← Ch.044 | Ch.046 → |
Trai đơn gái chiếc, da thịt gần gũi, hai người lại vừa động tình, tắm, lập tức tắm đến cùng nhau rồi, từ hai cặp môi nóng rực vừa tiếp xúc, đã hôn đến khó chia khó rời.
Quan Hạo Lê nâng mông cô để hai chân cô vòng quanh hông mình, cúi đầu chiếm lấy quả nho đứng thẳng trước ngực cô, ấn cô lên vách tường bằng gạch men, đi thẳng vào.
"A!"
Mặc dù dạo đầu đã đầy đủ, nhưng Tiết Giai Ny vẫn cảm thấy anh quá lớn, lập tức bị chất đầy, căng ra.
"Bảo bối, em quá chặt." Quan Hạo Lê nỉ non bên tai cô, vốn tưởng rằng lần thứ hai sẽ khá hơn chút, không ngờ ngoài dự đoán tầng lớp mềm mịn của cô bao quanh mình, để cho anh không cách nào nhúc nhích.
Một tiếng "Bảo bối" này khiến Tiết Giai Ny mắc cỡ đỏ bừng mặt, phía dưới không tự chủ co lại.
"Buông lỏng một chút." Quan Hạo Lê khàn giọng an ủi, bàn tay nhẹ nhàng vỗ về mông của cô, muốn cô buông lỏng một chút, nếu không mình hoàn toàn không nhúc nhích được.
Hình như vỗ về của anh có tác dụng, Tiết Giai Ny không còn khẩn trương như trước, hai cánh tay ôm cổ anh, mặc cho anh rong ruổi trên người mình, phía trước là thân thể như lửa nóng của anh, phía sau là tường gạch men lạnh như băng, băng và lửa đồng thời kích thích để cho cô thở dốc càng kịch liệt.
Hai người phát sinh quan hệ lần thứ nhất dưới tình huống cô uống say, ngay lúc đó cô mơ mơ màng màng, hoàn toàn không nhớ được chi tiết, còn lần này, rõ ràng như thế.
Thậm chí cô có thể cảm nhận được huyết mạch ở chỗ nào đó của anh nhảy lên, hăng hái có lực đánh lấy cô, để cho cô e lệ không thôi, điểm này không giống với phong cách của cô, sao lại biến thành như vậy?
Quan Hạo Lê thở hổn hển kết thúc lần đầu tiên của tối nay, toàn thân Tiết Giai Ny đau nhức mệt mỏi xụi lơ trong lòng anh, trên da thịt mềm mại giống như nhuộm một tầng hồng nhạt, cô vốn tưởng rằng, như vậy là xong rồi.
Thật sự không nghĩ đến, thân thể vừa dính lên giường lớn, người đàn ông nào đó đã ép tới, dùng hình thức sùng bái hôn cô khắp từ trên xuống dưới, sau đó, thừa dịp cô ý loạn tình mê, tiến quân thần tốc...
"Ừ..."
Cả đêm, Tiết Giai Ny đều ở dưới người anh uyển chuyển ưm, trong cổ họng phát ra âm thanh quyến rũ rất nhiều khiến cho cô cũng không nghĩ tới, anh không lừa cô, quả thật không đau.
Ngược lại, làm cho dục vọng người ta phiêu diêu, có một khoái cảm kịch liệt không ngôn ngữ nào nói ra.
Giống như khói hoa * đột nhiên nở rộ trên không trung, "Bộp" một cái, bày ra tư thế hoàn mỹ nhất trên không trung.
(*) khói hoa: cảnh sắc mùa xuân tươi đẹp.
Hết lần này đến lần khác, Quan Hạo Lê giống như con thú hoang cực đói, không hề điều độ, cho đến khi người trong lòng không chịu nổi hôn mê bất tỉnh, anh mới ôm cô vào trong phòng tắm tắm rửa đơn giản, sau đó tiến vào giấc mộng đẹp.
Bên trong nhà, tràn ngập kiều diễm sau khi kích tình rút đi thật lâu.
--- ------Puck. d. đ. l. q. đ---- -----
Tỉnh lại lần nữa, đã là buổi trưa hôm sau, Tiết Giai Ny lật người, phát hiện mình đau nhức toàn thân, chỉ chần chừ một giây, cô đã hoàn toàn nhớ lại chuyện xảy ra tối hôm qua.
Đỏ ửng lặng lẽ dâng lên trên mặt cô, hiển nhiên mình ở dưới chăn không mặc gì, trải qua tối hôm qua, cô không còn die nda nle equ ydo n bất kỳ lý do gì để nói mình không thích Quan Hạo Lê rồi.
Nếu như không thích, cô tuyệt đối không cam tâm tình nguyện để anh đè dưới thân muốn làm gì thì làm, hành động thân mật như vậy không những không khiến cho cô cảm thấy chán ghét, ngược lại rất thích.
