← Ch.043 | Ch.045 → |
Vừa dứt lời, ánh đèn trong hội trường ảm đạm rất nhiều, trong sảnh chính đã không thiếu nam nam nữ nữ ôm nhau một chỗ, 𝐡ô-n trước mặt mọi người lại càng không thiếu.
Thường chuyện như vậy nếu có người dẫn đầu, người noi theo sẽ nối liền không dứt.
Trong lúc nhất thời, kích tình bắn ra bốn phía.
Tiết Giai Ny tìm một vòng cũng không thấy Cát Xuyến, ngược lại bị từng đôi nam nữ nhiệt tình nhanh chóng hoa mắt, cúi đầu muốn rời khỏi vùng đất thị phi này, người chủ trì nói đây là một trò chơi 🎋_í𝖈_h ✝️𝐡íc_𝐡, cô cũng không muốn bị dính vào.
Vậy mà, muốn đi cũng không dễ dàng như vậy.
Mới vừa xoay người, tay đã bị người ta kéo lại, cô vội vã quay đầu, thấy là Cố Thừa An, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, "Có chuyện gì sao?"
"Giai Ny, anh thích em."
Mặc dù chung quanh rất ồn ào, nhưng Tiết Giai Ny nghe rõ tiếng, không thể tin nhìn anh ta, muốn rút tay mình về, "Đừng nói đùa."
Cố Thừa An rất nghiêm túc nhìn cô, "Anh không nói giỡn, anh nghiêm túc."
Dứt lời, không đợi Tiết Giai Ny có phản ứng, đã kéo cô vào trong 𝐧ℊ·ự·c, nếu anh bắt kịp trò chơi đặc biệt kia, giả đùa giỡn thành thật cũng chưa hẳn không thể.
Tiết Giai Ny không hề đề phòng bị anh kéo vào trong 𝖓●ⓖự●𝐜, khi môi của anh sắp áp xuống, cô lại bị một sức lực khác kéo qua, trong lòng không khỏi nổi giận! Má ơi! Giở trò զ●⛎●ỷ gì! Những người này cũng không cần mình đồng ý sao?
Đột nhiên, cô ngửi thấy mùi hương phái nam quen thuộc, cả người cũng ngã vào trong ռ🌀ự_c anh.
"Nhóc, cô ấy người phụ nữ của tôi." Quan Hạo Lê lạnh lùng liếc nhìn Cố Thừa An, rõ ràng có 𝖍a-Ⓜ️ m-⛎ố-п giữ lấy.
Cố Thừa An tao nhã cười cười, "Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, Giai Ny một ngày không kết ♓ô𝓃●, tôi vẫn có quyền lợi theo đuổi cô ấy, tối nay là tiệc dành cho sinh viên tốt nghiệp, anh không cảm thấy thân phận của mình rất đột ngột sao?"
Anh đang gián tiếp nhắc nhở anh ta thật sự lớn tuổi, đồng thời cũng tuyên chiến với anh ta.
"Thật sao?"
Quan Hạo Lê lạnh lùng nhếch môi, mắt đào hoa khẽ hếch lên, đột nhiên cúi đầu, chính xác không lầm chiếm lấy cái miệng nhỏ nhắn thơm mềm của người phụ nữ trong 𝖓*𝐠ự*𝐜, một tay ôm eo cô, một tay nâng gáy cô.
Tiết Giai Ny cũng không đẩy anh ra, rất bị động thừa nhận trừng phạt bằng ⓗ.ô.𝐧 của anh.
Thật ra thì, cô cũng không hoàn toàn thuận theo anh, chỉ có điều đai não mơ hồ trong nháy mắt mà thôi, chưa kịp đẩy anh ra.
Thấy tình cảnh như thế, Cố Thừa An 𝐬·1·ế·т 🌜·♓ặ·✝️ quả đấm, xoay người rời đi.
Sau khi anh rời đi, lại là một quang cảnh khác.
"Ưmh..." Sau khi đầu Tiết Giai Ny tỉnh táo lập tức định đẩy người đàn ông ♓ô-n cô sắp không thở nổi, "Buông em ra?"
Quan Hạo Lê vẫn chưa thỏa mãn die nda nle equ ydo n buông cô ra, còn 🍳𝐮𝓎ế.ռ 𝖗.ũ mờ ám 👢·❗ế·Ⓜ️ 👢𝐢-ế-〽️ môi, "Thả em ra? Nếu không phải anh tới kịp thời, anh còn không dám tưởng tượng sẽ thấy cái gì."
"Sao anh lại ở đây?" Tiết Giai Ny kinh ngạc hỏi.
"Cố Thừa An có thể xuất hiện ở đây, sao anh không thể?" Quan Hạo Lê không vui hỏi ngược lại.
