← Ch.447 | Ch.449 → |
Tiền thị nhanh chóng sửa lại quần áo cho Tiểu A Sơ, nhưng không ngờ làn da của thằng bé lại quá nhạy cảm, chỉ mặc chiếc áo cũ ấy mà tay đã bị đỏ lên.
Kiều Trần thị nói: "Ở nhà mặc tạm thôi, chắc không sao."
Chân Nguyệt nhìn vết đỏ trên tay Tiểu A Sơ, thấy nhi tử không khóc, liền nói: "Cứ để vậy đi, nó không ra ngoài nhiều, dần dần sẽ quen thôi."
Trước đây mặc toàn đồ tốt, giờ chỉ thay đổi một chút đã không chịu nổi, điều này không ổn. Là nam hài tử, sao có thể yếu ớt thế được?
Vài ngày sau, Tiểu A Sơ cùng bọn Tiểu Hoa chơi ở trước cửa. Tiền thị ngồi dưới mái hiên quan sát. Nàng ấy ngẩng đầu lên thì thấy một người lạ mặt đang tiến lại gần.
"Tiểu hài tử, nhà các ngươi có nước không? Ta xin một chén nước uống được không?" Người nam nhân đánh giá cách ăn mặc của bọn trẻ, trông chúng bình thường nhưng sạch sẽ hơn so với những hài tử khác trong thôn. Vân Mộng Hạ Vũ
Tiểu Hoa ngẩng đầu, thấy người lạ, lập tức kéo Tiểu A Sơ chạy về phía cửa, vừa đi vừa gọi: "Nhị bá mẫu."
Tiền thị ngẩng đầu, lập tức thấy là nam tử trẻ tuổi, nhưng không phải người trong thôn. Nàng ấy vội chống người đi ra ngoài: "Tiểu Hoa, các con vào nhà đi."
Tiểu Hoa nhanh chóng dẫn đệ đệ, muội muội vào nhà, lúc đó Tiền thị mới hỏi: "Ngươi tìm ai?"
Người nam tử nhìn Tiền thị đang mang thai, ánh mắt lướt qua người nàng ấy rồi nhìn vào trong sân. Tiền thị nhận ra ánh mắt hắn ta không ngừng quan sát xung quanh, nên nàng ấy cảm thấy bất an và định đóng cửa lại.
Trong nhà lúc này chỉ còn nàng ấy và Trịnh nương tử. Gặp một người nam tử lạ mặt thế này, nếu có chuyện gì xảy ra thì phải làm sao đây?
Người nam tử vội nói: "À, ta chỉ muốn xin một chén nước uống thôi."
Tiền thị nhíu mày: "Nhà ta không có nước đâu. Sông trong thôn cũng gần cạn rồi, nếu ngươi muốn uống, hãy qua sông mà uống."
Người nam tử đáp: "À, làm phiền rồi."
Tiền thị nhanh chóng đóng cửa lại, "phịch" một tiếng. Sau đó nàng ấy đứng chờ ngay cửa. Nghe tiếng động, Trịnh nương tử từ trong nhà đi ra hỏi: "Ai vậy?"
Tiền thị thở dài: "Người lạ, xin nước thôi."
Tiền thị lắng nghe một lúc, thấy không có động tĩnh bên ngoài, liền nhìn qua khe cửa. Khi chắc chắn người kia đã đi rồi, nàng ấy mới thở phào nhẹ nhõm.
Tiền thị nói: "Là một người nam tử lạ, hắn ta nói muốn xin một chén nước. Ta không cho, nhà mình còn nước nhưng bây giờ nước quý như vàng, ta bảo hắn đi ra sông mà lấy."
Trịnh nương tử đáp: "Hắn đi rồi chứ? Ngươi làm đúng lắm."
Tiền thị thở dài: "Nhà chỉ có ta, ngươi và mấy đứa nhỏ, ta cũng lo lắng."
Trịnh nương tử mở cửa nhìn ra ngoài: "Để ta xem hắn đi xa chưa." Nàng ấy vừa nhìn thì thấy người nam tử đang gõ cửa một nhà khác. Lo sợ bị phát hiện, Trịnh nương tử liền đóng cửa ngay. Lúc vừa đóng cửa, người kia quay đầu nhìn về phía nhà họ nhưng không thấy ai nên lại quay đi.
Trịnh nương tử nói: "Hắn đang gõ cửa một nhà khác."
Tiền thị lạ lùng: "Ta đã bảo hắn đi ra sông rồi cơ mà."
Trịnh nương tử nói: "Thôi kệ, bảo đám hài tử không ra ngoài chơi nữa, cho chúng chơi trong sân thôi."
Tiền thị đồng ý: "Phải, ngươi nói đúng."
Khi Chân Nguyệt trở về, Tiền thị kể lại chuyện này. Chân Nguyệt không ngờ mình chỉ đi Háo Tử Sơn một chuyến mà lại xảy ra việc như vậy.
Vì sao Chân Nguyệt lại đi Háo Tử Sơn? Là bởi vì Kiều Tam mang về một viên đá trắng từ Háo Tử Sơn cho Tiểu A Sơ chơi. Mặc dù Háo Tử Sơn hiện tại trông không có gì đặc biệt, nhưng trước đó vẫn còn vài cây trà mà Kiều Tam đã chăm tưới nước.
← Ch. 447 | Ch. 449 → |