Đúng, cô chỉ thích anh hôn và vuốt ve.
Những người khác, cô không tiếp nhận nổi.
Có lẽ, đây cũng là khác biệt!
Mở mắt đã nhìn thấy người đàn ông vẫn còn ngủ say bên cạnh, đây là lần đầu tiên cô quan sát dung nhan khi ngủ của anh ở khoảng cách gần như vậy, sờ lên lương tâm nói, dung mạo ngũ quan của anh rất tinh xảo, tổ hợp lại với nhau vô cùng hợp mắt, cũng khó trách nhiều phụ nữ điên cuồng cho anh như vậy.
Không biết vì sao, đột nhiên cô rất muốn duỗi ngón tay ra chọc lên gương mặt anh, dường như da anh rất tốt.
Có ý tưởng lập tức biến thành hành động, khi ngón tay của cô vừa mới đưa tới, đã bị bắt tại trận.
"Có phải cảm thấy anh rất đẹp trai không?" Vừa mở miệng đã phá hỏng tất cả hình ảnh trong đầu cô, hoàn toàn tan vỡ rồi.
"Quỷ tự yêu bản thân! Em thấy trên mặt anh có cái gì, tốt bụng lau giúp anh." Tiết Giai Ny phản ứng rất nhanh nhẹn, xê dịch thân thể chuẩn bị rời giường.
Cô vẫn không quen trần truồng thân thể với anh ở trong chăn, cảm giác rất khó chịu.
Nhưng không ngờ Quan Hạo Lê nhanh hơn cô, lôi thẳng cô vào trong ngực, lật người đè cô dưới thân, bốn mắt nhìn nhau.
"Nặng chết được! Tránh ra đi!" Tiết Giai Ny dẩu môi bất mãn trừng anh.
"Chỗ này... Đau không?" Người đàn ông nào đó lưu manh đưa ngón tay về vùng đất cấm địa, đột nhiên lại nghiêm túc.
Tiết Giai Ny xấu hổ không trả lời, chỉ khẽ lắc đầu, muốn đẩy anh để đi vào phòng tắm.
"Không đau?" Âm cuối của Quan Hạo Lê die enda anle equ uydo nn kéo thật dài, thoáng qua trong mắt là vẻ tà ác, vật nào đó phía dưới sống lại càng thêm nguy hiểm tiến tới gần cô.
"Anh... Khốn kiếp!" Ngay sau đó Tiết Giai Ny ý thức được ý tứ của anh, tức giận đập anh một quyền, thấy anh không hề phản ứng, lập tức há mồm cắn bả vai anh, không chút lưu tình.
"A! Cái này thật sự không thể trách anh, em nên biết, buổi sáng là thời gian dục vọng của đàn ông mãnh liệt nhất, anh vừa tỉnh lại, nó cứ như vậy." Quan Hạo Lê rất uất ức.
Lời nói thẳng thắn của anh khiến mặt Tiết Giai Ny ửng hồng, nhéo mạnh thắt lưng anh.
"Không được! Tối hôm qua anh... Em vẫn đau." Nói xong dùng sức đẩy anh ra, cũng không kịp mặc quần áo, chạy như trốn vào trong phòng tắm.
Quan Hạo Lê ngã ngửa trên giường than thở, có một số việc, phải đi từ từ!
Sau khi tắm xong, Tiết Giai Ny phát hiện mình không lấy đồ vào, khăn tắm lớn bên trong đã dùng hết vào tối qua rồi, chỉ còn loại vây nửa người, hết cách rồi, cô chỉ có thể nhờ sự giúp đỡ của người đàn ông phía ngoài.
"Em không mang đồ." Cô mở hé cửa, nhỏ giọng nói.
Quan Hạo Lê cười khẽ một tiếng, thật là người phụ nữ đáng yêu! Lập tức vén chăn đứng lên, thân thể trần truồng thản nhiên cầm áo sơ mi của mình và áo lót quần lót sạch sẽ đưa cho cô.
"Đồ điên!" Tiết Giai Ny không cẩn thận nhìn thấy thứ đó, mắc cỡ lập tức nhắm mắt lại, thật quá đáng! Anh nhất định chính là đồ điên!
"Dù sao anh đã nhìn thấy toàn bộ thân thể của em rồi, em cũng đã cảm nhận được toàn bộ thân thể của anh, giữa chúng ta không có gì che giấu nữa, còn gì kiêng kỵ sao?" Quan Hạo Lê cường điệu câu thứ hai, chính là cố ý trêu chọc cô.
"Háo sắc!" Tiết Giai Ny đoạt lấy áo sơ mi và quần lót áo lót trong tay anh, mắng.
