← Ch.423 | Ch.425 → |
Đại khái là mặt mũi Trình Khanh có tác dụng, 1560 lượng bạc rất nhanh liền được đưa đến bến tàu, một chút cắt xén đều không có, tất cả đều là bạc quan tỉ lệ tốt nhất.
Trình Khanh lập tức liền phân chia bạc cho mọi người.
Mặc kệ là gia đinh Trình gia, hay là hộ vệ phủ Mậu Quốc Công, mỗi người đều có phần, Trình Khanh làm chủ chia cho mỗi người 40 lượng, gia đinh Trình gia bị đứt tay và vị hộ vệ phủ Mậu Quốc Công bị trọng thương được gấp đôi, hai người đều phải lưu tại thành Hoài An tĩnh dưỡng.
Chia bạc xong, bản thân Trình Khanh lại thêm chút tiền, mệnh Tiểu Bàn đi chọn mua chút dược liệu mang theo.
Dựa theo phương pháp phân chia của Trình Khanh, Du Tam và Cốc Hoành Thái cũng có phần.
Cốc giáo úy nhất thời xúc động quyên góp toàn bộ tiền, hiện giờ nhìn thấy 40 lượng bạc này cũng thực quý trọng.
Du bách hộ lại không để chút bạc này vào mắt.
Tùy tay ném phần của chính mình cho Cốc Hoành Thái, lại hướng Cốc Hoành Thái vẫy tay, bảo Cốc Hoành Thái đưa lỗ tai lại đây.
"Cẩm Y Vệ ở trong thành Hoài An cũng có chút liên lạc, ngươi bảo bọn họ nhìn chằm chằm phủ nha Hoài An và tên Nghiêm tuần kiểm kia, nhìn xem gần đây có nhân vật khả nghi gì ra vào hay không."
"Đại nhân là hoài nghi ——"
"Vẫn nên cẩn thẩn một chút thì hơn, tri phủ Hoài An kia đã phái binh diệt hải tặc vài lần, ngay cả một cái lông của hải tặc cũng chưa sờ được đến, hắn làm sao biết đám hải tặc bị chúng ta g. i. ế. c c. h. ế. t tất cả đều là tinh nhuệ?"
Dù sao Du Tam cảm thấy thực kỳ quặc.
Nếu lời tri phủ Hoài An nói là thật, vậy Du Tam cũng không thể yên tâm...... Hải tặc theo dõi hắn và Trình Khanh, hẳn là coi bọn họ trở thành phú thương bình thường mới đúng, đối phó với hơn hai mươi hộ vệ, cần phái hơn một trăm tinh nhuệ đánh lén sao?
Du Tam tống cổ Cốc Hoành Thái đi liên lạc cùng thám tử Cẩm Y Vệ thành Hoài An, đang muốn đi nhắc nhở Trình Khanh cảnh giác tri phủ Hoài An, liền thấy Tiểu Bàn cười đến thấy răng không thấy mắt, chạy chậm trở về.
"Thiếu gia, thiếu gia, thiếu gia đoán xem nô tỳ đã gặp được ai?"
Tiểu Bàn ở Hoài An không có khả năng có người quen.
Nha đầu này quan hệ nhân tế đơn thuần, sau khi được Hà Uyển đưa cho Trình Khanh, liền đi theo Trình Khanh đến kinh thành.
Người Tiểu Bàn có thể nhận thức, đều là Trình Khanh nhận thức.
Có thể làm Tiểu Bàn cao hứng thành như vậy...... trong lòng Trình Khanh đã ẩn ẩn có suy đoán, nhưng khi chân chính nhìn thấy người, Trình Khanh vẫn kích động.
Nàng lại có thể ở thành Hoài An gặp được Hà Uyển và Hà lão viên ngoại!
"Hà lão, Hà tiểu thư."
