Thú Nhân: Thật Nhiều Giống Đực
← Ch.129 | Ch.131 → |
Huyên Huyên mở lớn hai mắt, nhìn côn thịt đỏ tím bành trướng đang vẫy chào cô. Huyên Huyên nhếch miệng cười tà mị, đôi môi mỏng phớt hồng hôn nhẹ lên quy đầu...
Năm ngón tay xiết chặt thân côn thịt, chiếc lưỡi linh hoạt đảo lên xuống khắp đỉnh quy đầu. Chất dịch nhờn tanh tanh tiết ra.
Trác Dư Nhiên giật mình, hắn nghiến chặt khớp hàm tránh cho tiếng rên rĩ phát ra. Lúc này hắn thật sự sợ giống cái này.
Mới gặp đã muốn giao phối? ở trong làng có luật. Phải làm lễ kết thành bạn đời với nhau, thì mới tiến tới bước cuối cùng.
" Cô... nương.... xin... cô đừng.. đừng.... . là tôi thất lễ.. ưm.. mmm... cô.... hãy tự trọng....
Huyên Huyên mặc kệ Trác Dư Nhiên van xin, cánh môi mềm mại kẹp chặt quy đầu hơn. Nước bọt rĩ xuống ướt đẫm côn thịt.
Sắc mặt Trác Dư Nhiên đỏ bừng, cảm giác lâng lâng sung sướng khó tả đang gặm nhắm lấy hắn. Côn thịt giật giật từng hồi, miệng nhỏ kia cố tình kẹp chặt hút vào bên trong.
"Ưm.... . cô... nương... xin đừng! tôi sắp không xong rồi.... .
Huyên Huyên vẫn liếm láp côn thịt một hồi. Tay không ngừng xoa bóp vuốt lên xuống liên hồi. Cho tới khi côn thịt trướng lên gấp đôi, gân xanh nổi lên.
Lúc này Huyên Huyên nhả côn thịt ra, đầu hơi quay lại phía sau. Ngữ điệu như ra lệnh, thốt ra từng chữ.
" Chỗ đó của tôi rất ngứa, nhanh liếm cho tôi..."
" Hả... ?
" Liếm.... . liếm... nơi nào?
Trác Dư Nhiên kinh hãi trợn tròn hai mắt, lúc này hắn mới nhìn kĩ. Bản thân mình đã bị lột sạch từ bao giờ.
Trước mặt hắn là cặp mông trắng như tuyết, tiểu huyệt múp míp đang rĩ ra dâm dịch. Kề sát miệng là mũi hắn.
Hương thơm ngọt ngào, kích tình dần dần chiếm lấy tâm trí hắn. Mặc dù hắn đã 22 tuổi nhưng chưa có giao phối bao giờ.
Đây là lần đầu hắn gần gũi với giống cái, Trác Dư Nhiên không biết phải làm sao. Hắn nên làm theo lệnh của giống cái kia không?
Liếm hay không liếm đây?
Chưa kịp suy nghĩ xong. Lúc này Trác Dư Nhiên như bị thôi miên, hắn run rẩy đưa hai tay lên túm chặt mông cong vểnh. Mũi tham lam hít hà mùi dâm dịch đang tỏa ra.
Huyên Huyên cười mỉa, đa số nam nhân đều vận động bằng thân dưới. Tên nam chút này có ngây ngô cỡ nào cũng không ngoại lệ.
Cô hơi đẩy mông lên trên, sau đó từ từ hạ xuống, bất ngờ áp tiểu huyệt vào cánh môi khô khốc của Trác Dư Nhiên.
" Nhanh Liếm:"
Cánh môi khô khốc, tức khắc đã bị mật dịch làm cho ướt đẫm. Hắn bị Huyên Huyên đè toàn bộ hạ thân lên mặt, lúc này Trác Dư Nhiên đành phải làm theo mệnh lệnh của Huyên Huyên.
Hắn khó khăn vươn lưỡi nham nhám ra, quét nhẹ lên hoa đế. Lướt một vòng hai cánh hoa phấn nộn, hàm răng khẽ cắn nhẹ lên hoa đế.
" Ân.... ư... ưm.... Aaaa! phải rồi.... liếm nữa đi.... ngươi thật giỏi... mau liến tiếp.... ưmm.... .
Huyên Huyên thoải mái rên rĩ kích tình, mông không ngừng lắc lên xuống trên mặt Trác Dư Nhiên. Dâm dịch thoáng chốc đã tiết ra ướt đẫm mặt hắn.
Hai tay cô chộp lấy côn thịt nóng hổi, ngón tay điểm từ quy đầu vuốt xuống dưới thân côn thịt. Tay kia lưu loát xoa nắn hai viên bi to lớn
Ngón tay thon nhỏ niết dần xuống cúc huyệt. Bất giác, côn thịt co giật, Trác Dư Nhiên hơi hẩy mông lên cao. Côn thịt một lần nũe chui vào trong miệng Huyên Huyên.
" Ưm... hừ...... uuu... cô nương.... . ta thấy lạ lắm... ưmm... ta khó chịu.... .
Trác Dư Nhiên cắn răng, khoe khăn thốt ra từng chữ. Hắn cố gắng hít thở không khí. Chiếc lưỡi không tự giác mà mút liếm tiểu huyệt đến ngon lành...
" Ưm... ngươi liếm.... thật giỏi.
" Ngươi khó chịu nơi nào? chỗ này sao???
Rứt lời Huyên Huyên cắn nhẹ lên côn thịt, ngón tay chọc vào sâu bên trong cúc huyệt của hắn. Thao tác thọc ra vào nhanh hơn.
Tức khắc côn thịt gồng lên như muốn bắn ra khí, cúc huyệt thít chặt lấy ngón tay của Huyên Huyên.
Tâm trí của Trác Dư Nhiên lúc này đã bị tình dục, khoái cảm cắn nuốt. Hắn rất muốn bắn, tất cả tế bào mô thần kinh đều bị kéo căng ra.
" Cô Nương, ta không xong rồi... ta.... . ta.. muốn bắn.. ư... ha... hưmm.......... .
Tích Tắc côn thịt dựng thẳng, bắn toàn bộ tinh dịch lên bầu ngực trắng noãn, tròn trịa. Hơi vểnh lên của Huyên Huyên.
← Ch. 129 | Ch. 131 → |