← Ch.131 | Ch.133 → |
Trình Tuệ nhìn thấu không nói toạc, Trình Khanh tự nhiên cũng sẽ không lắm miệng đi nói.
Chẳng lẽ nói Hà lão viên ngoại muốn đem cháu gái đính hôn cho nàng, nàng không đáp ứng?
Nói như vậy tựa như đang khoe ra, truyền ra đối với thanh danh Hà Uyển cũng không tốt.
Trình Khanh đem hoa hồng chính mình mang về cắm ở trong bình sứ trắng.
Những việc này xử lý không sai biệt lắm, Trình Khanh vốn định nhanh trở lại thư viện, Ngũ lão gia lại giao cho nàng một sai sự:
"Mạnh Hoài Cẩn trúng tuyển Trạng Nguyên, mấy năm tới sẽ không trở lại Nam Nghi, hắn không yên lòng quả phụ, phái người đón Mạnh phu nhân vào kinh, cháu đến nhà Mạnh Hoài Cẩn, thế lão phu ra mặt đưa Mạnh phu nhân một chút."
Mạnh Hoài Cẩn muốn đón Mạnh phu nhân vào kinh đoàn tụ?
Đây cũng hẳn là.
Mạnh gia ít người, Mạnh phụ đã vong, Mạnh Hoài Cẩn chỉ còn lại Mạnh mẫu là một người thân duy nhất. Mạnh gia nghèo khó, ở trước khi Trình thị giúp đỡ Mạnh Hoài Cẩn, Mạnh mẫu dựa vào giặt quần áo cho người khác đưa Mạnh Hoài Cẩn đến học đường vỡ lòng, năm tháng đã qua thực sự vất vả, Mạnh Hoài Cẩn hiện giờ khảo trúng Trạng Nguyên, đón mẫu thân lên kinh hưởng phúc hẳn là, nếu để Mạnh mẫu lẻ loi ở quê quán mới là bất hiếu.
Sau khi Mạnh Hoài Cẩn vào kinh thành đi thi, Trình Khanh đã đi qua Mạnh gia vài lần, thẳng đến sau này bị giam lỏng ở hẻm Dương Liễu không ra được, mới không có tiếp tục tới cửa.
Người khác cảm thấy Liễu thị là ra tới từ tiểu môn hộ, may mắn gả cho Trình Tri Viễn làm tục huyền, hiện giờ lại dựa vào trượng phu đã c. h. ế. t thành tứ phẩm cung nhân là mệnh tốt, vậy Mạnh mẫu...... Hiện giờ nên gọi Mạnh phu nhân, Mạnh phu nhân tuy không có thể dựa vào trượng phu, lại sinh một nhi tử tốt, từ thôn phụ hương dã nhảy trở thành mẫu thân của Trạng Nguyên.
Trước kia Mạnh phu nhân là người như thế nào Trình Khanh chưa thấy qua, khi nàng đến Mạnh gia bái phỏng, nhìn thấy Mạnh phu nhân đã là tiến thối không hề mang theo vẻ nông thôn. Từ sau khi Mạnh Hoài Cẩn thành Giải Nguyên, liền không cần nhờ Trình thị giúp đỡ chi tiêu cho khoa khảo, địa chủ muốn tránh thuế tự nhiên sẽ đưa bạc đưa đất cho Mạnh Hoài Cẩn, Mạnh gia đã từ thanh bần biến thành tiểu phú, Mạnh phu nhân cũng có hạ nhân hầu hạ —— Nhưng có lẽ là ở goá, Mạnh Hoài Cẩn lại hơn phân nửa thời gian đều ở trong thư viện, Mạnh phu nhân cũng không thích kết giao đi lại cùng phu nhân nhà khác.
Người thân với Mạnh phu nhân nhất chính là ngũ phòng Lý thị.
Lý thị ôm tâm thái thông gia ở chung cùng Mạnh phu nhân, sợ Trình Dung gả đến Mạnh gia bị mẹ chồng khó dễ, Lý thị đối với Mạnh phu nhân ẩn ẩn là nâng cao.
Nâng cao liền nâng cao đi, Lý thị ôm tâm lý mẫu thân thương con cũng không cảm thấy mất mặt.
Ai ngờ việc hôn nhân này cuối cùng không thành!
Mạnh phu nhân đại khái cũng chột dạ, sửa tính tình ru rú trong nhà trước đây, chủ động tới ngũ phòng vài lần. Lý thị lúc ấy thả ra tiếng gió muốn thay Trình Dung chọn tế, mỗi ngày đều phải gặp khách, đối với Mạnh phu nhân bên kia liền nhàn nhạt, Mạnh phu nhân cũng có phát hiện, chậm rãi liền ít tới.
Chờ đến khi ngũ phòng đưa Trình Dung đến kinh thành, Mạnh phu nhân liền hoàn toàn không tới nữa.
Hai vị phu nhân ban đầu giao tình khá tốt, vì nghị thân thất bại, dần dần như người lạ, lần này Mạnh Hoài Cẩn phái người tới đón Mạnh phu nhân lên kinh, theo lý Lý thị nên đưa —— nhưng đề cập đến chuyện Mạnh gia, Lý thị hiển nhiên không nghĩ giảng đạo lý, căn bản không đi gặp Mạnh phu nhân, Ngũ lão gia không lay chuyển được lão thê, sau đó mới làm Trình Khanh đi xem Mạnh gia có cái gì cần hỗ trợ không.
Đây là trí tuệ của Ngũ lão gia.
Gả nữ không gả được không quan hệ, cùng Mạnh Hoài Cẩn sinh ra ý tưởng khác nhau cũng không quan hệ, chỉ cần Mạnh Hoài Cẩn chưa nói muốn phân rõ giới hạn cùng Trình thị Nam Nghi, Ngũ lão gia liền vẫn lui tới đúng mực cùng đối phương.
