Số mệnh
← Ch.35 | Ch.37 → |
May mà Yến Quy phản ứng đủ nhanh, lập tức tiếp lời.
"Chúng con tạm thời chưa có dự định đó. KORIS mới khởi nghiệp chưa lâu, hiện tại chính là lúc cần Tiểu Vũ."
Thương Vũ cũng khoác tay Yến Quy, phụ họa: "Con còn trẻ mà, muốn phấn đấu thêm vài năm nữa."
Cô cúi đầu, vẻ mặt e lệ.
Ba Yến vui vẻ: "Cũng không cần phấn đấu quá, nhà họ Yến nuôi nổi, đợi hai đứa sinh con, nhà họ Yến nhất định sẽ cho con cái những điều tốt đẹp nhất."
"Hân Nhiên vừa mới sinh một đứa, nên bố mẹ nghĩ, hai đứa cũng cố gắng lên, hai đứa trẻ sẽ có bạn chơi cùng nhau."
Thương Vũ càng nghe càng thấy ngại, nhất thời không biết nên trả lời thế nào.
Yến Quy mỉm cười nhẹ nhàng, ôm Thương Vũ vào lòng, khẽ bóp cánh tay cô ra hiệu cô đừng căng thẳng.
"Chúng con đã bàn bạc về chuyện này rồi ạ. Nhưng hiện tại cả KORIS lẫn trụ sở chính đều có quá nhiều việc, con thì luôn bận rộn, thời gian dành cho Tiểu Vũ cũng chẳng được bao nhiêu. Nếu bây giờ sinh con, trong mắt trong lòng Tiểu Vũ sẽ chỉ có em bé, làm sao còn chỗ cho con nữa."
Thương Vũ vốn định uống nước để giảm bớt căng thẳng, nghe anh nói vậy, suýt nữa thì sặc nước.
Ảnh đế. Màn trình diễn này xứng đáng đạt giải ảnh đế.
Cô âm thầm giơ ngón tay cái với Yến Quy. Yến Quy cười dịu dàng, coi như không thấy.
Mọi người nghe vậy cũng hiểu, Yến Quy đang muốn tận hưởng thế giới riêng của hai người.
Lời đã nói đến mức này, nếu tiếp tục thúc giục thì bất lịch sự, mọi người đều khéo léo im lặng, không tiếp tục chủ đề này nữa.
Mẹ Yến rất thích chiếc vòng chân mà Thương Vũ mua, nói muốn đeo cho đứa bé.
Thương Vũ cười hì hì tiến lại gần, cẩn thận cài chiếc khóa nhỏ của vòng chân cho đứa bé.
Trẻ sơ sinh trắng trẻo mềm mại, bàn tay và bàn chân nhỏ xíu như củ sen vừa rửa sạch, tròn trịa mũm mĩm.
Thương Vũ không nhịn được nói với Yến Quy: "Anh xem, trẻ con mũm mĩm thật đáng yêu."
Yến Quy cong môi: "Hồi nhỏ em cũng vậy."
Thương Vũ không cần suy nghĩ, buột miệng phản bác: "Anh có thấy em lúc nhỏ đâu mà biết là mũm mĩm."
Yến Quy cười càng sâu: "Ồ, cũng đúng."
Lúc đó cô còn nhỏ, nhìn từ xa, anh chỉ thấy khuôn mặt mũm mĩm của cô, một đường cong tròn trịa.
Cô nói chưa gặp, vậy thì cứ coi như chưa gặp.
Hân Nhiên và em bé cần nghỉ ngơi, Thương Vũ và Yến Quy không ở lại lâu.
Thương Vũ vào chào Hân Nhiên và Yến Hồi, rồi cùng Yến Quy về nhà.
Tâm trạng Yến Quy khá tốt, Thương Vũ thầm nghĩ, anh quả thật rất thích trẻ con.
Dù sao cũng muốn sinh ba đứa với người mình thích mà.
Thương Vũ phát hiện mình thật sự không thể vượt qua được câu chuyện sinh ba đứa này, nhưng cô cũng không muốn cứ nhắc đi nhắc lại trước mặt Yến Quy, sẽ khiến anh ấy cảm thấy phiền phức.