"Anh có thể đừng nói những câu không rời khỏi anh ta, em và anh ta không có bất kỳ 🍳⛎🅰️_п h_ệ gì." Tiết Giai Ny mất hứng.
"Giải thích tương đương với che giấu."
Tiết Giai Ny vừa định chuẩn bị nói chuyện, vừa ngẩng đầu lại nhìn thấy vẻ mặt Quan Hạo Lê là lạ, trong lòng thoáng qua một ý niệm, chẳng lẽ anh ghen?
"Hình như em nghe thấy vị chua rồi."
Quan Hạo Lê phản ứng kịp ngay sau đó, vội vàng phủ nhận, "Hừ! Em nghe lầm rồi."
"Vậy sao?" Hình như tâm tình Tiết Giai Ny rất tốt, khóe miệng khẽ nhếch, gò má ửng hồng, ngay cả đáy mắt cũng có nụ cười rực rỡ.
Vẻ mặt người nào đó hơi 囧, không chút suy nghĩ lần nữa chiếm giữ lấy cánh môi 𝐦●ề●m 𝐦ạ●❗ của cô, ♓ô-ռ rất sâu, công thành chiếm đất, hoàn toàn không cho Tiết Giai Ny có cơ hội 𝖙ⓗ_ở ◗_ố_𝐜.
May mà phần lớn nam nam nữ nữ chung quanh đều đang ôm ♓.ôп., bọn họ có vẻ tầm thường, sẽ không ai chú ý đến bọn họ.
--- ------Puck. d. đ. l. q. đ---- -----
Từ hội trường lớn của trường học ra ngoài, trên mặt Tiết Giai Ny vẫn nóng hừng hực như cũ, đôi môi hơi sưng, hồng hào, cực kỳ mê người.
Quan Hạo Lê nhìn thấy, nhiều lần đã nghĩ định giải quyết cô tại chỗ rồi, trời mới biết anh muốn cô bao nhiêu, kể từ sau khi hai người xảy ra ⓠ⛎_𝖆_ռ 𝐡_ệ, đã qua hơn một tháng rồi, anh nhịn rất vất vả!
"Đi chậm một chút đi!" Tiết Giai Ny bị anh kéo đi về phía trước, giày cao gót, mệt 𝖈𝖍_ế_✝️ được!
Quan Hạo Lê liếc thấy giày cao gót của cô, dứt khoát ôm eo cô lên, chạy thẳng tới chỗ anh đậu xe.
Cửa xe vừa đóng chặt, nụ 𝐡ô.п của anh giống như mưa rơi xuống, nóng rực khiến toàn thân Tiết Giai Ny giống như bùng cháy, chỉ có thể bị động thừa nhận, hoàn toàn không có sức phản kháng.
Cô cảm thấy tối nay Quan Hạo Lê quá nhiệt tình như lửa rồi, cháy sạch cô đến sắp đánh mất lý trí, tất cả đều đang phát triển theo phương hướng không cách nào đoán được.
"Không..." Cô định đẩy anh ra.
"Ny Ny, anh nhớ em lắm." Giọng nói die enda anle equu ydonn trầm thấp mà truyền cảm của anh giống như một đạo phù nguyền rủa, khiến tất cả lời Tiết Giai Ny định nói cũng nuốt trở về trong cổ họng.
Kể từ sau khi phát hiện mình cũng thích anh, cô đã không còn kháng cự và trốn tránh anh như trước kia, dù sao hai người là nam nữ trưởng thành, nên làm cái gì, không nên làm cái gì, trong lòng cô rất rõ ràng.
"Ở đây... Là trường học..." Lưỡi Tiết Giai Ny bị anh hút đau 🌜♓_ế_✝️, hay tay càng không ngừng đập anh, tiếc rằng bắp thịt trên người anh quá cứng, hoàn toàn không khác lấy trứng chọi đá.
"Vậy chúng ta về nhà tiếp tục." Quan Hạo Lê rất vui mừng nói, ngay sau đó buông cô ra, nổ máy xe.
Người ta có ý đó sao? Tiết Giai Ny buồn bực trong lòng, lấy điện thoại di động ra gọi cho Cát Xuyến, không biết cô ấy như thế nào?
Vang lên thật lâu cũng không có ai nghe, cô không khỏi lo lắng, lỡ cô ấy nhất thời váng đầu, làm ra chuyện không nên làm, đó không phải thảm sao?
"Em muốn tìm Cát gia."
"Yên tâm đi, cô ấy không có chuyện gì." Quan Hạo Lê đáp rất chắc chắn.
Tiết Giai Ny kinh ngạc nhìn về phía anh, "Sao anh xác định như vậy?"
"Mặc dù cô ấy mê chơi, nhưng không phải nữ sinh làm loạn, tuyệt đối kiên trinh bất khuất với bạn trai, nếu không phải như vậy, Nam Cung đã sớm đào cô ấy đi."
