Truyện:Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông - Chương 297

Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Trọn bộ 915 chương
Chương 297
0.00
(0 votes)


Chương (1-915)

Kiều Triều đột nhiên nhìn về phía nàng, "Tóm lại lần sau ra cửa tốt nhất cần một người đi cùng."

Chân Nguyệt: "Đã biết."

Hái được gần một sọt tía tô, Kiều Triều cõng sọt, một tay kéo tay Chân Nguyệt, hai người đi trên con đường xuống dưới chân núi, "Lúc ta trở về không có gặp nàng, nàng vừa rồi từ nơi nào đi lên?"

Chân Nguyệt: "Bên kia, bên kia tương đối gần một chút."

Kiều Triều nhíu mày: "Nhưng có vẻ đường đó khá hoang vắng và nguy hiểm."

Chân Nguyệt mỉm cười: "Cũng không đến nỗi."

Sau khi về đến nhà, Kiều Triều để Chân Nguyệt vào trong nhà trước rồi cõng sọt tía tô ra chỗ đất trồng rau, nơi Chu gia đang chờ. Tía tô lần này hái được sáu cân, mỗi cân giá năm văn tiền, tổng cộng là 30 văn. Vì đây là tía tô mọc hoang, không phải tự trồng, nên giá bán không quá đắt.

Cả buổi sáng, cuối cùng Kiều Nhị và mọi người cũng chuẩn bị xong hết rau cử cho Chu gia, chất đầy lên xe ngựa và nhận bạc trước khi về nhà.

Trong nhà, Trịnh nương tử đã làm xong bữa ăn. Kiều Nhị rửa tay xong, thấy Chân Nguyệt bước ra từ trong phòng, liền hỏi: "Đại tẩu, chỗ củ cải ngoài kia đã nhổ sạch rồi. Miếng đất đó có muốn trồng gì nữa không?"

Chân Nguyệt suy nghĩ một chút rồi đáp: "Vậy thì tiếp tục trồng củ cải."

Kiều Nhị nói: "Được, vừa nãy tay mua sắm của Chu gia bảo phải về hỏi ý kiến thiếu gia nhà họ về chuyện hạt giống mười lượng bạc một bao."

Chân Nguyệt gật đầu: "Ta biết rồi. Trong hai ngày tới, ta sẽ chuẩn bị sẵn hạt giống cho đệ. Nếu bọn họ đồng ý thì lần sau đệ đem qua cho họ."

"Được."

Sau khoảng một tháng, phòng ở trên núi Háo Tử Sơn đã được dựng xong, cùng với chuồng heo và chuồng gà cũng đã hoàn tất. Kiều Trần thị dẫn Kiều Nhị và Tiền thị ra chợ để mua heo con, gà và vịt. Họ mua tổng cộng mười hai con heo con, mười mấy con gà và vịt, chúng được chất đầy trên xe lừa.

Hồ lão đại và Hồ lão nhị cũng bắt đầu đến ở tại núi Háo Tử Sơn chăm sóc việc nuôi heo và gà vịt. Tuy nhiên, Kiều gia vẫn giữ lại một số gà ở nhà để làm thực phẩm, còn những con heo và gà trên núi Háo Tử Sơn, Chân Nguyệt tính toán sẽ để dành bán.

Khi Kiều Nhị dùng d. a. o nhỏ thiến những con heo con, Hồ lão đại và Hồ lão nhị đều căng thẳng nhìn, ánh mắt cả hai nhìn Kiều Nhị đầy nể sợ.

"Mấy ngày tới nhất định phải chăm sóc chúng thật kỹ. Nếu phát hiện có dấu hiệu bệnh tật, lập tức báo cho chúng ta, " Kiều Nhị dặn dò.

"Vâng, chúng ta nhất định sẽ chăm sóc chúng thật tốt, " Hồ lão đại và Hồ lão nhị đồng thanh đáp.

"Cha ta mỗi ngày đều sẽ lên đây xem xét. Có vấn đề gì các ngươi cứ hỏi ông ấy, " Kiều Nhị tiếp tục nhắc nhở.

"Hiểu rồi."

Tin tức về việc Hồ lão đại và Hồ lão nhị giúp Kiều gia nuôi heo và gà vịt nhanh chóng lan truyền trong thôn.

"Trước là Trịnh nương tử, giờ đến lượt hai huynh đệ nhà Hồ. Không biết khi nào thì tới lượt ta."

"Nếu muốn đến lượt mình, trước tiên phải làm thân với Kiều gia đã. Không có việc gì thì cứ ra ngồi dưới cây đa. Tiền thị thỉnh thoảng cũng ra đó trò chuyện với mọi người."

"Làm thân với Tiền thị có tác dụng gì? Quan trọng nhất là phải thân với Chân thị."

"Cũng đúng. Nhưng Hồ gia chẳng phải quan hệ tốt với Trần thẩm chứ đâu phải Chân thị."

"Dù là ai thì cũng phải có quan hệ tốt với ít nhất một người trong nhà họ Kiều. Chỉ cần đừng gây thù chuốc oán với Chân thị là được. Đừng giống Mã thị, bà Trương hay bà Tiền."

"Đúng vậy, đúng vậy, lý lẽ này quá chuẩn rồi."

Vì thế, thỉnh thoảng có người tìm đến Tiền thị để trò chuyện, hoặc ghé thăm chỗ Kiều Trần thị. Họ cũng đôi khi hỏi Chân Nguyệt có muốn đi cùng không, nhưng Chân Nguyệt rất ít khi ra ngoài. Thời tiết nóng bức, nên nàng thích ở nhà hơn vì thấy thoải mái hơn nhiều so với ra ngoài.

Chương (1-915)