Hà lão viên ngoại nhìn có chút tinh thần vô dụng, Trình Khanh còn tưởng rằng sau khi lão gia tử giao sinh ý cho Hà Uyển, nên ở nhà bảo dưỡng tuổi thọ, không biết vì sao lại tới Hoài An.
Về phần Hà Uyển, một năm không thấy, biến hóa thật lớn.
Ngẫm lại lúc trước ở hội Văn trung thu Nam Nghi mới gặp Hà Uyển, một tiểu cô nương kiều tiếu non nớt cỡ nào, hiện tại đã không thấy vẻ trẻ con ngày xưa, mà trở thành người một mình đảm đương một phía.
Trình Khanh thấy Hà Uyển, đó là biến hóa thật lớn, Hà Uyển nhìn Trình Khanh làm sao không phải như thế?
Ở hiệu thuốc gặp A Thải...... Không, hiện tại tên là Tiểu Bàn, Hà Uyển đã từ trong miệng Tiểu Bàn nghe được nguyên nhân Trình Khanh tới thành Hoài An.
Trạng Nguyên Lục Nguyên Cập Đệ lang, sau kỳ thi mùa xuân được phong làm biên soạn Hàn Lâm Viện, đây là việc mà Hà Uyển, hoặc là nói toàn bộ dân chúng huyện Nam Nghi đều biết đến.
Nhập sĩ hơn tháng hai, đã được thăng chức lên thành hầu dạy học sĩ Hàn Lâm Viện, bá tánh Nam Nghi không biết, Hà Uyển cũng biết.
Bởi vì Hà lão viên ngoại cùng nhà Trình Khanh có giao tình tốt, con đường làm quan của Trình Khanh xuôi gió xuôi nước, các thúc thúc của Hà Uyển hiện giờ cũng không dám tùy ý nói gì Hà Uyển.
Hà Uyển một bên vì Trình Khanh cao hứng, một bên cũng có nhàn nhạt tiếc nuối.
Nàng lúc trước muốn tiếp nhận sinh ý của ông nội, đích xác có chút thành phần giận dỗi, muốn cho Trình Khanh nhìn thấy chính mình có bao nhiêu lợi hại, làm tiểu lang quân mắt mù này hối hận vì đã không cưới chính mình, vứt bỏ một thê tử như nàng...... Nghĩ đến đây, Hà Uyển có hơi chút ngượng ngùng, là nàng quá tự đại, không nghĩ tới người giỏi còn có người giỏi hơn, nàng tuy rằng có thể kiếm bạc, nhưng rốt cuộc so với Trình Khanh có tài, ý tưởng lúc trước của chính mình cũng quá ngây thơ.
Trình tiểu lang quân Lục Nguyên Cập Đệ, sao có thể cưới một thương nữ làm vợ?
Chính mình thậm chí muốn chương hiển bản lĩnh kinh thương, liền càng đẩy Trình tiểu lang quân ra xa, hiện giờ Trình tiểu lang quân ngay cả quý nữ kinh thành cũng xứng.
Trong lòng Hà Uyển có tiếc nuối, biểu tình trên mặt cũng mang ra hai phần.
Nhưng nàng cũng không phải người quấn quýt si mê không thôi.
Huống chi nàng tuy là vì cùng Trình Khanh giận dỗi mới tiếp nhận sinh ý trong nhà, hiện giờ thật sự làm, cũng luyến tiếc buông tay.
Cho nên nàng và Trình Khanh, chính là có duyên không phận.
Hà Uyển tâm duyệt Trình Khanh, rồi lại không muốn vì Trình Khanh từ bỏ sinh ý, có lẽ, nàng đối với Trình Khanh cũng không có sâu đậm như chính mình tưởng?
Hà Uyển tự nhiên hào phóng chào hỏi cùng Trình Khanh.
Khi Trình Khanh cùng Hà lão viên ngoại, Hà Uyển ôn chuyện, Du Tam bên kia đã ở vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh!