Cô cảm thấy tắm ở phòng tập thể hình vẫn chưa được thoải mái lắm, về đến nhà, cô quyết định tắm lại.
Lúc Thương Vũ đã lấy đồ xong, bước vào phòng tắm chính thì mới phát hiện bình nóng lạnh không hoạt động.
Thương Vũ do dự một chút, thò đầu ra: "Yến tổng, Yến tổng?"
Yến Quy đang ở phòng làm việc, vừa mở máy tính: "Sao vậy?"
"Bình nóng lạnh, hình như bị hỏng..."
Yến Quy đến kiểm tra một lượt, lấy điện thoại ra.
"Đúng là hỏng thật, để anh gọi người đến sửa."
"Mất bao lâu vậy ạ?"
Yến Quy cúp điện thoại: "Ngày mai đến."
Thương Vũ đắn đo hai giây: "Vậy em tắm..."
Yến Quy dừng một chút: "Dùng phòng tắm trong phòng anh."
Thương Vũ nghĩ ngợi, hình như cũng không có lý do gì để từ chối, bèn ôm quần áo, lẩm bẩm một câu "Làm phiền anh rồi", đi vào phòng Yến Quy.
Phòng Yến Quy rộng hơn phòng khách của cô, đồ đạc được sắp xếp rất gọn gàng, không xịt nước hoa, cửa sổ mở toang, rất sạch sẽ.
Trên tường treo một bức tranh, vẽ con cá nhỏ, Tiểu Thái.
Nhưng Thương Vũ không có tâm trạng nhìn ngó xung quanh, cũng không dám nhìn lung tung, xách dép lê đi vào phòng tắm.
Phòng tắm được trang trí gần giống với phòng tắm chính, đồ đạc cũng được sắp xếp rất gọn gàng, thậm chí cả mép chai lọ cũng được xếp thẳng hàng. Dầu gội và sữa tắm cũng không có dấu vết nhỏ giọt dính trên thành chai. Sạch sẽ, gọn gàng.
Lúc này Thương Vũ mới nhớ ra, quên mang dầu gội và sữa tắm của mình vào.
Nhưng quần áo đã cởi ra rồi... chỉ có thể cắn răng dùng của Yến Quy vậy.
Mùi cỏ hương bài và chanh thơm mát, sạch sẽ.
Tắm xong, Thương Vũ tiện tay giặt luôn đồ lót, đặt lên giá phơi.
Cô lau người, mặc quần áo, sấy tóc, vừa ngân nga vừa đi ra.
Quả nhiên vẫn là phòng tắm nhà mình dùng thoải mái nhất.
Thương Vũ ôm quần áo bẩn đi ngang qua phòng khách, bỏ vào máy giặt trên ban công, vừa quay đầu lại thì thấy Yến Quy đang cho cá ăn, đứng đó ngắm nghía một lúc lâu rồi mới quay về phòng.
Cả hai người ít nhiều là tuýp người sạch sẽ, ngày nào cũng phải tắm.
Nhưng khi Thương Vũ ném quần áo bẩn vào máy giặt, quay lại lấy quần áo đã khô, cô mới sực nhớ ra:
Đồ lót của mình vẫn còn đang phơi trong phòng tắm!
Cô vội vàng chạy vào phòng Yến Quy thì thấy cửa phòng tắm đã đóng kín, Yến Quy đang ở bên trong.
Thương Vũ do dự trước cửa đi đi lại lại hồi lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được, khẽ gõ cửa.
"Yến tổng, Yến tổng..."
Có thể lấy đồ của em ra không?
Chết rồi, câu này làm sao nói ra được đây.
Vừa gõ cửa xong, cửa đã mở.
Hơi nóng phả vào mặt.
Thương Vũ theo bản năng lùi lại một bước.
Ngược sáng, hơi nước mờ ảo, Yến Quy đưa cho cô một gói đồ.
Được bọc bằng khăn tắm sạch sẽ, là đồ lót cô vừa giặt.
Mặt Thương Vũ đỏ bừng.