Đợi sau khi cô ăn mặc chỉnh tề đi từ phòng tắm ra, Quan Hạo Lê đã không có ở trong phòng rồi, cô mở tủ treo quần áo của anh, muốn tìm bộ quần áo bình thường để mặc, nếu không, đợi lát nữa anh lại nổi lên thú tính thì làm thế nào?
Đáng tiếc, một cái cũng không có, chỉ có mấy bộ áo lót quần lót, cũng không biết của người nào mua từ bao giờ, size toàn bộ là của cô, hơn nữa màu sắc và hình thức đều rất hấp dẫn, cô thề mình sẽ không mặc!
Lục thật lâu, vẫn không tìm được một cái quần để mình có thể mặc ổn, cô hơi tức giận, cô nhớ rõ ràng có quần áo của mình! Sao một cái cũng không có?
Đột nhiên, chuông điện thoại di động vang lên, hiển thị người gọi đến: Cát gia. Cô hồi hộp trong lòng, yên lặng hai giây, ấn nút nghe.
【Khai thật cho tớ, tối hôm qua cậu bị trai đẹp nào lừa chạy? 】 Cát Xuyến vừa bắt đầu chính là chủ đề mạnh mẽ.
"Cậu thì sao? Tối hôm qua không bị ai lừa chạy chứ?" Tiết Giai Ny muốn có được chứng nhận.
【Cậu cũng quá coi thường định lực dieendaanleequuydonn của bà chị là tớ đây, người đàn ông bình thường có thể lọt vào mắt thần của tớ sao, đừng ngắt lời tớ! Nhanh trả lời thẳng vấn đề! 】
Cát Xuyến cũng không dễ lừa dối như thế, thở hổn hển mà hỏi.
"Cũng vậy." Tiết Giai Ny cho cô ấy một câu trả lời rất mơ hồ.
【Tớ để cho cậu trả lời thẳng thắn, đừng tưởng che mắt được tớ. 】
"Quan Hạo Lê đột nhiên xuất hiện ở tiệc khiêu vũ, cho nên tớ..."
【Cho nên cậu đã bị anh ta lừa lên giường? Để cho tớ đoán một chút, tối hôm qua hai người nhất định rất mãnh liệt, đại chiến bao nhiêu hiệp? Mới vừa dậy hả? 】
Cát Xuyến cười đến cực kỳ xấu xa, nghe thấy giọng cười này, Tiết Giai Ny có thể tưởng tượng được vẻ mặt bỉ ổi vào lúc này của cô ấy.
"Cát gia! Cậu có thể dè dặt một chút không?"
【Cho tới giờ dè dặt không hợp với tớ, tớ thuộc về kiểu hào phóng. 】Cát Xuyến trả lời rất thẳng thắn thoải mái.
Tiết Giai Ny bất đắc dĩ, "Chúng ta tám lạng nửa cân, Đỗ Hướng Hàng nhà cậu hôm qua cũng đến tiệc khiêu vũ chứ? Có phải anh ta bắt cậu lại, sau đó đưa về nhà tiến hành trừng phạt theo lệ."
【Đừng nói nữa! Tối hôm qua tớ mất hết mặt mũi rồi, Đỗ Hướng Hàng anh ấy cả người bốc nước chua vác tớ đi, may mà đã tốt nghiệp, bằng không tớ không dám đến trường học, nhiều người nhìn như vậy, cho dù tớ cầu xin thế nào, anh ấy tên khốn kiếp đều không để ý đến tớ, khiêng trở về rồi ném lên giường, tắm cũng không tắm đã ép tớ... 】
Cát Xuyến vô cùng chua cay thao thao bất tuyệt, nói ngắn gọn đơn giản khái quát chuyện ngày hôm qua lần nữa, không để lọt bất kỳ tình tiết quan trọng nào.
Cô ấy nói rất đơn giản, Tiết Giai Ny nghe đến mặt đỏ tận mang tai, hai người này quả nhiên rất mạnh mẽ!
【Tớ đã nói với cậu, ngày nào đó anh ấy còn dám chọc giận bà đây, bà đây sẽ SM * anh ấy, hành hạ chết anh ấy! 】Cát Xuyến hung hãn nói.
(*) SM/S&M/BDSM: Sadist & Masochist (Người bạo dâm (hay ác dâm) và người khổ dâm (hay thống dâm)) hoặc là Servant & Master (Người hầu & chủ nhân), thể hiện mối liên hệ giữa một cặp người trong đó một người thích thú được hành hạ người khác và người kia lại thích bị người khác hành hạ, có thể ám chỉ mối quan hệ liên quan tới tình dục hoặc không. SM là cách viết ngắn gọn hơn cho 2 từ trên vì nó gộp luôn thành một từ: Sadomasochism (hiện tượng ác thống dâm lẫn lộn)
Trên trán Tiết Giai Ny treo đầy vạch đen, cô tin tưởng, đến cuối cùng, bị sỉ nhục vẫn là Cát gia.
← Ch. 044 | Ch. 046 → |