Năm giáo điều
← Ch.5 |
Ở trong tiếng vỗ tay động trời của những học sinh nhà Slytherin, Phoenix ngồi xuống bên cạnh Draco- dẫn đầu năm nhất, đối diện là Blaise Zabini cùng Pansy Parkinson. mấy năm nay, Phoenix đều luôn không tham gia các yến hồi, trừ bỏ những lúc múa dẫn đầu trong bữa tiệc đêm giáng sinh tại trang viên Malfoy nên ở trong giới quý tộc thiếu niên, được ngồi chung bàn với hai anh em nhà Malfoy cũng là một loại vinh dự hiếm có.
Chờ tất cả các tân sinh đều an vị trên bàn dài tại các nhà, Dumbledore đứng lên, tươi cười đầy mặt nhìn các học sinh phía dưới.
"hoan nghênh các trò đến Hogwarts và chào mừng trở lại trường, ta hi vọng các trò có thể ở chung khoái trá. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ước! Vặt vãnh! Véo! Cám ơn!"
Vừa nghe Dumbledore nói xong, lập tức các học sinh đều ngờ ngác không hiểu, chỉ có bên bàn dài nhà Gryffindor là vẫn vô tâm vô phế cười hớn hở, vỗ tay hoan hô, còn nhà Slytherin lại đầy châm chọc nhìn vị lão thành trên bàn ăn dành cho các giáo sư, vỗ tay một cách tượng trưng.
"Draco, giáo sư Dumbledore thực sự không bị rối loạn thần kinh hoang tưởng do ăn đồ ngọt?" Phoenix vẻ mặt hoang mang quay sang bên cạnh hỏi
Tiếng nói của Phoenix không lớn, nhưng trong sự im lặng của Slytherin lại nghe được rất rõ. Lập tức, tiếng vỗ tay cho giáo sư Dumbledore lại phát ra thật to, khiến cho ba nhà còn lại khó hiểu. chỉ có Slytherin biết họ vỗ tay ủng hộ câu nói của Phoenix.
"... Hẳn là đi??!!" Draco không xác định nói.
Trong lúc họ nói chuyện, những cái đĩa trống rỗng trên bàn giờ đây đã đầy ắp thức ăn. Từ thịt cốt lết, đùi cừu nướng đến xúc xích, thịt ba chỉ, bít tết, khoai tây chiên và bánh mì yorkshire và cả... những con bọ the.
"Quả nhiên sức thưởng thức của giáo sư Dumbledore không phải là người thường như chúng ta có thể hiểu." Phoenix cảm thán, dẫn đến một loạt ánh mắt ngưỡng mộ từ xung quanh. Quả thực là nhất châm kiến huyết
Nhìn Phoenix tao nhã cầm dao nĩa cắt thịt cừu, khéo léo đến từng chi tiết khiến cho các học sinh trên bàn dài nhà Slytherin không khỏi nhìn lại mình, bắt đầu cố gắng xuất ra cách ăn tao nhã nhất, lễ nghi quy phạm thật sự. nếu là bọn họ biết Phoenix coi miếng thịt như một vật thể cần giải phẫu và chiếc dao ăn là dao mổ, không biết họ có cảm tưởng gì. Trong toàn bộ nhà ăn đều có thể nghe thấy tiếng la hét ầm ĩ của Gryffindor, hoàn toàn tương phản với Slytherin yên tĩnh. Những con rắn nhỏ ngẫu nhiên nhìn qua, cũng quăng cho nhóm sư tử một ánh mắt khinh bỉ cùng châm chọc
"lễ nghi bàn ăn của Gryffindor thực sự làm cho người ta chịu không nổi." Pansy oán giận nói
"Gryffindor có loại lễ nghi này sao?" Phoenix nghiêm túc hỏi
"nix, miệng cậu thật độc." Blaise nói, được đến một đống gật đầu "Nhưng lại khiến mình càng thích cậu, làm sao bây giờ?""Blaise.. zabini..." Draco gầm gừ, dẫn đến một đám người xung quanh che miệng cười khẽ. Phoenix cũng rất không phúc hậu cười theo.