Loại sự tình này Trình Khanh tự nhiên sẽ không chối từ, nàng đi Mạnh gia, Mạnh phu nhân cực cao hứng."Dù cháu không tới, ta cũng sẽ tống cổ người đi tìm cháu, hài tử ngoan, Hoài Cẩn có thư cho cháu."
Mạnh sư huynh viết thư cho mình?
Trình Khanh cao hứng tiếp nhận, ở trước mặt Mạnh phu nhân liền mở ra xem.
Nàng cho rằng Mạnh Hoài Cẩn sẽ nói đến án tham ô bạc tai, Tiêu thế tử không chịu nói cho nàng chi tiết, có khi Mạnh Hoài Cẩn sẽ nói...... Ai ngờ ngoại trừ thăm hỏi đơn giản, Mạnh Hoài Cẩn ở trong thư nói một sự tình giống như hoàn toàn không liên quan cùng Trình Khanh.
Mạnh Hoài Cẩn ở trên thư nói hoàng đế có ba vị hoàng tử tới tuổi kết hôn, hoàng đế đang có ý định chọn con dâu, hy vọng Trình thị sớm làm tính toán.
Cho nên phong thư này, cũng không phải viết cho nàng, chỉ muốn mượn miệng nàng truyền lời?
Hoàng đế có ba nhi tử thành niên, tới tuổi cưới vợ, chuyện này không hề quan hệ cùng Trình Khanh sao.
Nhà nàng tuy có ba tỷ tỷ, gia thế lại không đủ để gả vào hoàng thất.
Dù có đủ, Trình Khanh cũng không nghĩ gả các tỷ tỷ vào hoàng gia...... Gả cho người khác, tương lai Trình Khanh còn có thể bắt chẹt ba vị tỷ phu, làm cho bọn họ thành thành thật thật cùng các tỷ tỷ an tâm sinh hoạt, không cần có tâm địa gian giảo.
Gả cho hoàng tử, nhân gia là hậu duệ quý tộc, gánh vác trách nhiệm khai chi tán diệp cho hoàng thất, sẽ chỉ cưới một nữ nhân?
Nữ nhân gả vào hoàng thất, hưởng thụ phú quý và quyền lực cực hạn, đồng dạng, có lại nhiều khổ và nước mắt cũng chỉ có thể nuốt xuống, Trình Khanh muốn vì các tỷ tỷ xuất đầu cũng không được, còn ai mạnh hơn các hoàng tử, trừ phi nàng khởi nghĩa tạo phản thành công —— nàng tuy có tự tin trở nên nổi bật ở Đại Ngụy, lại còn chưa có bành trướng đến nông nỗi kia!
Cho nên Mạnh Hoài Cẩn bảo Trình thị làm tính toán gì?
Lấy hiểu biết của Trình Khanh về Trình thị Nam Nghi, Trình thị đi chính là chính thống, tuyệt không có ý tưởng làm ngoại thích.
Ngoại thích chỉ có thể hiển hách một sớm, quá kiêu ngạo còn không trốn thoát bị đời hoàng đế kế tiếp thanh toán, không bằng giống Trình thị làm thần đương thuần, ai làm hoàng đế liền nguyện trung thành cùng người đó. Mặc kệ ai làm hoàng đế đều cần thần tử hỗ trợ thống trị thiên hạ, Trình thị chỉ cần con cháu trong tộc có tiền đồ, sẽ không sợ nghèo túng.
Trình thị là nhỏ giọng phát đại tài, là điệu thấp, là bo bo giữ mình, cho nên Ngũ lão gia mới không nghĩ Trình Khanh lui tới cùng phủ Nghiệp Vương, phủ Nghiệp Vương chính là nham thạch miệng núi lửa, chạm tay là bỏng, núi lửa ngày nào bạo phát, toàn bộ phủ Nghiệp Vương đều sẽ bị tro núi lửa vùi lấp!
"Hoài Cẩn ở trong thư nói gì đó? Hắn tuy rời khỏi Nam Nghi, trước sau vẫn nhớ thương sư đệ các ngươi, cũng nhớ thương Trình thị, Mạnh gia nhận được đại ân của Trình thị, mẫu tử chúng ta đều chưa bao giờ quên......"
Mạnh phu nhân lải nhải, Trình Khanh có hơi chút thất thần.
Mạnh sư huynh nhớ thương Trình thị...... Trình Dung? Trong thư nói Trình thị sớm làm chuẩn bị, nói chính là tiểu cô cô Trình Dung, ngũ phòng?!
Trình Khanh thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Nàng cùng ngũ phòng quan hệ thân cận, tự nhiên biết Trình Dung ở khi nàng tham gia huyện thí liền vào kinh.
Nói là đi đến nhà Trình Lục lão gia ở kinh thành giải sầu.
Nhoáng cái đã là tháng sáu, Trình Dung dù có đi chậm, lúc này cũng hẳn đã tới kinh thành.
Trong lòng Trình Khanh có việc, liền không quá tưởng ở Mạnh gia ngây người, quan tâm thời gian Mạnh phu nhân khởi hành một chút, hỏi có yêu cầu gì cần hỗ trợ hay không, Trình Khanh tất nhiên là cáo từ. Mạnh phu nhân còn hỏi nàng có thư gì muốn mang cho Mạnh Hoài Cẩn hay không, Trình Khanh cười cười:
"Bá mẫu giúp tiểu chất mang hai câu lời nói là được, Mạnh sư huynh trúng Trạng Nguyên, bước tiếp theo chính là bước vào con đường làm quan, tiểu chất chỉ nguyện Mạnh sư huynh bảo trọng chính mình."
← Ch. 131 | Ch. 133 → |