Truyện:Đừng Hoảng Sợ, Anh Tới Rồi - Chương 71

Đừng Hoảng Sợ, Anh Tới Rồi
Trọn bộ 93 chương
Chương 71
0.00
(0 votes)


Chương (1-93)

Số lượng người xem như đoạn video phát sóng trực tiếp được cắt ra vượt xa so với bình thường, càng đừng nói đến đoạn video nhỏ quay được rõ ràng hình ảnh của Tạ Dịch Chi.   

Vòng thứ hai của phần thi tổ đội, ngay cả truyền thông cũng thỉnh thoảng chuyển ống kính từ trên sân khấu xuống dưới sân khấu, nhắm vào Tạ Dịch Chi quay chụp không ngừng.   

Mà hình ảnh này lại càng khiến cho khán giả náo loạn—— Van Pisch ngồi gần Tạ Dịch Chi, trên ghế ngồi của anh ta dán tên Tần Khả sáng chói.   

Trong nháy mắt mọi người lập tức ngửi thấy mùi bát quái.   

Cách màn hình đều có thể cảm giác được trên sân khấu dưới sân khấu đều tràn ngập mùi khói thuốc súng.   

Khán giả trước màn hình chợt sôi nổi, nhao nhao tự động đem những chuyện năm đó đào ra, giải thích cho người sau.   

Năm đó Van Pisch tương đối nổi danh ở nước M, thậm chí là cả giới âm nhạc Âu Mỹ, trước khi nhập học từng gây ra không ít chấn động. Thậm chí có người dự đoán thành tựu trong tương lai của anh ta sẽ không thấp hơn các cố vấn hàng đầu của các nhạc viện lớn hiện nay.   

Kết quả lại có một Tạ Dịch Chi đến từ Trung Quốc, tiến vào Học viện Drey, mọi phương diện đều áp chế Van Pisch.   

Hôm nay Van Pisch được nhạc gia XX tán thưởng, ngày mai nhạc gia XX nói thẳng Tạ Dịch Chi mới là ngôi sao sáng nhất trong giới violin vào tương lai.   

Từ nhỏ đến lớn Van Pisch chỉ biết thắng, chưa bao giờ từng thua.   

Đương nhiên chịu không nổi những lời này, nhiều lần tới cửa khiêu chiến, đáng tiếc từ trước đến nay Tạ Dịch Chi đều không để ý tới, coi Van Pisch như không khí. Cho đến khi cuộc thi violin trẻ thế giới bắt đầu, bốn học viện lớn gửi sinh viên tốt nhất của trường mình tham gia thi đấu giao lưu.

Van Pisch mang theo lòng tất thắng, mỗi một lần diễn tấu đều hoàn thành vô cùng xuất sắc, điểm số đạt được cũng vô cùng cao, hoàn toàn áp đảo mấy nghệ sĩ violin trẻ tuổi.  

Về phần Tạ Dịch Chi, trên mặt vẫn là vẻ lạnh lùng khi diễn tấu, điểm số chưa bao giờ dưới 9 điểm. Không một nghệ sĩ violin trẻ nào có thể áp chế được anh.   

Mà Van Pisch cũng không kém, mỗi lần Tạ Dịch Chi đào thải một thành viên của đội bọn họ, tiếp theo Van Pisch cũng có thể đào thải một người, cuối cùng hai người trực tiếp tiến vào trận chung kết.   

Trận đấu này được xem như là đỉnh cao, có thể nói là màn đối đầu thú vị nhất của cuộc thi violin thế giới trong nhiều năm qua.   

Trận chung kết phải tiến hành ba vòng, hai vòng đầu căn bản trình độ của hai người không phân biệt được cao thấp. Ban giám khảo trên sân khấu tranh luận, mỗi người đều có ý kiến riêng.   

Vốn dĩ ở vòng chung kết, mỗi thí sinh sẽ diễn tấu một bản nhạc, màn diễn tấu nào có số điểm cao nhất sẽ giành chiến thắng.   

Nhưng ở vòng chung kết hai nghệ sĩ violin trẻ tuổi bị loại, hơn nữa bọn họ còn là những hạt giống của giải đấu này. Vòng thứ hai Tạ Dịch Chi và Van Pisch lại một lần nữa ngang tài, thậm chí nhóm giám khảo chấm điểm còn suýt đánh nhau.