"Ặc... Nhưng tối nay không giống!" Tiết Giai Ny còn chưa quá mức yên tâm.
"Nếu em là Cát Xuyến, em sẽ chơi tình một đêm với người đàn ông khác sao?" Quan Hạo Lê hỏi ngược lại.
"Không." Tiết Giai Ny rất quả quyết lắc đầu.
"Hai người đều cùng kiểu người, điểm này không thể nghi ngờ."
Tiết Giai Ny không nói thêm gì nữa, đúng vậy không sai, cô không thể không tin tưởng Cát gia, cô ấy là một cô gái dieendaanleequuydonn tự kiềm chế tốt, người đàn ông yêu thủy chung trong lòng chỉ có Đỗ Hướng Hàng, tối nay cô ấy nhất định là đi chỗ anh ấy rồi.
Kết quả sự thật đúng là thế không sai, nhưng quá trình hơi không giống nhau, Đỗ Hướng Hàng tự đi đại học F bắt người, có thể nghĩ, buổi tối sẽ có bao nhiêu kịch liệt!
Trở lại nhà trọ của Quan Hạo Lê, vừa mới vào cửa, người nào đó giống như núi áp đến, 𝐡·ô·п rậm rạp chằng chịt rơi xuống chóng mặt.
Thiên Ca Tuệ cảm giác mình th-ở 🌀-ấ-p giống như sắp ngất đi, anh nhiệt liệt trước nay chưa từng có, cô bị thiêu đốt cả người mềm yếu, không ý thức bị anh đặt trên cửa vừa cắn vừa mân mê.
"Ừ..." Cô 𝖒ề_𝐦 Ⓜ️_ạ_❗ hừ một tiếng, gương mặt ửng hồng như 𝐦·á·u, cả người tỏa ra vẻ xinh đẹp câu người.
Quan Hạo Lê giống như thú hoang cực đói, cấm dục mấy tháng, thật sự là khảo nghiệm gian nan, tối nay anh muốn đòi về gấp bội.
Bàn tay thon dài luồn vào trong lễ phục của cô, nhẹ nhàng 𝖛⛎ố*т ѵ*𝐞 lưng ngọc, cảm nhận cẩn thận da thịt của cô, tinh thần như sóng gợn.
Rất nhanh, đã chuyển đến trước ⓝ-𝖌ự-🌜, 𝖛цố_✝️ ѵ_3 lúc nặng lúc nhẹ.
Trên lưng truyền đến cảm giác đau đớn cứng rắn khiến Tiết Giai Ny hơi bất mãn, khẽ hí mắt nhìn anh, nói đứt quãng: "Còn... Chưa tắm."
"Ngoan, tắm không quan trọng."
Bây giờ Quan Hạo Lê chỉ muốn đặt cô dưới thân yêu thương thật tốt, anh hoài niệm ✝️.♓â.ռ ⓣ♓.ể m_ề_𝖒 ⓜ_ạ_1 của cô, hoài niệm cô khít khao và mất hồn.
Lễ phục nhanh chóng bị anh xé nát, da thịt trần trụi đột nhiên tiếp xúc với không khí, se se lạnh, Tiết Giai Ny bị anh đặt trên cửa hô.𝓃 choáng váng hoa mắt, đã không còn năng lực suy nghĩ.
Khi thứ càng ngày càng cứng rắn chống lấy cô thì cô mới hơi tỉnh táo, nhớ lại một lần mấy tháng trước, cô nhớ sáng hôm sau mình tỉnh lại, giữa hai đùi đau đến không cách nào đi lại, nên theo bản năng hơi mâu thuẫn.
"Đau..." Âm thanh rất nhỏ, nhưng lại là cự tuyệt.
"Ngoan, lần này nhất định không đau." Quan Hạo Lê cắn lỗ tai cô nói nhỏ.
"Gạt người." Cô không tin, lần trước thật sự đau.
"Lần đầu tiên của phụ nữ đều hơi đau, sau này là tốt." Quan Hạo Lê chỉ có thể dịu dàng trấn an.
Tối nay, anh chắc chắn không bỏ qua cho cô.
Dứt lời, ôm cô đi thẳng vào phòng tắm, mở vòi hoa sen ra, mặc cho nước nóng phun trào, nhanh chân lẹ tay lột sạch sẽ người phụ nữ trong ⓝⓖ·ự·𝒸, sau đó là mình...
"Em tự tắm." Tiết Giai Ny vẫn thẹn thùng.
"Không được, anh tắm giúp em." Một người đàn ông cười ⓠⓤ·🍸·ế·ռ 𝖗·ũ đến vô liêm sỉ.
← Ch. 043 | Ch. 045 → |