Truyện:Đừng Hoảng Sợ, Anh Tới Rồi - Chương 54

Đừng Hoảng Sợ, Anh Tới Rồi
Trọn bộ 93 chương
Chương 54
0.00
(0 votes)


Chương (1-93)

Căng thẳng?

Hoàng Thu Thu yên lặng lắc đầu, đối với cô mà nói cho dù là người ngồi dưới sân khấu có nhiều đi chăng nữa, nhưng chỉ cần âm nhạc vang lên cô sẽ không để ý đến bất kỳ cái gì.   

"Không có việc gì, luyện tập nhiều là tốt rồi." Daffa thấy sắc mặt của cô vẫn bình thường, không muốn bại lộ cảm xúc, tự mình an ủi nói.   

Từ trước đến nay Hoàng Thu Thu không thích tranh luận với người khác, cho nên cũng mặc kệ suy nghĩ của cậu ta, một lòng chờ người phía trước biểu diễn xong.   

Bọn họ xếp hàng từ bên trong cho đến cửa sau phòng hòa nhạc, người phía trước đã giảm bớt, người phía sau vẫn gia tăng như cũ, gần đến lượt Hoàng Thu Thu, cô chậm rãi dịch vào phòng hòa nhạc.   

Quả nhiên không có nhiều người lắm, chỉ có hàng ghế trước là có vài khán giả ngồi, còn có vài người trong góc, thậm chí Hoàng Thu Thu còn nhìn thấy phía trước có một nữ sinh ngủ thiếp đi.   

Đây là lần đầu tiên cô đến phòng hòa nhạc Hilling vào đêm khuya, cũng không biết lúc trước còn ít người hơn, dưới sân khấu gần như là trống vắng. Hôm nay những người ở hàng đầu đều là hướng về phía Daffa.   

Ví dụ như một người đàn ông người Pháp tên là Avida.   

Anh ta là một biên tập viên thời trang với vô số fans hâm mộ trên Twitter. Dường như hối tiếc năm đó không đi theo con đường âm nhạc, cho nên thường xuyên đi để nghe các buổi hòa nhạc lớn.   

Gần đây Avida đi công tác, cần phải ở lại đây ba bốn tháng, vừa vặn xung quanh đây lại có một phòng hòa nhạc Hilling.   

Nghe suốt hơn một tháng, Avida tương đối thích Daffa, đáng tiếc lâu như vậy nhưng Daffa chỉ mới xuất hiện qua vài lần.   

Đương nhiên trước mắt thực lực của Daffa không thể so sánh với những nghệ sĩ biểu diễn thành thục kia, nhưng mà nhìn quá trình một hạt giống tốt chậm rãi trưởng thành cũng rất thú vị.   

Cho nên thời điểm Avida nhìn thấy danh sách biểu diễn được tung ra trước một ngày, ngay cả khi màn diễn tấu là vào ban đêm nhưng vẫn chạy đến xem.   

"Đến lượt cô rồi." Daffa chọc chọc Hoàng Thu Thu, ý bảo cô đi lên sân khấu, "Đừng căng thẳng."  

Hoàng Thu Thu quay đầu lại, dùng một loại ánh mắt kỳ lạ nhìn thoáng qua Daffa, cô còn nhớ rõ lúc đầu Daffa vô cùng cao ngạo, vậy mà không phát hiện ra anh ta còn quan tâm đến người khác như vậy.   

"Không có căng thẳng." Hoàng Thu Thu bỏ lại một câu rồi đi lên sân khấu.   

Đứng trên sân khấu, càng nhìn thấy rõ ràng động tác của những khán giản phía dưới. Thậm chí Hoàng Thu Thu còn nhìn thấy có người đụng vào người bên cạnh, ý bảo người bên cạnh mình nhanh chóng tỉnh táo lại.   

Hiển nhiên không phải là vì nghe cô diễn tấu, mà là màn diễn tấu tiếp theo sẽ đến phiên của Daffa.   

Hoàng Thu Thu thu hồi ánh mắt, đặt violin lên vai, nhắm mắt lại, nhớ lại bản nhạc sắp tới của mình.   

Tất cả âm thanh xung quanh đều dần dần biến mất, chỉ còn lại âm thanh cầm cung đặt trên dây rất nhỏ.   