Cuối cùng vòng thứ ba đổi thành tự phát huy, Tạ Dịch Chi lấy ưu thế mỏng manh mà giành chiến thắng.   

Trận đấu này qua đi, danh tiếng mà trước kia Van Pisch tích góp được, gần như là làm bàn đạp cho Tạ Dịch Chi.

Sau đó mọi chuyện phát sinh quá nhanh, đầu tiên là bạn gái của Tạ Dịch Chi cũng là một nghệ sĩ violin cực kỳ có thiên phú, tiếp theo mới chưa tới nửa năm, bạn gái Tạ Dịch Chi biến thành bạn gái của Van Pisch, cao điệu xuất hiện trong các sự kiện lớn.

Đối với khán giả, violin không so sánh được với tin đồn. Mặc dù Tạ Dịch Chi vượt qua Van Pisch trong âm nhạc, nhưng bạn gái lại rời đi theo Van Pisch, lúc ấy tin tức này lan truyền với tốc độ cực nhanh.   

Mà Tần Khả cũng chính thức dùng tư thái này xuất hiện trước mặt công chúng.   

Vừa có dây dưa với hai nghệ sĩ violin tài năng, bản thân lại xinh đẹp, thiên phú cũng không kém.   

Tần Khả gần như lấy phương thức này mà càn quét thu hoạch được một đống fans cho mình.   

"Nếu như em thua..." Hoàng Thu Thu đứng ở trước gương, tùy ý để Tạ Dịch Chi giúp cô sửa sang lại mái tóc xõa sau vai, nhẹ giọng nói.   

Rốt cuộc cô vẫn để ý đến sự tồn tại của Tần Khả.   

Tay Tạ Dịch dừng lại, đỡ bả vai xoay người cô lại, ánh mắt thâm sâu: "Em là đệ nhất trong lòng anh."   

"Khụ khụ." Avida cắt đứt ánh mắt triền miên của hai người này, anh ta cảm thấy gần đây hai người này càng ngày càng dính, rõ ràng lúc thi đấu vòng loại ánh mắt vẫn còn kiềm chế, bây giờ phát triển đến mức này không khỏi quá nhanh, là ai nói người Trung Quốc bảo thủ?   

Thấy hai người bọn họ nhìn qua, Avida chính trực nói: "Chúng ta phải tính toán bước tiếp theo cho thiết kế tạo hình."   

Lúc trước anh ta cho rằng Hoàng Thu Thu nhiều nhất có thể đi tới vòng đầu tiên của phần thi tổ đội, nhưng hiện tại xem ra không chừng cô còn có thể đi xa hơn.   

"Nếu cô vào chung kết, tạo hình của chúng ta sẽ long trọng hơn một chút." Avida buông tay, "Tôi biết bây giờ nói những chuyện này hơi sớm, nhưng mà vẫn nên sớm chuẩn bị tốt cho mọi trường hợp."

"Anh cứ chuẩn bị, cần cái gì có thể tới tìm tôi." Tay Tạ Dịch vịn lên vai Hoàng Thu Thu, không thèm để ý nói, "Nếu như thời gian quá gấp, có thể tới tìm tôi."

Danh tiếng của Tạ Dịch Chi được tích lũy nhiều năm như vậy, anh vừa mở miệng, chắc chắn các nhãn hàng sẽ lập tức đồng ý.   

"Được, tôi đi chuẩn bị." Không quấy rầy hai người nữa, Avida lắc lắc vòng eo không mảnh khảnh của mình rời đi.   

----

Năm nay thể thức thi đấu vòng hai có chút thay đổi.   

"Vì một số lý do, ban giám khảo nhất trí cho rằng lần này cần thay đổi phương thức thi đấu ở vòng hai."

Người dẫn chương trình đứng trên sân khấu mỉm cười.   

Ban tổ chức cuộc thi hy vọng giải đấu này sẽ có nhiều lượng truy cập khi phát sóng, có thể làm cho violin được quảng bá rộng rãi hơn.   

Năm đó Tạ Dịch Chi thu hút được vô số lượng truy cập cho cuộc thi này, nhưng những năm sau đó không có gì đặc sắc, nhiệt độ của cuộc thi này cũng dần hạ nhiệt.   

Bây giờ trên mạng lại một lần nữa quan tâm đến giải đấu này, ban tổ chức cũng hy vọng có thể mượn thế để tuyên truyền một đợt nữa.   