Chờ cho mọi người ăn xong món điểm tâm ngọt, bàn ăn lại được dọn dẹp sạch sẽ như lúc ban đầu. Dumbledore giáo sư lại một lần nữa đứng lên
Sau lễ nhập học tại đại sảnh, các học sinh đều đi theo huynh trưởng của mình trở về các nhà và Phoenix cùng Draco cũng không ngoại lệ nói
"hiện tại các trò đã ăn no, ta nghĩ lại bổ sung vài câu. Năm nhất tân sinh cần chú ý, rừng cây trong trường học, rừng cấm và hành lang lầu bốn đều cấm học sinh đi vào, bên trong rừng cấm cũng không an toàn, ta không hi vọng bất luận trò nào bị thương. với các học sinh từ năm hai trở đi, việc chọn lựa cầu thủ quidditch vẫn giống năm ngoái, đồng học có hứng thú hãy liên hệ với phu nhân hooch. Mặt khác, thầy giám thị Argus Filch nhắc nhở mọi người, trên hành lang không cần thực hành các laoij ma pháp không cần thiết. hiện tại, khiến chúng ta cùng nhau hát giáo ca đi."
Lời cuối cùng vừa dứt, mọi người đều khẽ run rẩy khuôn mặt. Dumbledore vẫy vẫy ma trượng, màu vàng dải băng có in chữ xuất hiện ở trên bàn ăn. Phoenix cũng không khỏi giật giật khóe miệng, sau đó những học sinh lớn hơn bắt đầu đọc ra các ca từ
"Hogwarts, Hogwarts, Hogwarts, Hogwarts, nơi dạy cho ta tri thức. chúng ta đem nỗ lực học tập, thẳng đến khi hóa thành cát bụi......"
Mãi cho đến khi kết thúc bài hát, giáo sư Dumbledore mới phát hiện lương tâm, đem mọi người thả ra
"hiện tại đã là giờ ngủ, các trò đi theo huynh trưởng nhà mình về ký túc xá đi thôi." Nói xong, lập tức biến mất sau bục
Đến bây giờ ngay cả slyterin cũng vô lực châm chọc nữa rồi, Phoenix cũng bắt đầu mệt mổi, lười biếng dựa một nửa người vào Draco, mặc cho Draco nửa tha nửa đỡ mình đi.
"học sinh Slytherin đi theo tôi." Huynh trưởng Adric Rutilus dẫn đầu, theo sau là một đám học sinh đi trên hành lang quanh co dẫn xuống nhà Slytherin ở dưới tầng ngầm, miệng vẫn không quên nhắc nhở
"Cẩn thận các cầu thang, chúng thích di chuyển"
Đứng ở trước một cánh cửa đá được trạm trổ tinh xảo, Adric Rutilus nói với con rắn được khắc nổi to trên cánh cửa
"thuần chủng.." lập tức, con rắn uốn ** đầu, cánh cửa bật mở
"đây là mật khẩu để mở cửa vào phòng sinh hoạt chung, tôi hi vọng mọi người đều nhớ kỹ."
Vào bên trong, Phoenix âm thầm đánh giá căn phòng. Phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin là một căn phòng dài, nằm dưới hồ Hogwarts. Phòng sinh hoạt chung bốn vách tường đều là từ những hoàn đá tho ráp chồng chất mà thành, xung quanh là những tấm rèm mà lục, chính giữa bày vài bộ bàn ghế sô pha cùng với lò sưởi, trên trần nhà còn treo những chiếc đèn tròn màu xanh lá. Trên bức tường đối diện cửa vào, ập vào mắt người nhìn là hai cánh cửa sổ lớn sát đất, từ bên trong có thể nhìn rõ dưới đáy hồ đen, thỉnh thoảng còn lướt qua bóng dáng cá đâu đó. Ngay giữa hai cánh cửa sổ được treo một lá cờ vĩ đại, mặt trên màu bạc, màu xanh lá tạo thành huy hiệu của nhà Slytherin.
