← Ch.163 | Ch.165 → |
Ở bệnh viện nửa tháng, Đỗ Lôi Ti thu xếp hành lý nói "Mộng Na, chị muốn về nhà!"
Bùi Mộng Na xoay người trả lời cô "Được, hôm nay anh em bận, tối về nhà em sẽ nói với anh được không?"
"Mộng Na, chị muốn về một mình, gần nửa năm chị không về nhà, hơn nữaz chị không muốn dây dưa với anh em!" Đỗ Lôi Ti ngồi bên giường khẽ nói.
Bùi Mộng Na nhìn cô lo lắng nói "Nhưng chị về một mình em rất lo lắng, hay là như vậy đi, em gọi điện thoại cho Tiếu Bằng để cậu ấy đưa chị về!"
"Vậy cũng được!" Đỗ Lôi Ti gật đầu đồng ý.
Cô cảm thấy cũng đúng, dù sao bụng cô cũng đã to nếu một mình đi về sẽ không an toàn, có người ở bên cạnh thì yên tâm hơn.
Sau khi thu xếp xong, Bùi Mộng Na lấy điện thoại ấn nút gọi "Alo, Tiếu Bằng?"
Tiếu Bằng nghe điện thoại "Mộng Na sao?"
"Ừ, Tiếu Bằng, bây giờ cậu đến khu chung cư Tinh Ngữ, bọn tôi ở đó chờ cậu!" Bùi Mộng Na nói.
Đầu dây bên kia Tiếu Bằng nghe xong liền trả lời "Được, mọi người ở đó chờ tôi, hai mươi phút sau tôi sẽ có mặt!"
"Cứ như vậy đi, tôi cúp máy đây!" Ngay sau đó Bùi Mộng Na cúp máy.
Quay đầu nhìn cô gái ngồi cạnh giường nói "Được rồi, chúng ta đi thôi, Tiểu Ngọc cùng Lý Mật vẫn đang chờ dưới lầu!"
Đỗ Lôi Ti ôm bụng bự đi tới "Mộng Na, nếu rảnh thì đưa Tiểu Vũ đến nhà chị chơi!"
Bùi Mộng Na nhìn cô cười "Được, nhất định em sẽ đi!"
Hai người vừa nói vừa cười đi ra ngoài......
Nhìn hai cô gái đứng trước cổng bệnh viện nói "Sao hai người không lên?"
"Cô nghĩ chúng tôi không muốn lên sao, là Tiểu Ngọc không muốn lên nên tôi chỉ có thể đứng đây cùng cô ấy!" Lý Mật nói.
Đỗ Lôi Ti cười thần bí đi tới cạnh cô ấy hỏi "Tiểu Ngọc, có phải cô có chuyện gì giấu tôi không?"
"Đâu......Nào có, tôi chỉ không muốn thấy họ Đường kia!" Tiểu Ngọc cà lăm nói.
Đỗ Lôi Ti giống như hiểu ra gì đó, gật đầu trả lời "Hóa ra là như vậy sao?"
"Đúng là như vậy, cô còn tưởng là cái gì?" Tiểu Ngọc im lặng nói.
"Tôi còn tưởng rằng cô đứng đây nhìn trai đẹp!" Đỗ Lôi Ti cố ý nói.
Lý Mật cùng Bùi Mộng Na đứng đó cười lớn......
"Cười đủ chưa?" Tiểu Ngọc im lặng nhìn ba người hỏi.
"Cười đủ rồi!" Bùi Mộng Na nói.
Mấy người ngồi lên xe thể thao, Bùi Mộng Na nói "Quay về khu chung cư Tinh Ngữ!"
Hai cô gái ngồi trước mặt quay đầu lại, không hiểu hỏi "Không phải phủ tổng thống sao, tại sao lại đến khu chung cư Tinh Ngữ?"
"Người nào đó muốn về nhà!" Bùi Mộng Na than thở.
"Ai vậy?" Lý Mật quay đầu hỏi.
"Tôi muốn về nhà!" Đỗ Lôi Ti nói.
"A!" Lý Mật lái xe về khu chung cư Tinh Ngữ.
Tiểu Ngọc không hiểu hỏi "Cô muốn về nhà sao lại đến khu chung cư Tinh Ngữ?"
