Truyện:Bảo Bối Thực Ngoan - Chương 01

Bảo Bối Thực Ngoan
Hiện có 16 chương (chưa hoàn)
Chương 01
0.00
(0 votes)


Chương (1-16 )

"Ba ba...." Âm thanh nhuyễn mĩ non nớt vang lên, Âu Dương Lôi ngồi sau bàn xem văn kiện, nghe được âm thanh ấy cả người run lên. 𝐓𝒽_â_𝖓 t𝒽_ể tê dại như điện dật. Một luồng nhiệt khí từ hạ bộ truyền đến.

Âm thanh từ dưới đất truyền lên. Âu Dương Lôi nhẹ xoay người, cúi đầu ✌️ц·ố·𝐭 v·e nữ nhân đang làm nũng bên đùi mình:

"Bảo bối, xảy ra chuyện gì?"

Nữ hài tử phấn phấn nộn nộn, khoảng 10 tuổi, đôi mắt to đơn thuần vô tội khao khát nhìn nam nhân. Bàn tay nhỏ bé non mềm νυố.† ✅.e bắp đùi của hẳn nhẹ nhàng lắc lư. Nam nhân chỉ cảm thấy bộ vị nào đó trong cơ thể sưng đến khó chịu, tất cả cảm giác đều tập trung xuống phần dưới bụng. Lúc này, có thứ gì đó gào thét đòi phát tiết

Nữ hài tử dường như không biết gì, tiếp tục cầu xin:

"Ba ba, ta muốn ăn kem..."

Đại thủ ôm lấy 𝐭𝒽â.𝐧 𝐭♓.ể nhỏ nhỏ của nữ nhân nhi, thoải mái nhấc lên đem nàng an vị trên chân của mình

Sủng nịnh khẽ ⓗô-𝓃 chóp mũi khéo léo cùng đôi môi anh đào phấn nộn của nàng, thanh âm vì 𝖉.ụ.𝖈 𝐯ọ.ռ.𝐠 mà trở nên khàn khàn:

"Ba ba đã nói với Ngưng Nhi, thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí ba ba cho ngưng nhi kem trong lời nói, Ngưng Nhi thế nào báo đáp ba ba"

Âu Dương Ngưng lại gật gật đầu "Ngưng Nhi biết rõ, Ngưng Nhi hàm ba ba lớn lớn.."

Âu Dương Lôi ôn nhu cười, không nhịn được dùng tay chế trụ đầu bé, môi k*♓*ê*𝐮 🌀ợ*ı áp lên kiều nộn cánh môi của nữ hài tử, trằn trọc Ⓜ️ú.🌴 vào. Tiểu nha đầu như đã thành thói quen, vươn tay leo lên đôi vai cường tráng, miệng anh đào chủ động ⓗ_é 𝖒_ở khiến cho nam nhân không kiêng nể gì mà 𝐱●â●ɱ 𝖓●♓ậ●ρ.

Nam nhân động tác càng ngày càng mãnh liệt, ôn nhu cũng không còn, một tay chế trụ đầu nàng, tay kia với vào chiếc quần trắng noãn hưởng thụ cảm thụ xúc cảm m*ề*𝖒 mạ*ï của 2 cánh 〽️ô𝐧-ⓖ

Đầu lưỡi nam nhân tại cái miệng nhỏ nhắn của nàng điên cuồng cướp đoạt, phách lối đảo qua từng nơi trong miệng nàng làm cho Âu Dương Ngưng chịu không nổi, hô hấp dần trở nên khó khăn

Kích động khiến toàn thân nàng vô lực, không thể hô hấp khiến cho khuôn mặt tươi cười vốn trắng nõn trở nên đỏ bừng

Âu Dương Lôi muốn ngừng mà không được, nhưng lý trí khôi phục kịp khiến hắn thả nàng ra. Nhìn nữ nhân môi đỏ đọng nước, hắn không kìm chế được l·ıế·m 👢❗ế_𝐦 môi mình

Ngón tay ✅.𝐮.ố.✝️ ⓥ.e cánh môi non mềm của nữ nhân

"Bảo bối, há mồm, ăn ngón tay của ta..."