Cô cúi đầu nhận lấy gói đồ to tướng đó.
Cánh tay Yến Quy vẫn còn đọng những giọt nước.
Anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh eo.
Nhìn lên trên là cơ bắp săn chắc, khỏe mạnh, vai rộng eo thon, một thân hình chuẩn mực hoàn hảo.
Thương Vũ không dám nhìn kỹ, dời mắt đi, vội vàng nói "Cảm ơn Yến tổng" rồi quay người bỏ chạy.
Yến Quy đứng im tại chỗ, nhìn theo bóng lưng cô, nhướng mày.
Anh thản nhiên đóng cửa lại, nhìn mình trong gương, một lúc sau mới khẽ cong môi.
...
Thương Vũ phơi đồ lót xong, mặt đỏ bừng chui vào phòng mình, nằm cuộn tròn trên giường.
Nhắm mắt lại là hình ảnh Yến Quy không mặc quần áo.
Làn da anh ta rất đẹp, cơ bắp săn chắc, đường nét rõ ràng, vừa nhìn đã biết là kết quả của quá trình luyện tập lâu dài, nhưng lại không phải kiểu cơ bắp cuồn cuộn, mà là vẻ đẹp khỏe khoắn, cân đối.
Nói sao nhỉ, hormone tỏa ra ngùn ngụt.
Nghĩ đến việc anh ta nhìn thấy đồ lót của mình trên giá phơi, rồi lại dùng khăn tắm sạch sẽ cẩn thận bọc lại đưa cho mình...
Thương Vũ thấy mặt mình nóng bừng, nóng đến mức cô không chịu nổi phải lăn qua lộn lại trên giường.
Cô với lấy điện thoại, định kể hết mọi chuyện cho Tô Linh để giải tỏa nỗi lòng, nhưng rồi chợt nhớ ra Tô Linh hoàn toàn không biết gì về hợp đồng hôn nhân của mình.
Nếu nói ra chuyện này, Tô Linh chắc chắn sẽ ngạc nhiên: Hai vợ chồng các cậu không tắm chung sao?
Vừa nghĩ đến việc tắm chung, mặt Thương Vũ lại nóng bừng lên.
Không chịu nổi.
Nhưng nghĩ lại, đợi đến khi hợp đồng hôn nhân kết thúc, bọn họ ly hôn trong êm đẹp, Yến Quy có thể sẽ đi theo đuổi cô gái mà anh ấy muốn sinh ba đứa con kia.
Rồi đến lúc đó người ta mới thật sự tắm chung với nhau.
Bây giờ mình đỏ mặt làm gì chứ?
Tuy nhiên, cô vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh lại được, bèn lấy điện thoại ra lướt xem linh tinh để đánh lạc hướng suy nghĩ.
Trang chủ được đề xuất một loạt quảng cáo về chiêm tinh, tử vi, MBTI.
Thương Vũ vốn không tin những thứ này, nhưng xem nhiều cũng bắt đầu tò mò.
Sinh nhật của Yến Quy là ngày nào nhỉ? Thương Vũ không nhớ rõ lần trước mình chúc mừng sinh nhật anh là khi nào, nên lại bò dậy, lục tung đồ đạc lên tìm giấy đăng ký kết hôn.
Nhìn thấy giấy đăng ký kết hôn, Thương Vũ mới phát hiện ra điều bất thường.
Sinh nhật của Yến Quy là ngày 30 tháng 11.
Nhân Mã.
Vẫn chưa đến sinh nhật anh ấy.
Chuyện anh ấy nói sinh nhật lần trước là sao nhỉ? Không lẽ là tính theo âm lịch? Mà cũng lạ, ai lại nhớ sinh nhật âm rồi đổi ra dương làm gì. Chắc là nhớ nhầm thôi.
Nhưng mà... Thương Vũ nhớ rõ mồn một là cô đã chúc mừng sinh nhật Yến Hồi sau đó, và anh ấy cũng chẳng hề phủ nhận.
Thật khó hiểu, mà giờ cũng chẳng tiện hỏi Yến Quy cho rõ ràng.