"Mộng Na không yên tâm để tôi về một mình cho nên nhờ Tiếu Bằng đưa tôi về!" Đỗ Lôi Ti trả lời.
Đỗ Lôi Ti nói tiếp "Đúng rồi, hay là thế này đi, hai người cũng về nhà tôi chơi đi, ở đó phong cảnh rất đẹp!"
"Chúng tôi có thể đi sao?" Lý Mật hưng phấn hỏi.
"Dĩ nhiên!" Đỗ Lôi Ti nói.
Lý Mật quay đầu nhìn cô gái ngồi sau hỏi "Mộng Na, cô có rảnh không?"
"Tôi à, tôi sợ tôi không đi được, anh tôi......" Bùi Mộng Na không biết phải nói thế nào.
"Tiểu Ngọc, còn cô, cô có đi không?" Lý Mật nhìn cô gái ngồi cạnh mình hỏi.
Tiểu Ngọc nhìn cô bất đắc dĩ nói "Tôi à, tôi cũng không đi được, bây giờ tôi phải trả tiền thuê phòng, tôi vẫn phải đi làm!"
Lý Mật nói "Hai người thật là, chúng ta đều đi đi, xem như đi thư giãn một chút!"
"Tôi đi thật, anh tôi cũng sẽ biết tôi ở cùng với Lôi Ti cho nên tôi không thể đi!"
Bùi Mộng Na nói.
Lý Mật nhìn Tiểu Ngọc lộ ra dáng vẻ đáng thương nói "Tiểu Ngọc......"
"Lý Mật, hay là cô cùng Tiếu Bằng hộ tống Lôi Ti đi?" Tiểu Ngọc đề nghị.
"Như vậy không tốt đâu?" Lý Mật ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng cực kỳ muốn.
Xe dừng trước khu chung cư Tinh Ngữ!
Đỗ Lôi Ti xuống xe, nhìn thấy người đàn ông đang đứng đợi liền gọi "Tiếu Bằng......"
Tiếu Bằng nhìn cô nói "Lôi Ti......"
Lý Mật đứng sau lưng hai người, trong lòng rất buồn nhưng cô vẫn tươi cười đi tới đùa giỡn "Tiếu Bằng, xem ra anh phải làm Hộ Hoa Sứ Giả rồi!"
Bùi Mộng Na thấy Lý Mật không tự nhiên chỉ có thể mong Lý Mật tha thứ, bây giờ vẫn không đúng lúc cho nên cô không thể nói gì.
Tiếu Bằng không hiểu hỏi "Cái gì mà Hộ Hoa Sứ Giả?"
"Lôi Ti muốn về nhà cho nên muốn anh hộ tống cô ấy!" Lý Mật nói.
"Thật không?" Tiếu Bằng không tin hỏi.
Bùi Mộng Na đứng đó gật đầu "Đúng, cậu không muốn sao?"
"Làm gì có, tôi vui còn không kịp!" Tiếu Bằng nói.
"Được rồi, mọi người đứng đây không mệt sao?" Lý Mật hỏi.
Lúc này Tiếu Bằng mới hồi phục tin thần "Đi thôi, chúng ta vào nhà rồi nói!" Nói xong đỡ Lôi Ti đi vào trong.
Lý Mật quay đầu nhìn Bùi Mộng Na hỏi "Mộng Na, tôi đi cùng cô cảm thấy có được không?"
"Có cái gì không tiện chứ?" Bùi Mộng Na hỏi ngược lại.
"Cô nhìn hai người bọn họ xem, nếu tôi đi cùng không phải làm kỳ đà cản mũi sao?" Lý Mật mất mát nói.
"Cô để ý chuyện này làm gì, cô đi chơi là được!" Bùi Mộng Na nói.
"Lý Mật, lần đầu tiên tôi thấy vẻ mặt cô như vậy!" Tiểu Ngọc nói.
"Vẻ mặt tôi thế nào?" Lý Mật không hiểu hỏi.
"Ha ha......Thật ra thì bây giờ nhìn cô rất bối rối, cô đang nghĩ cô muốn đi theo nhưng hai người trước mặt nhìn như một đôi......" Tiểu Ngọc cười nói.
Bùi Mộng Na đứng đó khích lệ "Lý Mật, cô đi cùng đi, thuận tiện đi chơi một chút cũng tốt!"
"Nhưng......" Lý Mật do dự.