Nhưng mà, trên mạng đều bình luận nếu dựa theo thể thức thi đấu hiện tại, nhất định đội đỏ sẽ thua, trận đấu này xem không có chút hồi hộp nào.   

Nếu Hoàng Thu Thu chơi tốt, cơ bản có thể cân bằng tỷ số với nghệ sĩ violin lợi hại nhất của đội xanh dương. Nhưng mà, những người khác trong đội đỏ có trình độ yếu hơn đội xanh, cho dù đội xanh mất đi một thành viên thì vẫn có thể giành chiến thắng.   

Dựa theo thể thức thi đấu ban đầu, đội xanh dương có thêm một thí sinh, có thể tùy ý chọn ra một thí sinh nghỉ thi đấu, ba người còn lại xuất chiến.   

Cho nên ở vòng hai, đội xanh hoàn toàn có thể lựa chọn để cho sinh viên học viện Drey không cần phải thi đấu.   

Các thí sinh trên sân khấu đều sửng sốt, không biết ban tổ chức muốn làm gì.   

Người dẫn chương trình yêu cầu tất cả thí sinh tiến lên một bước, giải thích: "Từ giờ trở đi, thể thức thi đấu của phần tổ đội sẽ đổi thành —— tùy ý khiêu chiến!"   

Cái gọi là tùy ý khiêu chiến chính là đội đỏ hoặc đội xanh chọn ra một người, người đó có thể tùy ý khiêu chiến với một thành viên khác của đội đối phương, hai người PK, ai thua thì rời đi ngay tại chỗ, đồng thời đội thắng được công thêm một điểm.   

Mỗi người có một cơ hội khiêu chiến, cơ hội bị khiêu chiến không giới hạn.   

"Như vậy... Ai nguyện ý lên trước?" Người dẫn chương trình mang theo chút hưng phấn hỏi, mong chờ xem ai sẽ trở thành người đầu tiên.   

Không đợi mọi người phản ứng, đột nhiên Hoàng Thu Thu tiến lên một bước.   

"..." Người dẫn chương trình không nghĩ tới còn có người không chút do dự đã trực tiếp đi ra, sửng sốt một giây, lập tức treo lên nụ cười tiêu chuẩn, "Tiểu Tước Nhi của chúng ta đi ra, bạn muốn là người khiêu chiến đầu tiên?"   

Thành tích thi đấu của Hoàng Thu Thu rất tốt, nhưng trình độ phát huy lại thất thường.

Tất cả mọi người đều không nghĩ rằng cô sẽ là người đầu tiên đứng lên.   

"Cô ấy." Hoàng Thu Thu giơ ngón tay chỉ Tần Khả đối diện.   

Dưới sân khấu đầu tiên là trầm mặc như tĩnh mịch, tiếp theo phát ra tiếng la ó thật lớn.   

Có một số chuyện người ngoài cuộc truyền ra, không nhất thiết phải coi như thật. Lần này Hoàng Thu Thu mời chiến, ý vị quá sâu.   

Ngay cả người dẫn chương trình cũng thiếu chút nữa thất thố, trong ánh mắt lộ ra nghi hoặc cùng bát quái.   

"Người bị khiêu chiến không có quyền chủ động." Người dẫn chương trình nhận được lời nhắc nhở của giám đốc âm nhạc trong tai nghe, ngay lập tức hoàn hồn, lặp lại nguyên câu.   

Cũng tức là Tần Khả chỉ có thể ứng chiến.   

Khán giả trước màn hình đều phát ra âm thanh hài lòng về quả dưa này.   

"Có chút thú vị." Van Pisch nhìn chằm chằm Hoàng Thu Thu trên sân khấu, trong mắt có chút hứng thú.

Van Pisch quay đầu nhìn Tạ Dịch Chi, chỉ thấy anh vẫn lạnh nhạt nhìn về phía sân khấu, trên mặt không có dao động quá lớn.   

Chỉ có Tạ Dịch Chi biết tim mình đập nhanh đến mức nào.   

Anh trải qua nhiều lần thăm dò như vậy, hết lần này đến lần khác suy đoán, cuối cùng nhận định rằng Hoàng Thu Thu cũng thích mình, nhưng vẫn vì hành vi ghen tuông của cô mà tim đập không thôi.   

