Truyện:Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông - Chương 801

Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Trọn bộ 915 chương
Chương 801
0.00
(0 votes)


Chương (1-915)

A Sơ đang ngồi trong phòng đọc sách thì bỗng có gia nhân đến cửa thông báo: "Công tử, Nhị tiểu thư Quản gia muốn gặp mặt ngài."

A Sơ nghe vậy ngừng lại, ngẩng đầu lên hỏi: "Nàng ở đâu?"

"Ở ngoài cửa."

A Sơ suy nghĩ một chút rồi đưa cho người hầu một túi thơm, nói: "Đem cái này trả cho nàng, nói nàng trở về đi, ta không gặp. Tránh cho người khác hiểu lầm."

"Dạ vâng." Vân Mộng Hạ Vũ

Bên kia, Nhị tiểu thư nhận lấy túi thơm, hiểu được ý của A Sơ, liền cúi đầu lễ phép: "Phiền ngươi nhắn lại với Đại công tử, là ta có lỗi, thật lòng xin lỗi."

"Tiểu nhân sẽ chuyển lời."

Nhị tiểu thư có chút hụt hẫng trở về, nàng ấy còn rằng Đại công tử Kiều gia có lẽ sẽ có cảm giác gì đó đặc biệt với mình...

Sau khi nghe gia nhân truyền lại lời, A Sơ chỉ khẽ gật đầu, không nói thêm gì, bên ngoài có vẻ rất bình tĩnh.

Đọc sách thêm một canh giờ, A Sơ cảm thấy hơi mỏi mắt liền đứng dậy vươn vai, chuẩn bị ra ngoài đi dạo một chút, tiện thể xem xem nương có cần gì giúp không. Bỗng nghe trong viện có tiếng ồn ào.

Cảm thấy tò mò, A Sơ đi qua đó và thấy vài nữ tử lạ mặt đang ngồi nói chuyện rôm rả, bên cạnh họ còn có mấy lão nhân.

A Sơ:? Sao mình lại không biết hôm nay trong nhà có yến tiệc?

Bỗng một nữ tử bước về phía A Sơ, nhìn thấy hắn đứng ở cửa, bèn lùi lại một bước, hỏi: "Ngươi là ai? Đứng đây làm gì?"

A Sơ:... Hắn ở nhà mình không nghĩ tới lại gặp phải chuyện này?

Tiếng nói của nữ tử thu hút sự chú ý của mọi người, ai nấy đều quay sang nhìn, có vài người còn tiến lại gần.

A Sơ vội vã thi lễ, nói: "Xin lỗi, tại hạ là Đại công tử Kiều gia, thật sự xin lỗi vì đã làm phiền các vị."

Vị tiểu thư kia có phần bối rối, không ngờ đây là Đại công tử Kiều gia. Mọi người cũng không ngờ, vì thật ra A Sơ rất ít khi xuất hiện trước mặt người khác.

Ai nấy đều vội vã chào lại. A Đóa chạy đến, nói: "Đại ca, không ngờ hôm nay ca ở nhà, muội quên không báo cho ca." A Đóa có vẻ áy náy.

A Sơ đáp: "Không sao. Ta sẽ rời đi ngay."

A Sơ vừa chuẩn bị lui ra thì bên kia Kiều Trần thị đã lớn tiếng gọi: "Có phải A Sơ đã về rồi không?"

Không còn cách nào khác, A Sơ đành tiến lại hành lễ: "Tổ mẫu, là con." Hắn vừa ra ngoài sáng nay, trưa thì về ngay, nhưng không báo cho nãi biết.

Bên cạnh Kiều Trần thị có mấy lão phu nhân cũng đang ngồi, họ âm thầm đánh giá A Sơ và khẽ gật đầu hài lòng.

"Tổ mẫu an, các vị phu nhân an." A Sơ chào kính cẩn.

Kiều Trần thị giới thiệu từng vị phu nhân cho A Sơ, hắn đều lần lượt chào hỏi, và được mọi người khen ngợi là một thiếu niên anh tài.

"Tổ mẫu, con có chút việc, xin phép rời đi trước."

Kiều Trần thị hỏi: "Con định đi đâu?"

A Sơ đáp: "Con muốn tìm nương."

Kiều Trần thị nói: "Nương con không có ở nhà, nàng ra ngoài thành rồi." Nếu không thì Chân thị đã sớm xuất hiện ở đây.

A Sơ cúi đầu cảm tạ: "Đa tạ tổ mẫu đã báo cho con biết. Con xin cáo từ, xin lỗi các vị phu nhân."

A Sơ nhanh chóng rời đi, ra khỏi nhà mới thở phào nhẹ nhõm, hắn lên ngựa đi ra ngoài thành, đi theo còn có vài thân binh. Chân Nguyệt lúc này đang ở ngoài đồng lo việc gieo trồng, bên cạnh còn có những người lo việc đồng áng.

"Nương!" A Sơ tiến lại gần, gọi một tiếng.

Chân Nguyệt ngẩng đầu lên, nói: "Sao con lại tới đây?"

Chương (1-915)