← Ch.141 | Ch.143 → |
"Hai người lén lút làm gì đấy?" Bùi Tuấn Vũ nhìn hai người đứng trước cửa hỏi.
"A...... Em....... Chúng em đâu có lén lút đâu!" Bùi Mộng Na khẩn trương đến cà lăm.
Nói xong đi về phía phòng của mình!
Bùi Tuấn Vũ đi ra, chắn ngang đường đi, nhìn chằm chằm hai người "Hai người đi đâu, sao lại về trễ như vậy?"
"Ba, chúng con đi......" Bùi Vũ nói.
"Tiểu Vũ, hôm nay chúng ta đến công viên vui không?" Bùi Mộng na cười ha ha vội vàng ngăn cháu mình lại.
Bùi Vũ ngẩng đầu nhìn cô, sao không cho cậu nói chứ?
Bùi Mộng Na nháy mắt ý bảo không cần nói nhiều!
Bùi Tuấn Vũ nhìn hai người nháy mắt ra hiệu, lạnh giọng nói "Hai người đi công viên mà phải đi hai ngày sao?"
Bùi Mộng Na trợn to hai mắt nhìn anh trai, sao anh lại biết chứ?
Chẳng lẽ là quản gia nói???
"A, anh, em chỉ đưa Tiểu Vũ ra ngoài chơi hai ngày thôi mà!" Bùi Mộng Na cười nói.
"Cô, cháu buồn ngủ, cháu muốn đi ngủ!" Bùi Vũ dùng tay dụi mắt.
Bùi Mộng Na thấy vẻ mặt của cháu lập tức nói "Anh, anh xem Tiểu Vũ ra ngoài chơi hai ngày đã rất mệt, chúng em về phòng trước!"
Nói xong dắt bàn tay nhỏ bé đi qua người anh!
Bùi Vũ trước mặt cô mình là tư thế chiến thắng!
Bùi Tuấn Vũ nhìn bóng dáng hai người, cảm thấy có gì đó không đúng nhưng mà không biết là không đúng chỗ nào......
Đỗ Lôi Ti ở trong phòng nhìn xung quanh, mở hành lý dọn dẹp quần áo......
"Lôi Ti, đừng dọn dẹp nữa, đã muộn rồi, chúng ta ra ngoài ăn chút gì đi!" Tiếu Bằng đứng một bên nói.
Đỗ Lôi Ti ngẩng đầu nhìn anh ta gật đầu "Vậy cũng được, nghe anh nói như vậy em liền cảm thấy hơi đói!"
Đỗ Lôi Ti cầm chìa khóa, Tiếu Bằng cùng cô đi ra ngoài!
Cô đi theo phía sau anh ta đi ra ngoài, lúc đóng cửa, cánh cửa phòng đối diện chợt mở ra......
"Lôi Ti......" Tiểu Ngọc không dám tin hỏi.
"Tiểu Ngọc...... ?" Đỗ Lôi Ti vui vẻ kêu.
Tiểu Ngọc đi tới cầm tay cô vui vẻ hỏi "Lôi Ti, thời gian qua cô đã đi đâu?"
Đỗ Lôi Ti nhìn cô ấy khẽ nói "Thời gian này một lời khó nói hết!"
"Vậy bây giờ cô muốn đi đâu?" Tiểu Ngọc hỏi.
"Tôi muốn ra ngoài ăn cơm với bạn!"
"Vậy cô đi đi, lúc nào về chúng ta lại nói chuyện!"
Đỗ Lôi Ti nhìn Tiếu Bằng đứng bên cạnh nói "Tiếu Bằng, hay là anh ra ngoài ăn đi, em muốn nói chuyện với bạn một chút!"
"Quay về cũng có thể nói chuyện?" Tiếu Bằng khuyên.
"Tiếu Bằng, lúc nãy em nhìn thấy trong tủ lạnh có thức ăn, lát nữa em tự nấu là được!" Đỗ Lôi Ti nói.