Nhận định là một chuyện, nhìn thấy rõ ràng từ hành vi của đối phương lại là một chuyện khác.   

Đồ ngốc.   

Trong lòng Tạ Dịch Chi yên lặng hô một tiếng, ánh mắt trở nên mềm mại.   

Vòng tổ đội đột nhiên biến thành vòng khiêu chiến, ban tổ chức còn cho người khiêu chiến quyền lựa chọn. Bản nhạc sẽ do người bị khiêu chiến lựa chọn, người khiêu chiến chỉ có thể làm theo.   

Tần Khả lạnh lùng nhìn thoáng qua Hoàng Thu Thu, đã sớm không thể giả vờ bộ dáng ưu nhã bình tĩnh như bình thường. Thời điểm hai người đi ngang qua nhau, cô ta thấp giọng cười lạnh: "Chỉ mới đạt được điểm cao một lần, thật sự cho rằng chính mình rất lợi hại."  

"Ừm." Từ trước đến nay miệng lưỡi của Hoàng Thu Thu vụng về, dứt khoát thừa nhận.   

Nhưng lại có thể khiến cho Tần Khả tức giận đến nỗi lồng ng. ực phập phồng.   

Cho dù là khán giả dưới sân khấu hay là khán giả trước màn hình cũng đều không thể nghe thấy hai người nói chuyện, chỉ thấy hai người đứng cạnh nhau. Hoàng Thu Thu rất bình tĩnh, Tần Khả bị khiêu chiến lại có chút thất thố.   

Người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân.   

Hoàng Thu Thu được Avida tỉ mỉ làm thiết kế tạo hình, đứng trên sân khấu không hề thua kém Tần Khả chút nào.   

So sánh một chút, Hoàng Thu Thu đứng ra khiêu chiến giành được một làn sóng hảo cảm của khán giả, sau đó nhìn bộ dáng không bình tĩnh của Tần Khả, khán giả càng cảm thấy thực lực của Hoàng Thu Thu cao hơn Tần Khả.   

"Tôi chọn "Ngư chu xướng vãn". Tần Khả bình tĩnh lại, trực tiếp chọn bản nhạc mà mình am hiểu nhất.   

*Ngư chu xướng vãn: Một trong những cổ tranh khúc nổi tiếng của Trung Hoa.

【Tần Khả thật sự không khách khí chút nào, phải biết rằng cô ta chính là dựa vào bài hát này để giành được sự tán thành của mọi người, nhảy lên trở thành nghệ sĩ violin trẻ tuổi trên thế giới. 】

【 Lầu trên quá buồn cười, không xuất ra thực lực mạnh nhất của mình, chẳng lẽ muốn bị đối phương PK loại bỏ sao? 】   

......  

Tần Khả nói xong câu đó, bình luận tăng lên với tốc độ cực nhanh, gần như chắn ngang màn hình video.   

"Tần Khả muốn biểu diễn chính là "Ngư chu xướng vãn."Người dẫn chương trình có hảo cảm đối với Hoàng Thu Thu hơn, xoay người hỏi, "Tiểu Tước Nhi, cô đã chuẩn bị xong chưa?"   

Hoàng Thu Thu gật đầu, đáy mắt không có bất kỳ dao động gì. Trong mắt cô, nhạc khúc chỉ có sự khác biệt giữa có và không, không có sự tồn tại giữa tốt và xấu.   

"Ngư chu xướng vãn" là một tác phẩm vô cùng xuất sắc của âm nhạc cổ điển Trung Quốc, toàn bộ nhịp điệu ổn trọng hơn so với các bản nhạc khác, người diễn tấu cần phải làm cho người nghe liên tưởng đến cảm xúc của ngư dân khi nhìn thấy một cảnh đẹp như vậy.   

Năm đó Tần Khả dùng kỹ thuật tương đối cao siêu, để cho người nghe cảm nhận được phong cách cổ điển độc đáo của Trung Quốc.   

Cô ta từng được cộng đồng âm nhạc Trung Quốc ca ngợi là đại diện của thế hệ trẻ trong lĩnh vực âm nhạc cổ điển.   

Có thể tưởng tượng được áp lực mà Hoàng Thu Thu phải đối mặt.   

Tần Khả có ưu thế cực lớn, đối với cô ta mà nói, khúc nhạc này là một tác phẩm đại biểu cho sự trưởng thành.

Chương (1-93)