← Ch.072 | Ch.074 → |
Sáng sớm ngày hôm sau, Đỗ Lôi Ti bị ánh nắng mặt trời làm cho tỉnh giấc, cô dùng tay che mắt!
Cô cố gắng mở mắt, nhìn thấy cách bố trí của căn phòng liền hoảng hốt, cô chợt ngồi dậy......
"A...... Thật là đau......" Đỗ Lôi Ti khe hô, cơ thể giống như bị xé nát, eo cô rất đau, nhìn xuống dưới, cô lại đang khỏa thân......
Nhìn xuống chút nữa lại thấy có một bàn tay đang đặt trên bụng cô!
Cô đột nhiên nhìn sang, lại là...... lại là tổng thống!!!
Nhìn lại một đống hỗn loạn trên giường, rõ ràng đã từng xảy ra "cuộc chiến xác thịt"
Oh my god!!!
Cô vẫn không thể tin, cho rằng bản thân đang nằm mơ, kết quả dùng tay hung hăng nhéo cánh tay mình, cô khe kêu "Thật là đau......"
Mẹ kiếp, cô lại ngủ cùng tổng thống...... ?
Thật là kinh thiên động địa!
Cô dường như luôn có nghiệt duyên với tổng thống.
Cô...... cô lại đem tổng thống ăn sạch sẽ......
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Ai có thể nói cho cô biết?
"Tối hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao lại không thể nhớ ra chứ?" Đỗ Lôi Ti ngồi trên giường tự trách bản thân.
Sao cô lại ăn sạch tổng thống chứ?
Người đàn ông này cả ngày lạnh lùng, mặt lạnh như băng, có thể trở thành tổng thống nhất định không phải người đơn giản, tại sao cô có thể làm chuyện tày đình như vậy chứ?
Lần này thì tốt rồi, tổng thống không chỉnh cô mới lạ, cả đời này phải tự lo liệu rồi!
Tại sao lại là tổng thống chứ???
Bây giờ ai có thể cho cô phép thuật chứ, đem tất cả những gì trước mặt xóa hết.
Vì sao những chuyện như vậy luôn rơi vào người cô chứ? Ai có thể nói cho cô biết vì sao chứ?
Chuyện như vậy chỉ có thể nhìn thấy trong truyện hoặc trên phim, sao lại có thể xảy ra trên người cô chứ?
Cô cố gắng nghĩ lại chuyện tối qua nhưng vừa nghĩ tới đầu liền dâu, chỉ có những mảnh vụn lẻ tẻ xuất hiện......
Cô loáng thoáng nhớ tới ngày hôm qua, đầu mình choáng váng, cơ thể cực nóng, muốn tìm thừ gì đó giải nhiệt.
Trong trí nhớ, người đàn ông kia một mực từ chối, cô đụng chạm, sau đó bàn tay chạm vào vùng cấm địa của người đàn ông......
"Đây chình là do cô tự làm." Một người đàn ông khốn khổ nhìn người phụ nữ nhỏ nhắn trước mặt!
Hai cơ thể, quấn lấy nhau......
Đỗ Lôi Ti, vô ý kêu lên "Anh là ai? Sao cơ thể của anh lại mát như vậy, thật thoải mái!"
Vì muốn xua tan cơn nóng trong người, người phụ nữ quấn chặt lấy vật mình tìm thấy, cơ thể mát lạnh của người đàn ông, vui vẻ cọ lên người đàn ông!
Cô nhất thời nổi tính háo sắc, hướng về phía người đàn ông, sở "Cái gì vậy? Sao lại có một miếng vải che ở đây chứ." Lẩm bẩm, đưa tay liền kéo xuống.
Cô giống như đang đi thăm bảo tàng, tiếp tục thăm dò.
Ai ngờ sau một lúc thăm dò, một người đàn ông không nhịn được sự trêu đùa của người phụ nữ liền lật người lại đè cô ở phía dưới.
Người đàn ông hung hăng hôn đôi môi của cô gái, không có một chút thương hoa tiếc ngọc.
Cơ thể Đỗ Lôi Ti tràn đầy dấu dâu tây.
Tay của cô đang nghỉ ngơi một lát lại làm loạn "Bắt được rồi, đây là gì vậy, thật to!!!"
Đầu Đỗ Lôi Ti đã bị vẩn đục, chỉ có cảm giác mình bị đè ở dưới, không thể hít thỏe được.
