làm tao hóa của ta và ba ba được không?"

Cô bé nghiêm túc gật đầu."Chỉ cần ba ba và ca ca thích, Ngưng Nhi vĩnh viễn là tiểu tao hóa của các người."

"Cục cưng mệt mỏi sao? Ngủ đi..." Âu Dương Hiên thay bé kéo chăn tơ tằm mỏng, hai người rất nhanh tiến vào mộng đẹp.

Chương (1-16 )