Thú Nhân:Thật Nhiều Giống Đực
← Ch.130 | Ch.132 → |
Huyên Huyên đổi tư thế xoay người lại, bầu 𝐧·𝐠ự·ⓒ dính đầy 🌴*𝐢*ⓝ*𝖍 ԁ*ị𝖈*♓ của Trác Dư Nhiên. Cô đảo mắt nhìn bộ dạng si ngốc của hắn, nhìn tới không chớp mắt một cái.
Trác Dư Nhiên xem tới ngây ngốc, gương mặt nổi lên đám mây hồng. Hai tai đỏ tới lợi hại, hắn không biết nên nói gì lúc này. Là do hắn nhịn không được mới bắn......
Xem bộ dạng ngốc lăng của hắn, Huyên Huyên cười cười. Cô bắt lấy tay hắn áp lên vú của mình. Cất giọng ngọt ngào đầy mị lực.
" Ngươi sờ thử xem, cũng nên nếm qua mùi vị ✞ıⓝ_ⓗ ◗_ị𝒸_ⓗ của chính mình một chút.
Trác Dư Nhiên dường như bị hai vú Huyên Huyên thôi miên. Hắn ngồi dậy miệng kề sát hai vú, tay kia nhéo nhéo vu còn lại.
Quả thật rất 𝖒●ề●〽️ Ⓜ️●ạ●𝐢, làm hắn rất thích trí. Lúc này Trác Dư Nhiên nổi nên hưng phấn, tay không ngừng xoa nắm vú. Vươn lưỡi ra từ từ ⓛ❗_ế_〽️ 𝖙.ⓘ.п.𝖍 ◗ị.↪️.♓ của chính mình.
Mùi vị tanh nồng rất khó nuốt, nhưng càng 𝐥❗ế*Ⓜ️ gần tới núm vú. Cứng lên, Chỉa trước mặt hắn, Trác Dư Nhiên kích động, miệng không ngừng 🦵ï●ế●Ⓜ️ sạch t.❗n.𝖍 𝖉.ị↪️.𝐡, bắt đầu 👢i-ế-Ⓜ️ 𝖒●ú●† hút núm vú.
Bỗng chốc dịch sữa từ vú chảy ra, hắn xem tới ngây người. Trong lòng hắ dâng lên bản năng như hài tử, liền đánh rớt mất cái tính nhút nhát
Toàn thân đổ về phía Huyên Huyên, miệng hút cắm kiếm hai vú liên tục. Hút tới no nê sữa vào trong bụng.
" A a..." Huyên Huyên mơ hồ rên rĩ, hai vú được chăm sóc tới thoải mái.
Hắn xoa niết, môi miệng to l𝐢.ế.ⓜ mú-t, dịch sữa ngọt ngào chảy vào trong miệng, khiến hắn tham lam muốn uống càng nhiều, ⓜ●ú●𝖙 đến khi Huyên Huyên có chút đau đớn nhàn nhạt tê dại, rên rĩ nói không nên lời.
Huyên Huyên ngồi đè lên côn thịt, ɱô𝓃●ⓖ và hông lắc lên xuống. Tiểu huyệt ma sát ướt đẫm côn thịt. Cô cười ⓠ·𝐮·yế·ռ 𝖗·ũ, ngọt ngào mở miệng nói.
" Người phải chịu trách nghiệm với ta."
Trác Dư Nhiên ôm Huyên Huyên vào trong lồng ռ_🌀ự_𝒸, mặt đỏ hồng đầu không ngừng lắc.
" Cô nương muốn ta làm gì đều được! ta tuyệt đối sẽ chịu trách nhiệm với cô nương....
" 𝐂h·ế·𝖙 cũng sẽ chịu trách nghiệm "
" Thật sự? Bây giờ phía dưới ta rất khó chịu. Ngươi mau giúp ta 𝐥·❗·ế·ɱ ở dưới....
Huyên Huyên cười xảo quyệt, đôi tay b-ấ-u 🌜-𝖍ặ-🌴 lên 𝖓_𝐠ự_c Trác Dư Nhiên. 𝐌_ô_n_g đẩy lên xuonga không ngừng, thời khắc này cô rất muốn thứ thô to kia đ●â●ⓜ xuyên qua mình.
Hiện giờ Trác Dư Nhiên bị ◗ụ.c 𝐯.ọ𝐧.𝐠 làm cho sôi sục, hắn lần đầu biết tới giao phối. Còn không biết bước tiếp theo phải làm như thế nào đâu.
" Thật... thật.. sự khó chịu sao?:" Hắn khó khăn lẩm bẩm thành tiếng, không riêng gì giống cái này khó chịu.
Mà hắn bây giờ cũng rất khó chịu, hắn muốn phát điên lên cắn xé giống cái dụ hoặc trước mặt mình.
Hông Huyên Huyên ngồi ở vị trí mẫn cảm dưới bụng, cứ lắc lên xuống như vậy, cọ đến côn thịt háng hắn sớm đã bừng bừng phấn chấn khó chiu.
Hắn ôm lấy eo Huyên Huyên vật ngửa cô ra, chính mình di rời xuống phía dưới. Hai tay nhẹ nhàng mở rộng cánh hoa pphấn nộn nơi tiểu huyệt.
Trác Dư Nhiên khó khăn nuốt nước bọt, đôi mắt nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt múp míp trắng hồng, dĩ ra mật dịch. Mơ hồ còn nhỏ từng giọt xuống nền đất.
Ngón tay nhẹ nhàng niết lên hoa đế, chậm dãi từ từ nhét vào bên trong tiểu huyệt ấm nóng, ư.ớ.т á.✝️.
Tiểu huyệt khít rịt, thấy vật lạ tiến vào trong liền thắt chặt lại. Bên trong như có hàng trăm miệng nhỏ ⅼı●ế●ⓜ 〽️-ú-✞ n-𝐠ó-ռ 𝖙𝐚-ÿ của hắn.
← Ch. 130 | Ch. 132 → |