Bạn đang đọc truyện Tôi Dùng Tấm Chân Tình Cúng Tế Thời Gian trên trang ngontinhtruyen, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện ngôn tình hay, mới nhất!!!
Tên truyện: Tôi Dùng Tấm Chân Tình Cúng Tế Thời Gian
Tác giả: Nhị Kiều
Thể loại: Ngôn tình đô thị, Ngược thân ngược tâm, BE
Tình trạng: Đã hoàn thành
Edit: Si Yan
Beta: Bánh Mì
Giới thiệu:
"Tôi đã từng do dự, tôi quay lại đối diện với chút hy vọng của mình, nhưng vẫn không có ai quan tâm."
"Sau đó, sương mù dày đặc kéo đến, anh nói rằng anh rất yêu tôi, nhưng tại sao tình yêu của anh còn mờ nhạt hơn cả sương mù, mờ đến nỗi tôi cũng không thể nhìn rõ." - Thẩm Niệm
>> Danh sách các chương của truyện:
Trang: 1 2
- Chương 1 : Tôi không cần đứa trẻ này
- Chương 2 : Chữ "Niệm" trong từ "Tưởng niệm"
- Chương 3 : Thẩm Niệm, Tôi Hận Em
- Chương 4 : Người như tôi nên ở dưới địa ngục
- Chương 5 : Tinh Thần Có Vấn Đề
- Chương 6 : Bệnh nhân ở giường số 23 xảy ra chuyện rồi
- Chương 7 : Tôi đứng trước vực thẳm, không ai có thể cứu tôi
- Chương 8 : Anh sẵn lòng bảo vệ em
- Chương 9 : Ký ức là sự trừng phạt, trừng phạt những người hoài niệm
- Chương 10 : Cô ấy đã qua đời rồi
- Chương 11 : Tình cảm của họ, cuối cùng vẫn không thể phơi bày dưới ánh sáng
- Chương 12 : Giống như cuộc đời của cô, một mảnh tối tăm
- Chương 13 : Thẩm Niệm của tuổi 23
- Chương 14
- Chương 15 : Em chỉ là… Muốn gặp lại cô ấy
- Chương 16 : Biết rõ là không thể
- Chương 17 : Bà Lục tương lai
- Chương 18 : Giữa chúng ta, chỉ có tôi mới có quyền nói lời kết thúc
- Chương 19 : Thẩm Niệm và Lục Lăng Nhụy sẽ luôn ở bên nhau
- Chương 20 : Niệm, niệm trong niệm niệm bất vong
- Chương 21 : Kiếp sau đừng gặp lại nhau nữa
- Chương 22 : Đôi khi, bỏ lỡ cũng là một loại vô duyên
- Chương 23 : Đi hoàn thành nỗi tiếc nuối của Lục Lăng Nhụy
- Chương 24 : Tôi đã từng do dự, quay đầu đối diện với một tia hy vọng của mình, nhưng vẫn không ai để ý
- Chương 25 : Chỉ một ánh mắt, suýt chút nữa khiến cô không thể chống đỡ
- Chương 26 : Ánh sáng duy nhất trong thế giới tăm tối của cô
- Chương 27 : Lục Lăng Xuyên chỉ vì một người
- Chương 28 : Hiện tại mỗi ngày cô sống, đều là để tưởng nhớ Lục Lăng Nhụy
- Chương 29 : Mượn cơn say để làm chính mình - Ôm lấy cô
- Chương 30 : Trời Đã Sáng
- Chương 31
- Chương 32 : Mất đi đáng sợ hơn là không có được, vì ở giữa còn có quá trình
- Chương 33 : Còn mặt mũi nào để sống trên thế giới này nữa
- Chương 34 : Vì Lăng Nhụy
- Chương 35 : Khẩn thiết muốn chìm đắm trong sự ấm áp ngắn ngủi này
- Chương 36 : Độ cong nhẹ nhàng nơi khóe môi
- Chương 37 : Khát khao tự đ.â.ⓜ mình một nhát
- Chương 38 : Paroxetine
- Chương 39 : Lục Lăng Xuyên cứ nhìn như vậy, ngẩn người…
- Chương 40 : Họ là người trong cuộc, nên chỉ có thể chìm sâu vào, không thể thoát ra, cũng không thể trốn tránh
- Chương 41 : Con người đều sẽ thay đổi… Phải không?
- Chương 42 : Sau đó, suốt đêm không ngủ
- Chương 43 : Một lần rồi lại một lần, sự lặp đi lặp lại của luân hồi
- Chương 44 : Cả đời này sống trong thế giới đầy sự tự trách, không ai cứu nổi
- Chương 45 : Quả nhiên là người phụ nữ mà anh ấy để mắt tới, dễ dàng đạt được
- Chương 46 : Mối 𝐪⛎a_п ♓_ệ phức tạp đã định rằng cô và cô Lương không thể nào…
- Chương 47 : Lòng dạ đàn ông như kim dưới đáy biển…
- Chương 48 : Con người thật của cô ấy thực sự rất đáng khinh…
- Chương 49 : Là anh?
- Chương 50 : Đây có phải là bạn trai của trợ lý Thẩm không?