"Anh thật nặng, tôi không muốn ở dưới, tôi cũng muốn ở trên anh." Nghĩ tới đây cô muốn khóc.
Ông trời sao ông không đánh chết cô đi!
Hu hu hu......
Sao cô lại xui xẻo như vậy chứ?
Lúc cô yêu anh Bân, nhiều lần anh Bân mmuoons cô đều không đồng ý, cô cảm thấy lần đầu tiên phải để dành cho đêm tân hôn, hoặc là dưới một buổi tối lãng mạn......
Lần này thì tốt rồi, cái gì cũng không có.
Bây giờ cô phải làm sao, nếu lát nữa tổng thống tỉnh dậy, thật sự rất phiền toái, phải làm sao, cô nhăn mặt.
Chợt hai mắt tỏa sáng, hay là trốn đi, miễn sao đừng để cho tổng thống bắt là được.
Cô nhìn tổng thống đang ngủ bên cạnh, thấy anh đang ngủ, cô rón rén vén chăn, đi xuống giường.
"A......" Đỗ Lôi Ti không đứng vững, ngã nhào trên sàn nhà, cô che miệng khe kêu.
Cô theo bản năng nhìn người đàn ông đang nằm trên giường, kết quả lại nhìn thấy cơ thể trần truồng của tổng thống......
Gò má Đỗ Lôi Ti đỏ lên, lập tức lấy tay che mắt, ngón tay len lén tạo ra khe hở.
Cô thầm mắng bản thân trong lòng, đến lúc nào rồi mà còn háo sắc như vậy!
Cô cuống quýt nhặt chiếc váy gần giống miếng vải rách, miễn cưỡng mặc lên người.
Đỗ Lôi Ti vừa mặc váy vừa suy nghĩ phải lấy gì bồi thường cho tổng thống?
Dường như không nghĩ ra gì để bồi thường!
Đúng rồi! Đỗ Lôi Ti nghĩ đến gì lẩm bẩm "Trong ví còn ít tiền nhưng bây giờ lại không mang ví! Nếu như có đem theo cũng chỉ có mấy trăm đồng, không có tác dụng gì?"
Thôi, hay là trươc tiên tránh đi đã, tránh cho một hồi tổng thống tỉnh lại nhìn thấy cô đang muốn trốn.
Cô giống như ăn trộm lén lút cầm giày của mình, đi về phía trước cửa, từ từ di chuyển, trong miệng còn lẩm bẩm "Ngàn vạn lần không được tỉnh, không nên tỉnh lại......"
Mắt thấy cửa đã gần ngay trước mắt.
Đỗ Lôi Ti mừng rỡ, nhanh chân bước tới.
Oa, chỉ cần đi ra khỏi cánh cửa này, sẽ không ai có thể phát hiện ra cô phạm tội.
Nhưng ông trời không cho cô toại nguyện.... .
Cửa phòng ngủ bị người ngoài đẩy vào, hai lớn một nhỏ đứng trước cửa, trừng mắt nhìn người trong phòng......
Đỗ Lôi Ti ngây người nhìn bọn họ, há to miệng nhưng không thể nói gì.
Lâm Thanh tức giận giơ tay, tát Đỗ Lôi Ti một cái "Giúp việc đê tiện lại dám làm ra chuyện như vậy!"
Đỗ Lôi Ti bị đánh ngây ngẩn người, cô cũng cảm thấy uất ức, rõ ràng tối qua vẫn còn tốt, sao lại có thể xảy ra chuyện như vậy chứ?
Bùi Mộng Na nhíu mày "Công chúa, sao cô lại đánh người?" Nói xong liền đi tới bên cạnh Dỗ Lôi Ti.
"Sao tôi không thể đánh người giúp việc đê tiện kia?" Lâm Thanh không hiểu hỏi.
Bùi Mộng Na khe hừ "Công chúa, hình như cô hiểu lầm rồi? Đây là chuyện của nhà chúng tôi, cô chỉ là khách, tôi nhớ rõ cô không có quyền can thiệp."
Lâm Thanh hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ, xoay người đi ra khỏi phòng.
Bùi Mộng Na liếc cô ta một cái, nhìn về phía Đỗ Lôi Ti cười nói "Lôi Ti, cả đêm tôi tìm cô không thấy, thì ra là ở đây."
Đỗ Lôi Ti nhìn thấy thằng bé, đôi mắt ngấn nước, hai mắt nhìn chằm chằm cô.
← Ch. 072 | Ch. 074 → |