Lễ nhập học phấn khích
← Ch.4 | Ch.6 → |
Đáng chết, lần thứ 3 bị ngất. có phải hay không ta cùng merlin khắc ngày sinh?" Từ trong bóng tối tỉnh dậy, Phoenixlờ mờ thấy được mình đang nằm trên một toa xe lửa, đầu gối lên chân một ai đó.
"Chắc chắn là Draco" nàng thầm nghĩ, liếc mắt nhìn xung toa xe. Cả toa xe khá rộng rãi, lấy màu xanh lục làm chủ đạo, hai bên ghế màu lục điểm xuyết ti ti hoa nhỏ, một trương rèm màu bạc phủ kín cửa sổ, chắn ánh sáng rọi trực tiếp vào bên trong, nhưng cũng không khiến người bên trong cảm thấy u ám.
"Nix, ngươi tỉnh sao? Có cảm thấy cái gì khác thường không?" dường như nhận ra được nàng tỉnh, Draco vội vàng nâng nàng dậy, tay cầm một miếng chocolate đút tận miệng nàng
"Ngoan, ăn vào liền sẽ không sao hết" Nói xong, ánh mắt vi thiểm qua mặt nàng, nhanh chóng liếc nhìn cửa sổ.
"Nha... Draco, ngươi nhìn xuyên qua mành được sao?"Phoenix trêu chọc, nói đoạn liền quay mặt đi, bỏ lỡ mất Draco hồng hồng đôi tai
"Ân..." Cắn một miếng chocolate, lập tức cả người như được tiếp thêm sinh lực.
"Đỡ mệt sao?" Chợt, từ phía ghế lô đối diện chợt có tiếng hỏi.
Ngước mắt lên nhìn, ra là cái hufflepuff học trưởng kia. Nhìn soái ca trước mắt tâm tình cũng tốt, Phoenix liền triển khai nụ cười sáng láng đầy sức sát thương
"Nga, cảm ơn."
Lập tức, trong toa xe vang lên tiếng đổ vỡ lách cách, khiến cho Phoenix không khỏi nhíu mày, liếc mắt nhìn qua. Hóa ra, trong toa xe còn có harry potter cùng hai nam hài béo mập mạp đang ôm bánh gặm như chuột đồng. thật mất thẩm mĩ. Bất quá, cái này không quan trọng, quan trọng chính là nàng nhận thấy mái tóc vốn chỉ đến lưng nay liền dài đến mức quấn quanh người nàng.
Thấy nàng nhíu mày, Draco không cùng đám người mới từ trong ngơ ngác tỉnh lại. khẽ ho một tiếng, Draco chỉ vào hai cái béo mập nam hài
"Phoenix, đây là Vincent Crabbe và Gregory Goyle."
"Nha, là con trai của vincent thúc thúc với Gregory thúc thúc sao? Hai người hảo. Phoenix Balck Malfoy, có thể gọi ta Nix hoặc Phoenix đều được" Phoenix rất thục nữ hướng hai người cười cười, gật đầu coi như làm quen.
"Rầm..." lại thêm một loạt tiếng động đổ vỡ. lúc này, bàn trà đã không còn chiếc tách nào nguyên vẹn cả.
Mắt thấy trên thảm màu xanh nổi bật màu trà hồng, Phoenix vươn ngón trỏ, khẽ cử động một chút cổ tay, liền thấy mấy mảnh vỡ lập tức liền lại như cũ, trên thảm cũng không còn một vết bẩn.
"Vô trương ma pháp???" Cơ hồ đồng thời, cả Crabbe, Goyle cùng Cedric đều giật mình, cơ hồ hét lên.
"Nha, này thực đơn giản, không phải sao?"Phoenix hai mắt mở to như nai bambi, đả kích trực diện đến mọi người trong toa xe.
Không tiếng động vô trượng ma pháp, dễ như vậy tại sao trên thế gian chỉ có vĩ đại bạch pháp sư Dumbledore cùng hắc ma vương biết? Người này lực đả kích tinh thần quá mạnh mẽ rồi. đây chính là tiếng lòng của tất cả mọi người trong toa xe. Đến ngay cả Harry mặc du' không biết cái gì là không tiếng động vô trượng ma pháp nhưng hắn cũng nghe qua Hagrid nói đây là đỉnh cao của ma pháp thuật
Đạt được hiệu quả như mình mong muốn, Phoenix vô cùng hí hửng như mèo ăn trộm được cá. Trong lòng hung hăng cười một trận, trên mặt vẫn là bất động thanh sắc vẫy tay biến ra một cái gương lơ lửng trước mặt rồi khẽ kêu lên một tiếng kinh ngạc. Phoenix cơ hồ không nhận ra mình nữa. trong gương hiện lên một cô gái, màu bạch kim mái tóc trở nên nhợt nhạt, dài ra rất nhiều. xám sáng ánh mắt trở nên mị hoặc, đuôi mắt tiêm tiêm, nhìn kĩ còn thấy một ánh lam sâu thẳm. nước da trắng hồng cũng trở nên sáng hơn, dưới ánh mặt trời còn tỏa ra ánh sáng long lanh như kim cương. Đôi môi đỏ hồng giờ căng mọng ướt át, khẽ mở ra.
"Này... thay đổi này cũng không khỏi quá lớn đi..."Phoenixrun rẩy nói, trong lòng không khỏi hung hăng khóc mắng bản thân. Ô ô ô... chả lẽ một lần kích động liền có tế bào phát triển ung thư, kích thích tăng trưởng, nhanh chóng lớn lên, nhanh chóng già đi, nhanh chóng... Nghĩ đến đây, Phoenix khuôn mặt lại đen thêm một phần.
Nhìn sắc mặt Phoenix thay đổi như kẹo 7 màu, Draco lo lắng nói
"Nha, không có việc gì. Nix.... Ngươi chỉ là thức tỉnh huyết thống vela mà thôi."
"Vela? Thức tỉnh??"
"Ân. Ta và ngươi đều có ¼ huyết thống vela, di truyền từ bà nội nhưng chỉ có ngươi mới có thể thức tỉnh huyết thống..."
"Nha, đừng lo lắng, Nix. Đây cũng không phải chuyện xấu a. nếu là vela, ngươi còn có thêm mị thuật đâu." Nhìn hai huynh muội lo lắng sắc mặt, Cedric cùng Harry cùng an ủi
"Ân, cảm ơn các ngươi..." Đã khiến ta có thể thành vela. Há há há... có trời mới biết nàng nếu biết mị thuật có thể câu dùng để câu dẫn đến bao nhiêu người. Trời ạ, kiếp trước nghiên cứu về hồ ly 9 đuôi không có kết quả, kiếp này... ha ha ha... chút nữa đến trường liền thử một chút. Phoenix nghĩ thầm, ánh mắt cong cong tiết lộ tâm tình vui vẻ, lộ rõ một tia giảo hoạt.
Nếu biết suy nghĩ trong lòng Phoenix, hẳn Cedric mấy người sẽ không suy nghĩ nhiều mà đặt mấy con ruồi bu quanh Phoenix vào tầm ngắm avada đi.
← Ch. 4 | Ch. 6 → |