- Chương 51 : Bàn tay trên eo của Thẩm Niệm trông thật chướng mắt…
- Chương 52 : Ánh đỏ khát 〽️.á.ⓤ trong mắt mãi không thể phai
- Chương 53 : Biết rõ là lao vào lửa, nhưng vẫn không do dự mà xông lên
- Chương 54 : Người và mạng sống của em, đều là của Lục Lăng Xuyên
- Chương 55 : Nếu đã không thể có kết thúc tốt đẹp… vậy thì cùng nhau xuống địa ngục!
- Chương 56 : Khí chất vương giả khiến người khác phải cúi đầu
- Chương 57 : Muốn ôm Lục Lăng Nhụy vào lòng
- Chương 58 : Ánh sáng không rõ trong đáy mắt
- Chương 59 : Mỗi lời cô nói đều đánh thẳng vào sự thật, như thể tận mắt chứng kiến
- Chương 60 : Sự cứu rỗi tạm thời không thể cứu được tôi, kẻ vốn dĩ ở trong bóng tối
- Chương 61 : Hình như… đã biết từ hai năm trước
- Chương 62 : Có lẽ… Cô chính là thiên sát cô tinh
- Chương 63 : Cả đời này nợ anh, em không thể trả hết được
- Chương 64 : Năm đó, người bị hủy hoại đâu chỉ có họ…
- Chương 65 : Chuyện năm đó, lại thêm một cú lật ngược
- Chương 66 : Xin lỗi, xin lỗi…
- Chương 67 : Như một con thú nhỏ điên loạn
- Chương 68 : Người may mắn sẽ càng may mắn, kẻ bất hạnh sẽ càng thêm bất hạnh
- Chương 69 : Bắt đầu từ câu "Em tên là gì", sau đó, mọi thứ đã thay đổi
- Chương 70 : Đôi tay r·⛎·𝓃 r·ẩ·𝓎 ngày càng dữ dội
- Chương 71 : Hoa hướng dương, sứ giả của ánh nắng, sinh ra hướng về mặt trời
- Chương 72 : Chữ "Niệm" Niệm niệm bất vong cũng là chữ "Niệm" trong tưởng niệm
- Chương 73 : Có những người là để lỡ mất
- Chương 74 : Em có bản đồ không? Bởi vì anh vừa lạc lối trong ánh mắt của em rồi
- Chương 75 : Hoa hướng dương, chính là hình bóng của Lục Lăng Nhụy
- Chương 76 : Câu nói này là sự cứu rỗi, soi sáng nhà họ Lục đang chìm trong tăm tối
- Chương 77 : Trong thời đại mập mờ này, sự chân thành và chung thủy đều giống như trò cười
- Chương 78 : Cô sẽ dùng mạng sống của mình… để bắt họ phải trả giá
- Chương 79 : Thành thạo lấy vài vỉ thuốc
- Chương 80 : Người đàn ông, tên của anh là "Tưởng Tượng"
- Chương 81 : Hình như tôi đang từ bỏ anh, nhưng hình như cũng đang chờ anh
- Chương 82 : Thể hiện câu "Ⓒ.♓ế.т dưới hoa mẫu đơn, làm զ.⛎.ỷ cũng phong lưu"
- Chương 83 : Nếu không có nhiều chuyện như vậy, cục cưng nhỏ của cô cũng đã bốn tuổi rồi
- Chương 84 : Cô không ngắm biển, chỉ là đang nhìn vào những nuối tiếc tan hoang của chính mình
- Chương 85 : Cuối cùng chỉ là giấc mộng Nam Kha, si tâm vọng tưởng mà thôi
- Chương 86 : Họ đều bị mắc kẹt trong lưới tình do chính mình tạo ra, càng vùng vẫy, càng quấn chặt hơn
- Chương 87 : Trong ánh mắt trong trẻo lộ vẻ ngốc nghếch
- Chương 88 : Lục Lăng Xuyên đã lộ ra điểm yếu
- Chương 89 : Người liên hệ khẩn cấp của cô ấy…
- Chương 90 : Cố gắng bảo vệ chút tôn nghiêm ít ỏi còn lại của cô ấy trên thế gian này
- Chương 91 : Như Tu La đến từ Địa Ngục
- Chương 92 : Tuyệt đối sẽ không mấ.t 𝖐.❗.ể.𝐦 💲⭕.á.🌴 như vậy, lý trí hoàn toàn biến mất
- Chương 93 : Cùng Lục Lăng Xuyên đi hết một đoạn đường
- Chương 94 : Bây giờ chắc con bé đã là một đứa trẻ bốn tuổi rồi
- Chương 95 : Thấm vào tận xương tủy, khắc cốt ghi tâm
- Chương 96 : Im lặng là sự từ chối không lời, cũng là sự từ chối lạnh lùng nhất
- Chương 97 : Gặp những nạn nhân khác
- Chương 98 : Nỗi sợ hãi và bất an dày đặc
- Chương 99 : Nguyên nhân thực sự khiến năm đó đình Trần Bội rời khỏi Kinh Thành
- Chương 100 : Nhìn thấy gương mặt của Thẩm Niệm, trái tim vốn dĩ phiêu bạt bất an bỗng chốc yên lặng lại
Trang: 1 2
Thể loại: