Truyện:Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông - Chương 650

Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Trọn bộ 915 chương
Chương 650
0.00
(0 votes)


Chương (1-915)

"Được rồi, hái thế là đủ, chúng ta về thôi."

Kiều Triều leo xuống, đeo sọt trên lưng và nắm tay Chân Nguyệt cùng trở về. Trên đường về, họ còn nhặt thêm ít nấm và vài loại cỏ dại.

Trong khi đi đường, Kiều Triều bất ngờ bắt gặp và b. ắ. n hạ được một con nai nhỏ. Con nai đột ngột xuất hiện trước mặt hai người, vừa thấy họ liền định bỏ chạy. Kiều Triều vội thả sọt, cầm cung tiễn đuổi theo.

Chân Nguyệt lặng lẽ đeo sọt lên lưng, chậm rãi theo sau. Chẳng bao lâu sau, con nai đã bị Kiều Triều b. ắ. n trúng, với mũi tên cắm ở cổ và thân.

Kiều Triều vác con nai trên vai, quay lại tìm Chân Nguyệt. Hai người gặp nhau giữa đường, một người đeo sọt hạt dẻ, người kia khiêng nai, rồi cùng nhau đi về.

Khi về đến nhà thì đã xế chiều, Tiểu A Sơ nghe tin cha nương về liền chạy ra đi tìm: "Cha! Nương!"

Chân Nguyệt lúc này đầy bụi bẩn nên không ôm nhi tử, nàng bảo: "Nương đang dơ lắm, để nương tắm rửa và nghỉ ngơi đã, con đừng lại gần."

A Sơ nhìn vào sọt đồ, tò mò hỏi: "Nương, đây là gì vậy?"

Chân Nguyệt đáp: "Hạt dẻ! Giản nương tử, phiền ngươi lột giúp ta ít hạt dẻ."

Giản nương tử liền đáp: "Dạ, tiểu nhân làm ngay."

A Sơ cầm thử một quả hạt dẻ, cảm giác sần sùi trên tay, liền bị Chân Nguyệt khẽ gõ tay: "Cái này không phải đồ chơi đâu, không được nghịch."

A Sơ ngơ ngác hỏi: "Nương, cái này ăn có ngon không?"

Chân Nguyệt mỉm cười: "Ngon lắm, chờ nương nghỉ ngơi rồi làm cho con ăn."

"Vâng, cảm ơn nương!" A Sơ vui vẻ đáp.

Kiều Triều giao con nai cho đám hạ nhân xử lý, còn mình thì theo Chân Nguyệt vào nhà ăn cơm và nghỉ ngơi.

Buổi tối, một ít hạt dẻ đã được lột, cắt nhẹ một đường nhỏ rồi đem luộc. Hạt dẻ chín mềm, bẻ ra là có thể ăn ngay, mềm mịn và đặc biệt thơm ngon.

Bữa tối hôm đó còn có thịt nai, nhưng vì quá nhiều, một phần thịt nai được làm khô, phần khác thì gửi lên huyện thành cho Kiều Nhị và Kiều Tam.

Khi Chân Nguyệt đang tắm rửa, không lâu sau Kiều Triều cũng bước vào. Chân Nguyệt thoáng ngạc nhiên, vì trước đây mỗi khi nàng tắm, Kiều Triều đều chờ bên ngoài.

"Huynh làm gì vậy?" Chân Nguyệt hỏi.

Kiều Triều cởi quần áo một cách thản nhiên: "Ta nóng quá!" Hẳn là buổi tối ăn thịt nai, làm cho thân thể hỏa khí tăng cao, hắn cảm giác rất nóng. Chân Nguyệt:?

Chân Nguyệt nhíu mày: "Huynh nóng thì tắm bên ngoài đi."

"Không, cùng nhau tắm cho mát!" Kiều Triều nói, rồi bước vào bồn tắm.

Chân Nguyệt hơi ngại ngùng, vội ngả người tựa vào thành bồn và dùng khăn che ngực. Dù bọn họ đã là phu thê nhưng tắm chung thì chưa bao giờ.

Kiều Triều ngồi xuống, làm mực nước dâng lên. Chân Nguyệt định đứng dậy thì bị Kiều Triều kéo lại, ôm vào lòng.

Kiều Triều hôn lên trán nàng, cười nói: "Cùng nhau tắm, cho mát mẻ."

Nước tràn ra ngoài bồn, chẳng bao lâu Kiều Triều bế Chân Nguyệt ra khỏi bồn, rồi cả hai lại chuyển lên giường. Cả đêm, ánh nến trong phòng không hề tắt...

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, Chân Nguyệt nghĩ tốt nhất là lần sau đừng để thịt nai lại nhà nữa, đưa hết lên huyện thành.

Nhưng nàng nhanh chóng phát hiện Kiều Triều đã cầm gân nai đi ngâm rượu...

Hạt dẻ ăn rất ngon, được mọi người rất ưa thích. Trong túi của đám hài tử lúc nào cũng có vài hạt. Chân Nguyệt còn làm hạt dẻ rang đường, hạt dẻ hầm gà, ai cũng mê mẩn.

Tuy nhiên, sau vài ngày ăn quá nhiều hạt dẻ, Tiểu A Sơ bị nóng trong người, khóe miệng nổi mụn.

Chân Nguyệt phát hiện trong túi Tiểu A Sơ đầy hạt dẻ, không chỉ một hay hai quả mà cả túi đầy ắp. Nàng cau mày hỏi: "Sao lại có nhiều thế này? Nương không cho con nhiều đến vậy" Nàng căn bản không có cho thằng bé nhiều như vậy, sợ thằng bé ăn nhiều cái này thì sẽ không ăn được cơm.

Chương (1-915)