Trình Khanh nam hạ cứu tế cũng phải mang theo Tiểu Bàn, chủ tớ hai người một đường cùng ăn cùng ngủ, đã ép cho Du Tam đi suy xét hiện thực Trình Khanh là một nam tử bình thường, sớm muộn gì cũng sẽ cưới vợ sinh con...... Chỉ cần nghĩ đến Trình Khanh sẽ cùng người khác thân mật khăng khít, mặc kệ đối phương là nam hay nữ, đều đủ để cho cả người Du Tam ngâm vào trong lu dấm.
Tuy nhiên trước khi ngày này đến, Du Tam vẫn có thể trốn tránh.
Không ngờ ở thành Hoài An đụng phải Hà lão viên ngoại và Hà Uyển.
Hà Uyển và Trình Khanh gặp lại, vui vẻ hiện ra ở trên mặt, đã bị Du Tam đọc thành 'liếc mắt đưa tình'.
Du Tam dám dùng tánh mạng thề, Hà Uyển đối với Trình Khanh có tình ý!
Trình Khanh cái đồ c. h. ế. t tiệt, chẳng phân biệt nam nữ, nơi chốn lưu tình ——
Tâm tình lúc này của Du bách hộ, là uống một hũ giấm chua cũng chưa đủ, còn phải ăn thêm mười tám quả chanh, mới đủ để miêu tả.
Nghe nói đại quan quý nhân trong kinh có rất nhiều người muốn gả nữ nhi cho Trình Khanh, Trình Khanh đều cự tuyệt.
Nếu Trình Khanh thực sự có nữ tử ái mộ, sẽ là ai?
Khẳng định không phải là một tỳ nữ.
Du Tam nhìn Tiểu Bàn và Trình Khanh thân cận sẽ lên men, nhưng không có hoài nghi qua đối tượng Trình Khanh ái mộ là Tiểu Bàn.
Không phải Tiểu Bàn thân phận thấp kém, mà là trên người Tiểu Bàn kém một chút tính chất đặc biệt, nữ tử có thể làm Trình Khanh khuynh tâm, nhất định sẽ không bình thường.
Vừa thấy Hà Uyển, Du Tam bừng tỉnh đại ngộ.
Tuy rằng làn da của Hà Uyển không đủ trắng nõn, cử chỉ không đủ thẹn thùng, ở bến tàu người đến người đi xuất đầu lộ diện ngay cả mũ có rèm cũng không mang, hoàn toàn không có sự đoan trang của tiểu thư khuê các, nhưng Du Tam lại có loại trực giác: Nếu Trình Khanh thực sự có nữ tử ái mộ, nhất định sẽ như Hà Uyển!
......
Trình Khanh ở thành Hoài An gặp được cố nhân, thực cao hứng.
Hà lão viên ngoại tuổi tác đã cao, Trình Khanh không thể để lão nhân đứng nói chuyện, liền tìm một tửu lầu ở bến tàu, mời Hà lão viên ngoại và Hà Uyển ngồi xuống nói chuyện.
Thấy không có người ngoài, Hà lão viên ngoại nói chuyện càng tùy ý, Trình Khanh hỏi hai ông cháu vì sao sẽ xuất hiện ở Hoài An, Hà lão viên ngoại thở dài:
"Nạn hạn hán ở Hoài Nam, ảnh hưởng không chỉ mỗi khu vực Hoài Nam, hiện tại Hoài Nam có một tảng lớn địa vực rơi vào trong tay đám cướp Trường Cân, cháu cũng biết huyện Nam Nghi thừa thãi tơ lụa, Hoài Nam bị kẻ cắp khống chế, con đường buôn bán của huyện Nam Nghi thậm chí là cả Tuyên Đô phủ ra bên ngoài đều bị cắt đứt một nửa, Uyển nương vì sinh ý cần phải đi tới nơi này một chuyến, dưới loại thời cuộc này, lão phu sao có thể yên tâm để một mình nàng ra cửa?"
← Ch. 423 | Ch. 425 → |