"Vậy cũng được, bây giờ em phải chú ý một chút, cơ thể em không như lúc trước, có chuyện gì nhớ gọi điện thoại cho anh!" Tiếu Bằng nói xong xoay người đi vào thang máy!
Tiểu Ngọc nhìn bóng dáng người đàn ông đi vào thang máy hỏi "Người đàn ông kia là ai?"
"Người đàn ông nào?" Đỗ Lôi Ti vừa hỏi chợt nhớ ra cười nói "Anh ta chính là người mà Mộng Na tìm tới dạy tôi khiêu vũ, cũng là bạn học của Mộng Na!"
Tiểu Ngọc nhìn cô từ trên xuống dưới, nghi ngờ hỏi "Lôi Ti, có phải cô mập lên không?"
"Không có!" Đỗ Lôi Ti bị hỏi đến đầu óc mơ hồ!
"Cô xem bụng cô cũng to lên!" Tiểu Ngọc đưa tay sờ vào bụng cô nói.
Đỗ Lôi Ti buồn cười nhìn cô nói "Cô vào chỗ tôi ngồi đi, vào nhà nói chuyện!"
Nói xong lấy chìa khóa mở cửa đi vào!
Tiểu Ngọc đi theo phía sau cô "Ngôi nhà này thật đẹp!"
"Đây là nhà cô sao?" Tiểu Ngọc lại hỏi.
"Đây sao có thể là nhà tôi chứ? Là nhà Tiếu Bằng, tôi chỉ ở nhờ ở đây thôi!" Đỗ Lôi Ti khẽ nói.
"Đúng rồi, Tiểu Ngọc, sao cô lại ở đây?" Đỗ Lôi Ti hỏi.
Tiểu Ngọc đi tới ghế sa lon ngồi xuống nói "Tôi bị sa thải!"
Đỗ Lôi Ti không tin hỏi "Cô bị sa thải? Tại sao?"
"Chính là lúc cô lên báo, những người giúp việc kia nói xấu cô, tôi liền cãi nhau với bọn họ, kết quả bị sa thải!" Tiểu Ngọc nói.
"Vậy sao cô lại tới đây?" Đỗ lôi Ti lại hỏi.
"Lúc tôi từ phủ tổng thống đi ra, đụng phải thư ký Đường, anh ta nói nhà anh ta cần một người giúp việc nên tôi liền tới đây!" Tiểu Ngọc nhìn cô nói "Đừng nói về tôi nữa, không phải cô mang thai đấy chứ?"
"A...... Sao cô thông minh vậy?" Đỗ Lôi Ti nhìn cô ấy trêu đùa.
Tiểu Ngọc liếc cô "Tôi vẫn luôn rất thông minh!"
"Ha ha, Tiểu Ngọc, gặp cô ở đây tôi rất vui, như vậy cô có thể thường xuyên tới chỗ tôi!" Đỗ Lôi Ti cười nói.
"Tổng thống cho đăng tin, cô vì tin tức kia mà cảm thấy u buồn nên ra nước ngoài dưỡng bệnh, cô ra ngoài như vậy không sợ bị nhận ra sao?" Tiểu Ngọc lo lắng hỏi.
"Mẹ kiếp, anh ta dám nguyền rủa tôi như vậy?" Đỗ Lôi Ti nói tục, sau đó nói tiếp "Đúng rồi, cô tốt nhất đừng cho thư ký Đường biết tôi ở đây được không?"
"Tại sao?" Tiểu Ngọc không hiểu hỏi.
Đỗ Lôi Ti thu hồi nụ cười khẽ nói "Nếu thư ký Đường biết anh ta nhất định sẽ nói với người đàn ông kia, bây giờ tôi chỉ muốn có cuộc sống yên bình, ngay cả nhà tôi cũng không dám quay về, tôi sợ sẽ gây ảnh hưởng không tốt cho mẹ và em trai!"
"Tôi biết rồi nhưng như vậy cô cùng đứa bé sẽ rất mệt?"