"Đừng nhưng gì nữa, tôi nghe nói phong cảnh nơi Lôi Ti ở rất đẹp!" Bùi Mộng Na tiếp tục nói.
Lý Mật nghe thấy cô nói vậy trong lòng thật sự dậy sóng, cô quyết định đi thì đi, không có gì ghê gớm!
Mấy người đi vào thang máy lên lầu mười tám!
Lúc Tiếu Bằng lấy chìa khóa mở cửa, cửa phòng đối diện cũng mở ra.......
Đường Vũ cầm tài liệu vội vã mở cửa phòng nhìn người đứng trong hành lang nói "Phu nhân, sao cô tới đây?"
Đỗ Lôi Ti đi tới "Thư ký Đường, đã nói nhiều lần rồi đừng gọi tôi là phu nhân nữa, gọi tôi Lôi Ti là được!"
Tiểu Ngọc nhìn thấy anh ta liền đi vào trong nhà Tiếu Bằng, bây giờ cô không muốn nhìn thấy người đàn ông này!
Đường Vũ thấy bóng dáng Tiểu Ngọc đi tới liền nói "Tôi có việc gấp, tôi đi trước!"
Nói xong liền đi vào thang máy!
Mấy người đứng ở cửa cũng đi vào phòng đóng cửa lại!
Đỗ Lôi Ti phát hiện ra có gì đó không đúng hỏi "Tiểu Ngọc, có phải giữa cô và thư ký Đường có chuyện gì không?"
"Không có......Không có, tôi với anh ta có thể xảy ra chuyện gì chứ?" Tiểu Ngọc cà lăm nói.
Lý Mật đi tới nói "Tiểu Ngọc, cô vẫn còn tức anh họ tôi sao?"
"Không có, tôi tức giận làm gì hơn nữa tôi cũng không quan hệ gì với anh ta!" Tiểu Ngọc nói.
"Mọi người không mệt sao? Còn không ngồi xuống nghỉ ngơi đi?" Bùi Mộng Na nói.
Đỗ Lôi Ti lấy điện thoại ra nhìn đồng hồ "Tối nay còn một chuyến đò, bây giờ chúng ta phải đi thì mới kịp!"
Tiếu Bằng vừa nghe thấy vậy liền nói "Hay là thế này đi, chúng ta nghỉ ngơi một chút, ăn uống gì đó rồi đi, thời gian cũng còn nhiều!"
"Được, cứ như vậy đi!" Đỗ Lôi Ti nói xong liền hỏi "Tiểu Ngọc, Mộng Na hai người thật sự không đi cùng bọn tôi sao?"
Bùi Mộng Na lắc đầu "Không đi, nếu em đi thì sẽ không có ai chăm sóc Tiểu Ngọc!"
Tiểu Ngọc cũng nói "Tôi cũng không thể đi, tôi còn phải đi làm!"
"Hai người sao có thể như vậy chứ? Tôi rất muốn mọi người cùng đi!" Đỗ Lôi Ti làm nũng.
"Được rồi, được rồi, không cần tạo ra bộ dáng như vậy!" Tiểu Ngọc đi tới giữ cánh tay cô nói.
"Hừ, tôi không thèm để ý đến cô nữa!" Đỗ Lôi Ti nói.
"Như vậy đi, tôi nghỉ phép liền đi, được không?" Tiểu Ngọc nhượng bộ.
"Ha ha..... Tiểu Ngọc, bây giờ cô nói gì cũng vô dụng, bây giờ Lôi Ti......." Bùi Mông Na nói xong cười lớn.
Mỗi người một câu, nói chuyện một hồi, Tiếu Bằng giơ cổ tay nhìn đồng hồ nói "Đến giờ rồi, chúng ta ra ngoài ăn cơm đi!"
Đỗ Lôi Ti xoa cái bụng tròn vo của mình nói "Tôi cũng hơi đói bụng rồi!"
Bùi Mộng Na không thể tin nhìn cô nói "Lôi Ti, lúc ở bệnh viện chị mới ăn xong sao bây giờ lại đói bụng rồi?"
"Em không biết đứa bé trong bụng chị cũng cần phải ăn sao?" Đỗ Lôi Ti nói.
Mọi người đi ra khỏi phòng, Tiếu Bằng cầm hành lý của Đỗ Lôi Ti theo sau!
← Ch. 163 | Ch. 165 → |