Adric đứng lên trước, gật đầu với các học sinh, tự giới thiệu
"Tôi là huynh trưởng Adric Rutilus, đây là nữ cấp trưởng năm 7 Menila Dinova."
Nói xong, liếc mắt hướng nữ sinh bên canh, người sau cao ngạo gật đầu một cái. Tiếp đó, giống như lucius Malfoy nói, là quyết đầu giành vị trí cấp trưởng năm nhất. người thắng cuối cùng và Draco cùng Phoenix với tỉ lệ thắng tuyệt đối, đặt dấu ấn sâu trong lòng mọi người với hình tượng một Slytherin hoàn mỹ: Thực lực, huyết thống, gia thế và cao quý. Một Slytherin ẩn dấu lực lượng để bảo vệ bản thân và một người lựa chọn phô trương lực lượng để bảo vệ bản thân.
"Hoan nghênh các em tiến vào Slytherin." Cả Menila và Adric đồng thời nói.
"Tôi sẽ không nói cho các em thế nào là Slytherin, bởi vì Slytherin là ở trong mỗi các em. Nhưng nếu ai có ý định làm xấu mặt Slytherin, vậy thì hãy tự mình cảm nhận sự trừng phạt." Menila lạnh lùng nói
"Nhà Slytherin của chúng ta, lòng dũng cảm, có, nhưng không ngu ngốc. Ví dụ, khi đưa ra sự lựa chọn, chúng ta sẽ luôn chọn cách giữ lại cái cổ của mình." Adric nói
"Tốt lắm, giờ hãy để cho cấp trưởng mới của chúng ta nên phát biểu đôi lời" Adric liếc nhìn bầu trời bên ngoài, nói tiếp "Một trong 2 em."
Cố ý nháy mắt với Draco, quả nhiên người sau nhường Phoenix lên nói. Đứng trước mặt đám đông, xuất ra khí thế như năm xưa công bố nguyên tố RED, Phoenix bắt đầu mở miệng nói
"Slytherin là một chỉnh thể, từ hôm nay trở đi, mọi người đều sẽ là một pần trong đó.
Slytherin cao quý mà tao nhã, nhưng nó càng là một loại tín ngưỡng cùng ý chí.
Slytherin vinh dự là không thể xâm phạm, mỗi người đều có nghĩa vụ mạnh mẽ giữu gìn tôn nghiêm của nó.
Slytherin hữu nghị vô cùng trân quý, một khi trả giá liền tuyệt không phản bội.
Chúng ta không cần cái nhìn của người khác, chúng ta có kiêu ngạo của bản thân, cũng hi vọng từ hôm nay trở đi, mọi người có thể đem cái tên Slytherin này khắc sâu từ trong xương cốt."
Giờ phút này, khi Phoenix nói ra những lời nói đó, cô không biết rằng, chỉ 1 năm sau, 5 điều này đã trở thành giáo điều của Slytherin, được khắc lên mỗi bức tường trong phòng sinh hoạt chung của Slytherin, được chính Hogwarts công nhận và ghi lại trong cuốn "Giáo sử Hogwarts"(lịch sử trường Hogwarts), trở thành người đứng đầu của một trong những nhân vật kiệt xuất nhất Hogwarts, cũng là vị học sinh Slytherin đầu tiên có tên trong bảng danh sách này.
Lúc này đây, Phoenix nói ra như một lời tuyên thệ, hoàn toàn dung nhập vào thế giới ma pháp, không hề coi đây là một giấc mộng có thể tan biến mà là một tân sinh.
← Ch. 5 |