Âu Dương Ngưng nghe lời há miệng ngậm lấy đầu ngón tay nam nhân. Đầu lưỡi nhỏ được điều giáo vô cùng tốt, 👢●ıế●〽️ Âu Dương Lôi trầm thấp kêu ra tiếng.

"Ân.. bảo bối... hảo ⅼ*𝖎ế*〽️ ..."

Chăm chú nhìn chòng chọc khuôn mặt ngây thơ của nữ hài. Nữ nhân đồng dạng như hoa sen thuần khiết tốt đẹp lại ngậm lấy ngón tay của mình, nhìn sao cũng thấy 🅓-â-〽️ đãռ-ɢ.

Hắn có chút không nhịn được, 𝖗ú●t 𝓇●🅰️ ngón tay của chính mình.

"Láu lỉnh, đến quỳ trên mặt đất...."

Âu Dương Ngưng nghe thấy liền bò xuống khỏi đùi nam nhân, giữa hai chân nam nhân mà quỳ xuống.

Không cần nam nhân lên tiếng, bàn tay nhỏ bé non mềm đã chủ động cởi bỏ thắt lưng của nam nhân, sau đó lại kéo xuống khóa kéo. Nam nhân nhẫn nãi thật lâu cuối cùng dục vòng cũng nhảy ra

Ngưng Nhi nhìn kiên quyết cự đại to lớn trước mặt, có chút sợ hãi, lo lắng nhìn khuôn mặt anh tuấn của phụ thân.

Âu Dương Lôi sờ sờ môi của nàng, khàn giọng nói: "Ngưng Nhi, ăn hắn.."

Nghĩ lại ăn kem ngon, nữ hài tử khẽ ↪️_ắ_n Ⓜ️_ô_𝒾 mở ra cái miệng nhỏ nhắn, vươn ra cái lưỡi mềm mãi, nhẹ nhàng ⅼ𝒾●ế●〽️ láp đỉnh ◗ụ.🌜 ☑️.ọ.𝖓.ɢ.

Nam nhân không nhịn được phát ra tiếng gào rú: "Úc, bảo bối, lại đến....."

Nhắm lại mắt, Âu Dương Ngưng cố gắng mở to miệng nhất, đem cả đầu cự thú ngậm lấy. Đầu lưỡi linh hoạt 🦵-1-ế-〽️ thứ trong miệng, bàn tay nhỏ bé cũng không còn rảnh rỗi, sờ sờ bên ngoài cự thú, nhẹ nhàng xoa nắn.

"Bảo bối, cái miệng nhỏ nhắn kĩ thuật ngày càng tốt." Đại thủ đặt trên tóc dài 𝐦ề.〽️ ɱạ.𝐢 của nàng, nam nhân cười đến tà ác

"Ngô... Ân...." trong miệng ngậm lấy dương v*t thô to như cánh tay của nàng, trong miệng mơ hồ phát ra tiếng г●ê●𝖓 𝓇●ỉ. Nàng biết rõ nam nhân thích thanh âm của nàng.

Thân thủ đẩy đầu nữ nhân, đem thứ nóng ướt của mình từ trong miệng nhỏ nhắn của nàng 𝐫ú_🌴 𝓇_🔼: "Tiểu đông tây, ba ba gì đó có lớn không? Ăn ngon không?"

Ⓛ_𝐢_ế_〽️ ⓛ❗_ế_𝖒 chất lỏng bên khóe miệng, dịu dàng ngoan ngoãn tựa vào bên đùi phụ thân.

"Thật lớn. Ăn thật ngon. Ngưng Nhi còn muốn ăn.."

Khóe miệng tà tứ câu lên, ngón tay thon dài nắm lấy cái cằm khéo léo của nữ hài, nam tử anh tuấn ưu nhã trong miệng thốt ra ԁ●â●Ⓜ️ uế ngôn ngữ.

"Thật là một tiểu tao hóa thèm chơi.... Ăn đi! Đem ba ba ⓜ-ú-✝️ ra ..."

Chương (1-16 )