"Tranh——" Hoàng Thu Thu đột nhiên mở mắt, kéo ra nốt nhạc đầu tiên.   

Một âm điệu vang lên làm cho khán giả dưới sân khấu sửng sốt, ngay cả Avida vốn đang chờ Daffa diễn tấu cũng không khỏi ngồi thẳng người, theo bản năng ngẩng đầu nhìn qua.   

Không ít người có động tác giống như Avida, gần như người ở hàng ghế đầu đều đem ánh mắt nhìn về phía Hoàng Thu Thu dưới ánh đèn.   

Theo thời gian trôi qua, tiếng đàn ngày càng kịch liệt, dường như tất cả mọi người đều ở trên chiến trường cổ xưa, xung quanh xơ xác tiêu điều, rõ ràng là tiếng đàn, nhưng mọi người lại giống như nghe thấy tiếng trống, trái tim co rút lại từng trận.   

Vốn dĩ khán giả dưới sân khấu còn đang ngủ gật, nhưng lúc này đã sớm tỉnh táo lại.   

Bầu không khí sắc bén càng ngày càng nặng, dường như dây đàn càng căng chặt, ngay khi mọi người cho rằng sắp đạt tới đỉnh cao hơn, tình huống chợt giảm xuống.   

U ám xám xịt nhanh chóng tiêu tán, xa xa lại truyền đến âm thanh thanh thúy dễ nghe. Trên mặt đất của chiến trường cổ không ngừng nở rộ ra mầm cây màu xanh, hoa nhỏ màu vàng nhạt khẽ lay động theo gió nhẹ.   

Một khúc nhạc kết thúc, khán giả dưới sân khấu thở phào nhẹ nhõm, dường như Avida có chút mệt mỏi tựa lưng vào ghế, thậm chí sau lưng anh ta còn ướt đẫm mồ hôi.   

Hoàng Thu Thu buông violin xuống, khom lưng cúi đầu trước khán giả rồi mới chậm rãi đi xuống.   

Bản nhạc này là do cô đặc biệt chọn, mang theo ý tứ chiến trường cổ xưa của Trung Quốc. Trước khi đăng ký Tạ Dịch Chi đã nói với cô: Lần đầu tiên đăng ký sẽ có ưu đãi.

Hoàng Thu Thu liền nghĩ muốn chọn một bản nhạc có thể đại biểu cho phong cách của quốc gia mình.   

Nhìn lướt qua khán giả dưới sân khấu, Hoàng Thu Thu do dự nghĩ: Có lẽ là biểu hiện của cô quá bình thường?   

Khán giả quá ít, mọi người lại không vỗ tay, Hoàng Thu Thu chỉ có thể tự mình phán đoán.   

Vừa xuống dưới sân khấu vừa vặn gặp phải Daffa muốn đi lên, cậu ta yên lặng nhìn cô, bỏ lại một câu: "Nửa đêm rồi mà còn muốn kiêu ngạo sao?"   

Vốn dĩ mọi người lại đây luyện tập biểu diễn đều chọn nhạc trữ tình, cùng nhau vượt qua đêm nay, kết quả Hoàng Thu Thu vừa lên sân khấu đã khiến mọi người dâng trào ý chiến đấu.   

Không đợi cô kịp phản ứng, Daffa đã lên sân khấu, cậu ta đứng trên sân khấu không nói gì, hiện tại bản thân đi lên biểu diễn quả thực chính là một trò đùa.   

Thậm chí trong phòng hòa nhạc này vẫn còn quanh quẩn tiếng violin lúc trước của Hoàng Thu Thu, hiện tại Daffa đi lên kéo một khúc nhạc triền miên, chẳng những không hợp, còn phá vỡ dư vị của khán giả đối với màn biểu diễn của Hoàng Thu Thu, ngay cả Daffa cũng cảm thấy chính mình thật phiền phức.  

Chuyện này giống như mọi người đang xem một ca sĩ hàng đầu, kết quả là một chú hề đột nhiên chạy lên biểu diễn, cho dù là ai cũng sẽ không thoải mái.   

Kỳ thật cũng không hoàn toàn như vậy, thực lực của Daffa mạnh mẽ, không đến mức bị áp chế nghiêm trọng như vậy, hơn nữa khán giả phía dưới gần như đều là fans của cậu ta, bọn họ đến đây đều mang theo tâm tình muốn xem Daffa biểu diễn, chỉ có mình trong lòng cậu ta là cho rằng như vậy.   