"Không sao, chờ sau khi sinh con xong tôi sẽ rời khỏi đây, đến một nơi yên tĩnh, tìm một việc gì đó làm cũng được!"
"Lôi Ti, cô chủ có biết cô ở đây không?" Tiểu Ngọc hỏi.
Đỗ Lôi Ti giống như nghĩ ra điều gì, khẩn trương nói "Đúng rồi, cô không nói tôi cũng quên mất!"
Cô vội vàng cầm điện thoại, ấn số "Alo......"
"Alo...... Ai vậy?" Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói.
"Mộng Na, em đang làm gì vậy? Sao giọng em lại kỳ vậy?" Đỗ Lôi Ti hỏi.
"Chị dâu, chị nhìn xem mấy giờ rồi, em đang ngủ!"
Đỗ Lôi Ti vừa nghe thấy cô ấy nói vậy lúc này mới ý thức nhìn đồng hồ treo trên tường......
"A...... Chị mới nhìn, thì ra đã trễ như vậy, vậy em nghỉ ngơi đi, chị cúp máy đây!"Đỗ Lôi Ti nói xong liền muốn tắt điện thoại!
"A...... Không cần!" Bùi Mộng Na nói.
"Còn có chuyện gì sao?" Đầu dây bên kia Đỗ Lôi Ti hỏi.
"Bây giờ chị ở đâu?"
"Chị ở khu chung cư Tinh Ngữ, em đoán xem chị gặp ai?" Đỗ Lôi Ti hưng phấn nói.
"Chị gặp ai?" Bùi Mộng Na từ trên giường ngồi dậy kinh ngạc hỏi.
"Chị gặp Tiểu Ngọc!"
"Thật không? Vậy thì tốt quá, ngày mai em sẽ đến thăm hai người!" Bùi Mộng Na vui mừng nói.
"Được, vậy em nghỉ ngơi đi!" Nói xong Đỗ Lôi Ti cúp điện thoại.
Đỗ Lôi Ti nhìn cô gái ngồi bên cạnh nói "Tiểu Ngọc, ngày mai Mộng Na sẽ đến thăm chúng ta!"
"Cô chủ tới tìm cô, tôi là người giúp việc, cô chủ tìm tôi làm gì?" Tiểu Ngọc không tự tin nói.
"Haiz, Tiểu Ngọc đừng nói vậy. Tôi cũng từng là người giúp việc, không phải Mộng Na không có xem thường tôi sao, hơn nữa bây giờ cô cũng không còn là người giúp việc trong phủ tổng thống, Mộng Na cũng sẽ không xem thường cô!" Đỗ Lôi Ti an ủi.
"A, cũng muộn rồi, cô nghỉ ngơi sớm đi, tôi về đây!" Tiểu Ngọc nói xong đi về phía cửa.
Đỗ Lôi Ti nhìn thấy Tiểu Ngọc đi ra ngoài, cô đi về phòng mình, thu dọn hành lý sau đó nằm trên giường nghỉ ngơi......
Tiếu Bằng đi ra ngoài, trong lòng rất vui, bây giờ cô ở nhà anh ta, anh ta sẽ có rất nhiều cơ hội, anh ta phải nắm chắc cơ hội lần này, phải nỗ lực để có được tình yêu của cô......
Bây giờ anh không thể gấp gáp, hấp tấp cũng không thể giải quyết chuyện gì, chỉ có thể tỉnh táo suy nghĩ mới có thể có được trái tim cô!
Anh không đi ăn mà bắt taxi đi về nhà!
Tiểu Ngọc quay về, mở cửa đi vào......
'Đi đâu?" Đường Vũ lạnh giọng hỏi.
"Tôi......" Tiểu Ngọc dùng tay chỉ mình hỏi.
"Chẳng lẽ tôi đang tự hỏi mình sao?"
Mẹ kiếp, người đàn ông này hôm nay làm sao vậy chứ?
← Ch. 141 | Ch. 143 → |