← Ch.081 | Ch.083 → |
Sáng ngày hôm sau, Đỗ Lôi Ti đầu tóc rối bời, vẫn vòn buồn ngủ đi ra ngoài "Mẹ, mẹ đâu rồi?"
Lý Ái Hoa từ trong phòng bếp thò đầu ra nói "Lôi Ti, nhanh đi rửa mặt, bữa sáng đã xong rồi!"
"Dạ!" Đỗ Lôi Ti nói xong đi tới phòng tắm rửa mặt.
Đỗ Lôi Ti đi tới phòng khách không nhìn thấy Tiếu Bằng liền hỏi "Me, Tiếu Bằng chưa dậy sao?"
Lý Ái Hoa bê đồ ăn tới bàn nhìn cô nói "Đúng rồi, Lôi Ti, hình như bạn con đã đi rồi, sáng dậy mẹ thấy trên bàn có một tờ giấy" Nói xong, từ trong túi móc ra một tờ giấy.
Đỗ Lôi Ti nhìn mẹ, đi tới ghế sa lon ngồi xuống, mở giấy nhìn nội dung bên trong "Lôi Ti, xin lỗi tôi chưa nói gì mà đã đi, tôi quấy rầy nhà em một đêm rồi cho nên phải đi thôi, mặc dù chúng ta chỉ mới gặp vài lần nhưng tôi lại có tình cảm với em, tôi biết em sắp kết hôn hơn nữa lại là tổng thống quyền cao chức trọng, tôi sẽ chúc phúc cho em, yêu em, Tiếu Bằng!"
Đỗ Lôi Ti nhìn tờ giấy, trong lòng rất phức tạp, sao chỉ mới gặp hai lần mà anh ta lại thích cô? Cái này thật sự......
Đỗ Lôi Ti đứng lên, quay trở về phòng mình, mở cửa nhìn thấy chăn gối được xếp gọn gàng, cô để tờ giấy lên mặt bàn.
"Lôi Ti, nhanh ăn sáng đi, nếu không sẽ nguội!" Lý Ái Hoa gọi
Đỗ Lôi Ti đi ra khỏi phòng......
"Lôi Ti, sao bạn con đi vậy?" Lý Ái Hoa nhìn con gái hỏi
"A, không có gì, anh ấy đi du lịch, tham quan xung quanh, hơn nữa ở gần nhà mình cũng không có gì đẹp!" Đỗ Lôi Ti đổi đè tài.
Đỗ Lôi Ti vừa ăn sáng vừa hỏi mẹ "Mẹ, mẹ vẫn làm gấu bông sao?"
"Ừ!"
"Mẹ, mẹ không cần làm nữa, con với em trai đã đi làm rồi, mẹ không cần phải cực khổ nữa!" Đỗ Lôi Ti mở miệng nói.
Lý Ái Hoa liếc mắt nhìn con gái mình, mỉm cười nói "Em trai con phải kết hôn còn phải chuẩn bi đồ cưới, mẹ muốn kiếm thêm một chút, làm gấu cũng không có gì mệt!"
"Mẹ......" Đỗ Lôi Ti làm nũng đi tới trước mặt mẹ, ôm cổ nói.
Lý Ái Hoa khẽ xoay đầu, vỗ vỗ tay con gái "Con gái ngốc, lớn như vậy còn nhõng nhẽo, không sợ không có ai lấy sao?"
"Làm sao có thể chứ, con xinh đẹp như vậy sao lại không có ai lấy chứ, mẹ yên tâm đi!" Nói xong đi tới cửa, quay đầu lại "Mẹ, con ra ngoài đi dạo một chút, có thể về muộn một chút!"
"Được, đii, cẩn thận một chút!" Mẹ Dỗ gật đầu.
Đỗ Lôi Ti đi ra ngoài, đi ra chợ, đã nửa năm không về, vẫn như xưa không có gì thay đổi, nhìn đám đông chật chội, hàng xóm thân thiện, cô cười nhìn những người ở đây......
Trời gần tối, Đỗ Lôi Ti quay về nhà, đây là đêm cuối cô ở đây, không biết sau này khi nào mới có thể quay về thăm mẹ cùng em trai, trong lòng không khỏi khó chịu.
Cô đẩy cửa đi vào, mỉm cười nói "Mẹ, con đã về!"
"Lôi Ti, con về rồi à, nhanh qua ăn cơm!" Mẹ Đỗ gọi.
"Mẹ, con đã ăn rồi, con muốn quay về phòng nghỉ ngơi, mẹ cũng nghỉ ngơi sớm một chút" Nói xong quay về phòng.
Mẹ Đỗ nhìn bóng lưng con gái, mỉm cười lắc đầu.
"Cốc cốc cốc......" Cửa phòng vang lên.
Đỗ Lôi Ti đi tới mở cửa, nhìn thấy mẹ "Me, trễ thế này sao mẹ còn chưa ngủ?"
"Mẹ thấy tối con còn chưa ăn nên mẹ nấu ít chè, con ăn một chút rồi nghỉ đi!"
Đỗ Lôi Ti nhận chè, kéo mẹ tới giường ngồi, nhìn mẹ nói "Mẹ, mai con phải quay về rồi!"
"Nhanh vậy sao, con mới về có hai ngày, mẹ không nỡ để con đi!" Mẹ Đỗ nhìn con gái nói.
"Mẹ, con chỉ quay về làm, không phải đi luôn không về, mẹ đừng lo lắng, con ở ngoài rất tốt!" Đỗ Lôi Ti mỉm cười nói.
"Lôi Ti, con đã chia tay với Bân, một mình ở bên ngoài, mẹ thật sự lo lắng, không có ai chăm sóc con......" Mẹ Đỗ hai mắt đỏ hoe nói.
"Mẹ, yên tâm đi, con sẽ tự chăm sóc mình!"
"Được, chỉ cần con tự chăm sóc tốt bản thân là mẹ yên tâm, con cũng nghỉ ngơi sớm đi, mẹ đi ra ngoài!" Nói xong, mẹ Đỗ đứng dậy đi ra ngoài.
"Dạ, mẹ cũng nghỉ ngơi đi!"
"Ừ, mẹ đi ra ngoài, con cũng nghỉ sớm đi, biết chưa?" Mẹ Đỗ đi tới cửa nói.
Đỗ Lôi Ti bất đắc dĩ lắc đầu "Mẹ, thật dài dòng, con biết rồi!"
Mẹ Đỗ nhìn vẻ mặt con gái lắc đầu, mở miệng nói "Đừng quên ăn chè!" Nói xong đóng cửa lại.
Đỗ Lôi Ti nhìn mẹ đóng cửa, lại nhìn chén chè trong tay, nước mắt chảy ra......
Vừa nghĩ tới sẽ rất lâu không được thấy mẹ, trong lòng thật sự khó chịu, nhưng cô cũng vi vì còn có em trai bên cạnh chăm sóc mẹ nên cô cũng yên tâm!
Sau khi ăn chè, cô đi vào phòng tắm, quấn khăn tắm đi ra, cô nhẹ nhàng mở cửa sổ, nằm trên bệ cửa, nhìn bầu trời đầy sao......
Đỗ Lôi Ti nhìn bầu trời đầy sao rồi ngủ thiếp đi.......
← Ch. 081 | Ch. 083 → |