Nhưng mà... Đúng là có người hâm mộ trèo tường, ví dụ như Avida.   

Chờ sau khi kết thúc màn diễn tấu, Avida chạy đến hậu trường tìm Hoàng Thu Thu, quấn lấy cô muốn xin chữ ký, còn muốn chụp ảnh chung.   

"Cô là người Trung Quốc?" Sau khi chụp ảnh xong, Avida hỏi.   

"Ừm." Hoàng Thu Thu chớp chớp đôi mắt mang theo hơi nước, có chút mệt mỏi. Cô ngủ đều đặn, bình thường đến giờ là ngủ. Mặc dù buổi chiều đã ngủ bù, nhưng vẫn không thể ngăn được đồng hồ báo thức s. inh l. ý.   

"Thật sự là rất tuyệt!" Avida cảm thán một câu không hiểu sao, sau đó chuyển đề tài khiến người ta bất ngờ, "Nếu sau này cô biểu diễn, tôi có thể làm tạo hình miễn phí cho cô nha~"

"Tạo hình?" Hoàng Thu Thu hiểu mỗi một từ trong câu nói này, nhưng khi kết hợp lại không hiểu ý tứ của Avida là gì.   

"Tên tôi là Avida." Sau khi để lại những lời này, lại nhét cho Hoàng Thu Thu một tấm danh thiếp, Avida mới thản nhiên rời đi.   

Ở Âu Mỹ, có lẽ rất ít người nhìn thấy Avida bên ngoài, nhưng cái tên này vừa xuất hiện, tuyệt đối không ai là không biết.   

Đáng tiếc... Hoàng Thu Thu không chỉ không biết dung mạo, ngay cả tên cũng không biết.   

Cô nhìn danh thiếp lấp lánh trong tay hồi lâu, cuối cùng vẫn khách khí bỏ nó vào trong ba lô.   

"Đi thôi, trở về." Daffa biểu diễn xong, liền cùng Hoàng Thu Thu đi ra ngoài.   

……

Trong một khách sạn cao cấp.   

Avida đang cúi đầu chỉnh sửa hình ảnh, anh ta dùng điện thoại đăng twitter, đăng ảnh chụp chung của mình và Hoàng Thu Thu lên mạng xã hội.   

【Nghệ sĩ violin tương lai mà tôi sẽ làm tạo hình. 】

Cho dù là ban đêm, nhưng chỉ cần là một bài đăng của Avida, lập tức sẽ có hàng ngàn lượt thích, nhiều người bình luận bên dưới để tìm hiểu xem người đứng bên cạnh anh ta là ai.   

---- Nghệ sĩ violin nào vậy? Trước đây tôi chưa từng thấy.

Rõ ràng người này tương đối hiểu biết về nghệ sĩ violin trong ngoài nước.   

Phía dưới lập tức có người trả lời: Có thấy chữ "tương lai" ở phía trước không vậy?

---- Bối cảnh rất quen mắt, giống như ở phòng hòa nhạc Hilling.   

---- Tôi cảm thấy cô gái này có chút quen mắt (từ một sinh viên đang học tập violin)

---- Hình như là top 3 trong trận thi đấu nửa năm trước ở Trung Quốc.

Bình luận này nhanh chóng nhận được nhiều lượt like, sau đó được đẩy lên. Người hâm mộ theo thông tin này lập tức tìm được video về trận đấu trước đó của Hoàng Thu Thu.   

Chờ bọn họ xem xong rồi trở về, nhao nhao tiếp tục để lại bình luận ở phía dưới:

----- Động tác quá trúc trắc đi! Avida, đừng thấy người ta xinh đẹp mà khen loạn.   

----- Người học chuyên ngành violin cho biết: Mặc dù động tác không được đẹp, nhưng âm thanh kéo ra không kém, không hổ là top 3 được các giám khảo lớn công nhận.   

Những Avida đều không nhìn thấy những thứ này, anh ta đăng bài xong liền đi ngủ, hoàn toàn không thấy bài đăng của mình bị đẩy lên cao.   

Chỉ còn một tuần nữa là đến trận đấu, Hoàng Thu Thu không xếp hàng biểu diễn nữa, nhưng cô không biết là bản thân bỗng dưng có thêm rất nhiều fans hâm mộ trên mạng.

"Cầu Cầu, mặc dù trận đấu này không có nhiều thí sinh tham gia giống đường Hoa Hoằng, nhưng thực lực của bọn họ mạnh, không nên xem nhẹ." Parse nhìn thấy Hoàng Thu Thu thì lôi kéo cô dặn dò một trận.

Cuộc thi lần trước ở đường Hoa Hằng có rất nhiều người tham gia, kinh nghiệm biểu diễn lại nhiều. Mặc dù cuộc thi lần này đều là sinh viên của học viện, nhưng ai cũng có ưu thế của mình.   

"Vâng ạ." Hoàng Thu Thu xem nhẹ chuyện danh lợi, rất ít khi có tâm tình khẩn trương như bọn họ. Nhưng mà cô vẫn sẽ tiếp nhận ý tốt của mọi người.   

"Vậy chúng tôi đi đây, cô biểu hiện cho tốt, không thể làm mất mặt tôi!" Parse hùng hổ nói.   

Rõ ràng Hoàng Thu Thu có rất nhiều giảng viên chỉ dạy, nhưng ông vẫn cho rằng Hoàng Thu Thu đi ra ngoài chính là đại diện cho bộ mặt của mình.   

Phòng hòa nhạc Hilling thật sự không lớn, quy mô của địa điểm biểu diễn rất bình thường. Vé biểu diễn được phát hành trước ba ngày, nhưng mới hai phút đã được bán hết.   

"Không biết trong này có bao nhiêu fans của Daffa." Một nam sinh nhìn về phía Daffa đang nói chuyện với Hoàng Thu Thu, giọng điệu chua xót.  

"Không cần ghen tị, dù sao người ta cũng có mị lực." Đồng bạn nhún nhún vai, "Chúng ta biểu diễn của chúng ta, giám khảo còn đang ở đây, sợ cái gì."

Kỳ thật lời này ít nhiều có vài phần tự an ủi, nếu không có sự ủng hộ của khán giả, cho dù giám khảo có cho điểm cao thì cũng không có kết quả.   

......   

"Lần này tôi đã quyết định phải có tên trong danh ngạch giải đấu." Daffa nhướng mày nói, trải qua suy sút của buổi tối hôm đó, trên mặt đều là ý chí chiến đấu cao ngất.   

"Ừm." Hoàng Thu Thu là người không giỏi ứng phó với những lời này, trả lời qua loa.   

"...... Cứ như vậy?" Daffa không cam lòng, nhìn chằm chằm Hoàng Thu Thu, "Không phải cô nên có chút tỏ vẻ sao?"   

Hoàng Thu Thu nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cuối cùng chậm rãi vỗ vỗ bả vai cậu ta: "Cố lên."   

Thành công chặn lại Daffa.   

Dưới sân khấu đều là khán giả, khoảng trống xung quanh còn có sinh viên của học viện Eastman đến xem trận đấu, bọn họ không mua vé nên không tính là khán giả.   

Hoàng Thu Thu tìm một chỗ trống, chậm rãi lau sạch violin của mình.   

Thay đổi violin thường xuyên là chuyện không thể chấp nhận được đối với một nghệ sĩ violin chuyên nghiệp. Đối với bọn họ, phải mất một thời gian mới có thể tìm ra được violin phù hợp với bản thân mình.   

Cũng chính vì vậy, violin của nghệ sĩ violin sẽ theo bọn họ ít nhất là một vài năm, nhiều hơn thì có mười năm.   

Cho dù Hoàng Thu Thu không hiểu nhiều, nhưng bây giờ cô cũng bắt đầu cảm nhận được sự khác biệt giữa cây violin trong tay mình và những cây violin trước.   

Âm sắc dày hơn, vận cung cũng mượt mà hơn.   

Xung quanh cô cũng có không ít thí sinh đang lau chùi violin, rất nhiều người mượn việc này để trấn an sự căng thẳng của mình.   

"Ong——" điện thoại di động bên cạnh bỗng nhiên rung lên, Hoàng Thu Thu quay đầu nhìn qua, trên màn hình hiển thị một cái tên rõ ràng—— Tạ Dịch Chi.  

Chương (1-93)