Truyện:Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ - Chương 127

Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ
Trọn bộ 195 chương
Chương 127
Chương 127
0.00
(0 votes)


Chương (1-195)

“Có người thì cũng phải đổi cho chúng tôi. ” Trợ lý không chút khách sáo.

“Cái này, cái này sao được?” Tống Khả Khả vội vàng nói: “Vị diễn viên kia đang trang điểm, hơn nữa là họ đến trước. ”

“Bất kể ai đến trước, hôm nay phòng nghỉ này đều phải là của tôi. ” Ông Nhã Nhân mặt lạnh, ánh mắt như d. a. o găm lướt qua mặt Tống Khả Khả: “Các người thật sự không đổi cho tôi sao?!”

“E là không được. ” Tống Khả Khả trong lòng tức đến muốn chửi thề, nếu Ông Nhã Nhân nói trước một tiếng, giữ phòng nghỉ số 1 cho cô ta thì cũng không sao, bây giờ cô Cố đang trang điểm bên trong, đột nhiên bắt người ta nhường phòng nghỉ, chẳng phải là mất mặt cô Cố sao?

“Được. ” Ông Nhã Nhân tức đến cười lạnh một tiếng, cô ta trực tiếp bước chân đến phòng nghỉ số 1, Tống Khả Khả và những người khác ngăn cũng không ngăn được, chỉ thấy cô ta kéo mạnh cửa ra, giọng điệu không khách sáo nói: “Tôi xem xem là ai... ”

Trong phòng nghỉ, Cố Tây Khê đang trang điểm quay đầu lại, ánh mắt chạm vào Ông Nhã Nhân.

Đuôi mắt cô cong cong, đôi mắt phượng không mang theo chút tình cảm nào, đôi mắt đen láy lạnh lùng nhìn Ông Nhã Nhân.

Sao lại là Cố Tây Khê!

Ông Nhã Nhân lập tức ngẩn người, phía sau Tống Khả Khả đuổi theo, còn chưa phát hiện ra tình hình không ổn: “Cô Ông, cô... ”

Cô ấy vừa định khuyên Ông Nhã Nhân đừng làm loạn thì thấy Ông Nhã Nhân đột nhiên đóng sầm cửa lại.

Tiếng động này làm Tống Khả Khả và các trợ lý giật mình.

“Cô Ông?” Trợ lý khó hiểu nhìn Ông Nhã Nhân, không phải Ông Nhã Nhân muốn lấy phòng nghỉ số 1 sao? Sao đột nhiên lại đóng cửa lại.

“Tôi thấy phòng nghỉ số 2 cũng được. ” Ông Nhã Nhân nhàn nhạt nói.

Tống Khả Khả á một tiếng, có chút ngơ ngác.

Ông Nhã Nhân trừng mắt nhìn cô ấy: “Cô mà nói sớm phòng nghỉ là của Cố Tây Khê thì có cần phải làm loạn như vậy không?”

Cô ta bỏ lại đám người Tống Khả Khả đang ngơ ngác, bước chân trực tiếp vào phòng nghỉ số 2. Ông Nhã Nhân kiêu ngạo thì kiêu ngạo nhưng không ngốc, Cố Tây Khê rõ ràng là một kẻ gai góc, nếu tranh phòng nghỉ với đối phương, không chừng hôm nay sẽ lên hot search.

“Khả Khả, cô còn nói cô Cố không hung dữ, cô xem vừa xuất hiện đã dọa chạy Ông Nhã Nhân. ” Đồng nghiệp không khỏi kính nể nói.

Tống Khả Khả cũng hồ đồ, cô ấy cũng không hiểu tại sao thái độ của Ông Nhã Nhân lại thay đổi nhanh như vậy.

Tống Khả Khả gõ cửa, nghe thấy tiếng mời vào từ trong phòng nghỉ, cô ấy mới xoay nắm cửa đẩy cửa ra.

Trước gương trang điểm ngồi một mỹ nhân da trắng như tuyết, tóc dài như rong biển, đôi mắt đẹp như hoa, đôi môi đỏ tươi, chiếc váy lụa đen dài tôn lên thân hình tuyệt đẹp.

Ngay cả Tống Khả Khả cũng không nhịn được nuốt nước miếng ực một cái.

“Khụ khụ khụ. ” Bùi Bất Liễu ho mạnh một tiếng.

Tống Khả Khả mới hoàn hồn, cô ấy đỏ mặt nói: “Cô Cố, đến lượt cô thử vai rồi. ”

“Ừ. ” Cố Tây Khê đáp một tiếng, đứng dậy, cô đi một đôi giày cao gót mũi nhọn đính kim cương đen, bước đi uyển chuyển.

Khi cô đẩy cửa phòng thử vai, đạo diễn, biên kịch và Tạ Thanh Từ phụ trách thử vai đều vô thức nín thở, mãi đến khi Cố Tây Khê đứng trước mặt họ tự giới thiệu, họ mới hoàn hồn.

Tạ Thanh Từ biết Cố Tây Khê xinh đẹp nhưng vì Cố Tây Khê luôn ăn mặc khá giản dị nên đây là lần đầu tiên anh thấy Cố Tây Khê ăn mặc gợi cảm như vậy.

Không ngờ, cách ăn mặc này lại rất hợp với cô.

Khi cô bước vào, thế giới đèn mờ rượu say cũng như theo đó mà đến.

Đạo diễn Cảnh Xán Vinh càng kinh ngạc hơn, khi Tạ Thanh Từ giới thiệu Cố Tây Khê đến, Cảnh Xán Vinh còn chưa ôm hy vọng gì, chỉ nghĩ Tạ Thanh Từ muốn trả ơn cứu mạng của Cố Tây Khê.

Nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ của Cố Tây Khê, trong đầu hắn đột nhiên hiện lên hình ảnh của nữ phụ Hắc Hồng Hoa.

Trực giác mách bảo hắn, chính là cô!

Nhưng, vẫn chưa đủ, phải xem diễn xuất của Cố Tây Khê thế nào, mới có thể đưa ra kết luận được.

Chương (1-195)