Sinh nhật Thương Vũ tháng ba, cung Bạch Dương.
Cô thầm nghĩ rồi bắt đầu tìm kiếm: "Nữ Bạch Dương và nam Nhân Mã có hợp nhau không?"
Thanh tiến trình tải xong, hiện lên dòng chữ: Nữ Bạch Dương - Nam Nhân Mã: Độ phù hợp 92%, "Cặp đôi ngọt ngào, say đắm".
Thương Vũ mỉm cười, ngã xuống giường.
Nhưng Yến Quy đâu có giống Nhân Mã, anh ấy giống Bọ Cạp hoặc Ma Kết hơn. Làm gì có chàng trai cung Lửa nào lạnh lùng, kiệm lời và khó hiểu như anh ta chứ?
Thương Vũ thoáng nghĩ, biết đâu Yến Quy khai gian ngày sinh trên giấy đăng ký kết hôn? Nhưng nghĩ lại, chắc cũng không cần thiết, vì kết hôn phải dùng sổ hộ khẩu và chứng minh thư mà.
Cô mở video của một nhà chiêm tinh, lần lượt đối chiếu những đặc điểm của nam Nhân Mã với Yến Quy.
Xem được một nửa, cô chợt nhận ra mình và Yến Quy chẳng có tương lai.
... Nhưng chỉ cần xem thôi cũng được rồi.
Thương Vũ yên tâm tiếp tục xem video.
Xem xong chiêm tinh, cô lại chuyển sang tử vi, bát tự.
Lúi húi hơn một tiếng đồng hồ, kết quả là cô và Yến Quy... lại khá có duyên với nhau.
Là một cặp trời định.
Duyên phận không tốt thì làm sao kết hôn được, hôn nhân hợp đồng, ừm... sao lại không tính là kết hôn chứ?
Thương Vũ trở mình, bỗng dưng tò mò muốn biết MBTI của Yến Quy.
Cô tìm kiếm một hồi, thấy một trang web kiểm tra MBTI miễn phí, liền gửi link vào khung chat của anh.
Lúc gửi, tay cô gần như run rẩy.
Cô chỉ gửi link, không nói gì thêm.
Nếu Yến Quy hỏi, cô sẽ nói là run tay gửi nhầm, định gửi cho Tô Linh.
Nhưng khung chat của Yến Quy vẫn im lìm, không một phản hồi, thậm chí cả "Đang nhập..." cũng không hiện lên.
Thương Vũ cũng không để tâm.
Có lẽ, phớt lờ mới là chuyện thường tình.
...
Sáng thứ Hai đi làm, Yến Quy vẫn như thường lệ ra ngoài đi tập thể dục từ rất sớm.
Thương Vũ không nhắc lại chuyện học bơi nữa. Cuối tuần ăn cơm, dì Lý có hỏi, cô chỉ lảng sang chuyện công việc dạo này bận rộn.
Yến Quy chỉ im lặng ăn cơm, không nói gì.
Đứng trên tàu điện ngầm, tay nắm chặt lấy tay vịn, Thương Vũ nghĩ có lẽ cả đời này cô cũng chẳng học bơi với Yến Quy nữa.
Quá xấu hổ.
Đúng lúc này, tàu điện ngầm từ từ tiến vào ga, nhưng mọi người xung quanh bắt đầu xôn xao.
Thương Vũ khó hiểu ngẩng đầu.
Qua lớp cửa kính trong suốt, cô nhìn thấy sân ga của ga Cẩm Giang ngập trong biển nước.
Nơi đáng lẽ là thang cuốn lên xuống giờ đã chìm nghỉm, nước từ trần nhà vẫn không ngừng nhỏ xuống.
Ga tàu điện ngầm, bị ngập nước?
Đường ống nước bị vỡ sao?
Thương Vũ còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, cửa tàu vẫn chưa mở, bên trong toa đã trở nên hỗn loạn.
Điện thoại cô liên tục rung lên. Là Yến Quy gọi.
"Em đang ở đâu?"
"Em..."
"Em đang ở trên tuyến số 1 à?"
Editor: Team Kites
← Ch. 35 | Ch. 37 → |