Thành hôn
← Ch.30 | Ch.32 → |
Thiên Tầm đang bị giam, đột nhiên một ngày Quỷ Tiêu gọi nàng đến.
Quỷ Tiêu đang ngồi trên nghế trước mặt là khuôn mặt nho nhỏ của Thiên Tầm, thâm trầm trành nàng một hồi, rốt cục mở miệng nói: "Ngươi có phải không không thể quyên đi vị sư phụ kia của ngươi?"
Sư phụ đã cứu ta, lại nuôi dưỡngv à chỉ dạy ta nhiều năm, ân tình của hắn đói với ta ta còn chưa có báo đáp hắn, mong rằng phụ vương thủ hạ lưu tình, ngàn vạn không cần làm hắn bị thương. Nếu sư phụ có cái gì ngoài ý muốn, Thiên Tầm cũng không muốn sống nữa!
Lời nói kiên cường quyết liệt như thế từ một thân thể nho nhỏ nói ra.
"Ngươi đối hắn dùng tình sâu vô cùng, ngươi cũng biếtvị trí của ngươi trong lòng như thế nào?"
"Ta biết, trong lòng sư phụ đối với Thiên Tầm không giống như ta đối với sư phụ. Cho dù không giống thì sao, cả đời này dù có khổ sở thì ta vẫn muốn cứ như vậy luôn bên người hắn."
"Được, ta đây liền hoàn thành tâm nguyện của ngươi. Ta sẽ giúp ngươi sắp xếp an bày một hôn lễ, phái người báo tin cho Bạch Tử Họa, nếu trong lòng hắn quả thực có ngươi, định sẽ không phụ ngươi. Như hắn không đến, từ nay về sau ngươi liền bỏ đi ý nghĩ này, an tâm canh giữ ở địa cung, cũng không cần có ý nghĩ không nên nghĩ nữa!"
Thiên Tầm không thể tin được vào lỗ tai của bản thân, phụ vương muốn an bài nàng cùng sư phụ thành thân?
Ngoài trừ kiếp sợ bây giờ đầu óc của nàng chỉ thấy đầu óc mơ mơ hồ hồ, không biết như thế nào trở về tẩm cung, ngồi trên giường mình vừa sợ vừa run.
Nàng cùng sư phụ thành thân? Có thể chứ? Thật sự có thể chứ?
Quỷ Tiêu suy nghĩ kỹ càng cân nhắc thiệt hơn, hắn cùng với Bạch Tử Họa giao chiến hắn biết thiên hạ này khó có người có thể làm đối thủ của Bạch Tử Họa, đánh nhau tốn sức như vậy, không hề có ý nghĩa.
Lại thêm Thiên Tầm đối với Bạch Tử Họa một lòng say mê đến mất cả thần chí, biện pháp như vậy vẹn cả đôi đường? Hoặc là làm cho bọn họ thành thân? Một cái ý niệm nhảy ra trong đầu Quỷ Tiêu, điều kiện là nếu Bạch Tử Họa đáp ứng, Quỷ Tiêu hắn sẽ thừa cơ hội cướp đoạt lại thần khí.
Đây là phương pháp một hòn đá ném hai con chim, nhất là đúng ngay ý muốn của Thiên Tầm, làm cho nàng từ nay an tâm thay hắn tiếp nhận vị trí quỷ vương, hai là nếu Bạch Tử Họa cùng Thiên Tầm lấy nhau, vậy thì hắn cũng sẽ không thể sẽ cùng quỷ môn đối lập, về lâu về dài chuyện này rất có lợi.
Biện pháp này không sai, liền coi sem Thiên Tầm trong lòng Bạch Tử Họa có vị trí như thế nào.
Hắn viết một bức thư đưa cho Ám Chấp đưa đi, Ám Chấp tiếp, lại ở cúi đầu trong nháy mắt cõi lòng tan nát, bất quá không có người thấy.
Bức thư được đưa tới cửa của Trường Lưu, Bạch Tử Họa xem xong sau đó trầm mặc không nói, Ma Nghiêm cướp lấy cẩn thận xem, không khỏi mắng to: " Quỷ Tiêu này, lại còn nói cái gì muốn cho Tử họa cùng con gái hắn thành hôn, thật sự là ý nghĩ kỳ lạ, thiên hạ chê cười, tử họa làm sao có thể cùng người của quỷ môn có quan hệ gì! Hắn đúng là người không biết xấu hổ, cho rằng thiên hạ này mọi người đều cùng một loại như hắn không biết xấu hổ sao! Tử Họa không cần để ý tới hắn! ..."
Lải nhải, tức giận bất bình. Sênh Tiêu Mặc nghe Ma Nghiêm nói như thế cũng chấn động, lấy bức thư qua nhìn kỹ, lại không khỏi buồn cười, chính là không dám biểu lộ, chỉ lấy ánh mắt tà nghễ nhìn Bạch Tử Họa cùng Ma Nghiêm.
Người trong cuộc còn không nói một lời, đại sư huynh ngươi liền tại đây tức giận mắng to, hơn nữa biểu cảm của Bạch Tử Họa mang theo một tia ái muội không rõ, có chút ý tứ!
Đêm khuya, Đông Phương Vực Khanh tới chơi với Bạch Tử Họa, Bạch Tử Họa lạnh lùng hỏi hắn có chuyện gì, hắn lại chỉ cười nói hắn vội tới chúc mừng tân hôn!
Dị Hủ các có thông tin thật nhanh, không gì không biết a!
Bạch Tử Họa không quan tâm hắn, hắn lại đột nhiên quỷ dị cười nói: "Ta có một việc rất quan trọng đặc biệt đến đây nói với ngươi. Ta đảm bảo, ngươi như nghe xong, nhất định sẽ đi cùng Thiên Tầm thành hôn!"
Đông Phương Vực Khanh trên khuôn mặt biểu hiện ta đây nắm rất chắcngươi sẽ đi, Bạch Tử Họa lạnh lùng nhìn hắn, hắn lại muốn giở trò gì?
"Hồn phách Tiểu Cốt ở trong cơ thể Thiên Tầm."
Câu nói đó thanh âm không lớn, nghe vào trong tai Bạch Tử Họa lại như sét đánh!
← Ch. 30 | Ch. 32 → |