← Ch.158 | Ch.160 → |
"A......" Tiểu Ngọc nhìn cô nói "Bây giờ tính khí bà bầu đều thay đổi thất thường vậy sao?"
Bùi Mộng Na quay đầu nhìn cô nói "Cô mang thai liền biết!"
"A...... Hay là thôi đi, nhìn tính khí của Lôi Ti lúc này tôi liền không muốn!" Tiểu Ngọc nói.
"Các cô thật là......" Đỗ Lôi Ti oán trách.
Ba cô gái ngồi trong xe đều cười!
Đỗ Lôi Ti buồn bực nói "Các cô xem các cô đi, bộ dáng tôi bây giờ không phải do người đàn ông kia sao? Bây giờ mọi người còn trêu chọc tôi!"
"Bọn em đâu có giễu cợt!" Bùi Mộng Na quay đầu nhìn cô nói.
Xe chạy nửa tiếng, sau đó dừng trước một cửa hàng.......
Đỗ Lôi Ti xuống xe, di vào trong tiệm quần áo......
Nhân viên phục vụ nhìn thấy là một bà bầu bình thường đi vào nên sẵng giọng "Muốn xem cái gì?"
"Tôi xem qua một chút!" Đỗ Lôi Ti nói.
Nhân viên phục vụ liếc nhìn cô từ trên xuống dưới nói "Quần áo ở đây cô mặc không vừa hơn nữa xem quần áo cô mặc là loại rẻ tiền làm sao mua nổi quần áo ở đây chứ!"
Đỗ Lôi Ti nhìn cô ta cười lạnh lùng nói "Xin hỏi cô, tôi mặc đồ rẻ tiền thì sao? Cô bán quần áo mà sợ người khác xem sao? Hay là......"
"Hừ......." Nhân viên phục vụ khinh bỉ nói "Mua không nổi còn ở đây xem!"
"Tôi xem thì sao, cô làm nhân viên ở đây thì có thể mua sao?" Đỗ Lôi Ti nhìn cô ta nói.
"Tôi mua không nổi....... . ?" Nhân viên phục vụ cười nói "Nhưng đều có đàn ông mua cho tôi!"
"Xem ra, cô là tiểu thư sao?" Đỗ Lôi Ti nói.
Nhân viên phục vụ khuôn mặt lúc trắng lúc đỏ nhìn cô, tức giận đi lên trước dùng tay đẩy cô ngã trên mặt đất......
Đỗ Lôi Ti không phòng bị bị ngã trên mặt đất, bụng rất đau, mặt trắng bệch hỏi "Cô có biết làm như vậy là phạm pháp không?"
"Hừ, phạm pháp thì sao? Cô biết tôi là ai không? Cô có biết ai là người chống lưng cho tôi không?" Nhân viên phục vụ nói.
Ba cô gái đi vào nhìn thấy cảnh tượng đó trong nháy mắt sợ ngây người, Bùi Mộng Na nhanh chóng đi đến bên cạnh Đỗ Lôi Ti hỏi "Lôi Ti, chị có sao không?"
Đỗ Lôi Ti đau đến nỗi toát mồ hôi nói "Mộng Na, nhanh gọi...... gọi...... bác sĩ......" Nói xong liền ngất đi.
Bùi Mộng Na bị dọa sợ khóc, vừa khóc vừa gọi điện thoại "Alo...... 120sao? Cho một xe cứu thương tới cửa hàng quần áo, nhanh lên......"
Tiểu Ngọc cùng Lý Mật cũng đi đến cạnh Đỗ Lôi Ti, lo lắng nhìn cô......
"Tiểu Ngọc, cô đỡ Lôi Ti một chút!" Bùi Mộng Na đã trấn tĩnh nói.
Tiểu Ngọc nhìn Đỗ Lôi Ti nằm trên đất vội vàng kêu "Lôi Ti......"
Bùi Mộng Na đi tới cạnh nhân viên phục vụ, lạnh giọng hỏi "Có phải do cô làm không?"
Nhân viên phục vụ khẽ hừ, liếc nhìn cô nói "Là tôi thì sao?"
Bùi Mộng Na giơ tay hung hăng tát lên mặt cô ta!
Nhân viên phục vụ dùng tay che một bên má bị đánh nói "Cô biết tôi là ai không? Cô lại dám đánh tôi?"
"Tôi không cần biết cô là ai nhưng nếu chị dâu tôi có chuyện gì thì cô phải đền mạng!" Bùi Mộng Na lạnh giọng nói.
"Cô cho rằng cô là ai? Tôi đền mạng, đùa gì thế, cô biết người đàn ông của tôi là ai không?" Nhân viên phục vụ nói.
Lý Mật đi tới, giơ tay tát vào má còn lại của cô ta, lạnh lùng nói "Cô chờ tìm người nhặt xác mình đi!"
"Mộng Na, Tiểu Mật, hai người nhanh qua đây, không xong, phía dưới Lôi Ti chảy máu!" Tiểu Ngọc la to.
Bùi Mộng Na đi tới nhìn thấy máu chảy trên sàn nhà, nước mắt liền chảy xuống......
Nhân viên phục vụ bị hai người đánh, vội vàng cầm điện thoại bấm số "Alo, anh yêu, em bị người ta đánh......" Nói xong còn nức nở nói "Anh yêu, nếu bây giờ anh không tới, sau này đừng tới tìm em nữa!" Nói xong cúp máy.
"Các người đợi đi, lát nữa người đàn ông của tôi sẽ tới đây!" Nhân viên phục vụ nói.
Bùi Mộng Na nhớ ra gì đó vội cầm điện thoại ấn số "Anh...... Không xong, chị dâu xảy ra chuyện......"
"Cái gì......" Đầu dây bên kia Bùi Tuấn Vũ không tin hỏi.
"Chị dâu bị người ta đẩy ngã......" Bùi Mộng Na vừa khóc vừa nói.
Bùi Tuấn Vũ sợ ngây người, giọng nói cũng run rẩy "Em ở đó chờ anh, anh cách đó không xa, mấy phút liền đến!" Nói xong cúp máy, nói tài xế lái xe qua.
Mấy phút sau, cánh cửa của cửa hàng mở ra, một người đàn ông trung niên đi tới!
Nhân viên phục vụ đi lên trước làm nũng "Anh yêu, anh xem mấy người phụ nữ kia lại đánh em......"
Người đàn ông trung niên hôn lên má nhân viên phục vụ cười nói "Bảo bối, ai dám đánh em?"
"Anh xem, chính là bốn người kia, mua không nổi quần áo còn ở đây xem, lại còn đánh em......" Nhân viên phục vụ nói xong dùng tay chỉ bốn người.
Người đàn ông trung niên đi lên trước lạnh giọng nói "Các người nhanh cút ra ngoài!"
Bùi Mộng Na đứng lên nhìn chằm chằm ông ta "Đẩy người ngã như vậy còn muốn chúng tôi đi ra sao?"
Người đàn ông trung niên nói "Không phải muốn tiền sao? Nói đi, bao nhiêu!"
Nhân viên phục vụ dựa vào người đàn ông nói "Anh yêu, không cần cho cô ta, đồ ăn mày......"
"Vương nghị sĩ, đã lâu không gặp?" Bùi Tuấn Vũ đi vào, lạnh giọng nói.
Lúc này xe cấp cứu tới, Đỗ Lôi Ti cứ như vậy bị đưa lên xe, Bùi Mộng Na nói "Tiểu Ngọc, Lý Mật, hai người đi cùng cô ấy đến bệnh viện trước, tôi cùng anh trai ở đây giải quyết!"
"Yên tâm đi!" Nói xong, Tiểu Ngọc cùng Lý Mật ngồi lên xe cứu thương đến bệnh viện.
Bùi Tuấn Vũ nhìn theo xe cứu thương trong lòng rất lo lắng......
Bùi Mộng Na không để ý tới người đàn ông trung niên kí nói "Anh, chính người phụ nữ kia đẩy chị dâu ngã!"
Nhân viên phục vụ nghe nói người đàn ông đứng trước mặt là tổng thống, bị dọa sợ, kéo kéo người đàn ông trung niên "Anh yêu, nói giúp em một câu được không?"
Bùi Tuấn Vũ không để ý đến bọn họ, nói với hộ vệ phía sau "Dẫ người đi!" Nói xong xoay người đi ra ngoài!
Người đàn ông trung niên oán trách "Người đàn bà chết tiệt, ai không chọc lại chọc vào phu nhân tổng thống?"
Nhân viên phục vụ khóc nói "Làm sao em biết cô ấy là phu nhân tổng thống chứ?"
"Đồ ngu, cô không xem tin tức sao?" Vương nghị sĩ tức giận.
"Anh yêu, phải làm sao bây giờ?" Nhân viên phục vụ lo lắng hỏi.
"Đàn bà thúi, lần này bị cô hại thê thảm rồi!" Vương nghị sĩ mắng.
Nhân viên phục vụ sợ nói "Anh yêu, em biết sai rồi, em rất sợ, sẽ không có chuyện gì chứ?"
"Người đời nói thật đúng, ngực bự thường không có đầu óc!"
Nhân viên phục vụ bị đeo còng tay, đưa đến đồn cảnh sát!
Bùi Mộng Na đi theo anh trai ra ngoài, tự trách bản thân "Anh, thật xin lỗi, em không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy......"
"Lên xe!" Bùi Tuấn Vũ lạnh lùng ra lệnh.
Bùi Mộng Na ngồi vào trong xem nhìn vẻ mặt anh trai không nói gì!
"Lái xe!"
Vương nghị sĩ thấy xe tổng thống rời đi, liền lên xe đi theo đến bệnh viện......
Sau khi đến bệnh viện, hai anh em xuống xe, đi về phía phòng cấp cứu......
Tiểu Ngọc đứng trước phòng phẫu thuật, cô thật sự rất lắng......
Lý Mật cũng không tốt hơn, cô cũng đang tự trách mình, nếu không phải do cô gọi điện thoại hẹn Lôi Ti ra ngoài cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy......
"Tiểu Ngọc, Lý Mật, chị dâu tôi thế nào?" Bùi Mộng Na đi tới cạnh hai người lo lắng hỏi.
"Ở trong phòng phẫu thuật, vẫn chưa ra!" Tiểu Ngọc sợ nói.
Hành lang trong bệnh viện trở nên yên tĩnh......
Một bác sĩ nữ đi ra hỏi "Có ai nhóm máu O không?"
"Tôi không phải!" Lý Mật nói.
"Tôi cũng không phải!" Tiểu Ngọc cũng nói.
"Tôi càng không phải!" Bùi Mộng Na khóc nói.
"Tôi!" Bùi Tuấn Vũ đi tới nói.
"Vậy tốt, mặc áo chống khuẩn cùng tôi đi vào!" Nói xong bác sĩ liền đi vào phòng phẫu thuật.
Bùi Tuấn Vũ thay áo, theo y tá đi vào trong, nhìn thấy người con gái mình yêu thương khổ sở nằm đó, trong lòng thật khó chịu......
Loại khó chịu này không có cách nào diễn ta bằng lời......
Bác sĩ quay đầu nhìn anh hỏi "Bây giờ vợ anh xuất huyết, chỉ có thể giữ được một người, anh muốn giữ ai?"
Đỗ Lôi Ti đang mê man, bên tai nghe thấy tiếng nói, cô từ từ mở mắt, nhìn bác sĩ "Giữ...... Giữ đứa bé......"
"Không được, giữ người mẹ!" Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.
Đỗ Lôi Ti cầm cánh tay anh, đau đến toát mồ hôi "Tôi muốn giữ đứa bé......"
"Lôi Ti, em biết anh không thể không có em......" Bùi Tuấn Vũ hai mắt đỏ hoe nói.
← Ch. 158 | Ch. 160 → |