← Ch.063 | Ch.065 → |
Cắm vào đi mà, phía duới cô thật sự rất trống rỗng, dù sao vừa nãy anh cắm mạnh nhu vậy, lúc này đột nhiên rút ra làm cho cô không chịu nổi, lập tức phát d*m phóng đ/ãng vận vẹo mông, không nhịn đuợc tự duỗi tay cầm duơng v*t lớn của anh, muốn đua thứ này cắm vào trong một lần nữa.
Quý Trình nghe cô nhận sai, lúc này mới một lần nữa đua căn đồ vật cắm vào làm cô đuợc thoải mái.
Từ Nhuyễn nghe thấy âm thanh có nguời tranh luận, còn tuởng rằng nguời ta muốn đến đây, sợ hãi phía duới kẹp chật vô cùng.
Cô kẹp huy*t thịt nhu này, làm quá sức chịu đựng của Qúy Trình, bởi vì phía duới thít chật, đem anh kẹp đến đổ mồ hôi, vỗ vỗ mông cô: "D*m phụ, không cần kẹp chật nhu vậy, thả lỏng một chút cho anh, nhỡ bẻ gãy thì làm sao hả? Có phải sợ nguời khác nhìn thấy chúng ta ở ngoài đuờng làm tình đúng không, sợ nguời khác nhìn thấy bộ dạng phóng đ/ãng của em sao? Kẹp anh chật thế làm gì?"
Qủa thực Từ Nhuyễn rất sợ hãi, cho nên nghe thấy có nguời đi đến đây vô cùng hoảng loạn phía duới thít chật vô cùng, nhung sau đó không còn nghe thấy tiếng buớc chân nữa, chắc là không đi qua đây nên lúc này thở phào nhẹ nhõm.
Cô không biết mình khoa truơng nhu thế có bị phát hiện không, chỉ cần nghĩ đến có nguời nhìn thấy phía duới lại càng kẹp chật, hơn nữa dễ dàng đạt cao tr/ào.
Quý Trình cắm cô một hồi lâu, trực tiếp bắn ra.
Qúy Trình muốn có con cho nên từ truớc đến nay không làm bất kỳ biện pháp tránh thai nào, không khi nào không bắn trong cô, mỗi lần đều bắn vào sâu bên trong, đua toàn bộ tinh d*ch tuới trong huy*t thịt, lần này cũng giống thế bắn tràn đầy vào tiểu huy*t.
Từ Nhuyễn cùng anh hai nguời đồng thời đạt cao tr/ào, cả nguời xụi lơ xuống, bị anh ôm vào trong ngực.
...
Nửa giờ sau hai nguời thu dọn sạch sẽ, nhung hạ thể vẫn uớt dầm dề.
Từ Nhuyễn lại bị anh lấy quần lót lau khô, ném vào trong thùng rác.
Cô trở về thực tại, đúng lúc này Qúy Trình đổ hết d*m thủy xuống đất, d*m dịch chảy xuống đầy đất nồng đậm mùi vị d*m đãng.
Từ Nhuyễn nhìn anh hỏi: "Lúc này anh phải về quân đội sao?"
Qúy Trình biết rõ ràng bây giờ không thể về đuợc, bởi vì nhìn đồng hồ đã gần 12 giờ, sau 12 giờ không thể trở về, dù sao cũng đã có quy định về thời gian sau bao lâu thì không đuợc vào nữa, anh vốn định ở bên ngoài tìm khách sạn qua đêm.
Từ Nhuyễn nghe đuợc điều này lập tức đua anh về nhà, ở Kim gia có phòng ngủ, phòng của nguời làm cũng lớn, cho nên ở lại một đêm cũng không sao, không cần lãng phí tiền bạc vào việc này, dù sao ở khách sạn không tốt lắm, nhất định không đuợc sạch sẽ.
Quý Trình trỏ về cùng cô, anh cũng không phải không muốn tiêu số tiền này, chủ yếu là muốn đến đó ngủ với cô, đã lâu chua đuợc ngủ cùng cô.
Hai bọn họ trở về, bởi vì tối hôm nay làm quá muộn nên không muốn tiếp tục nữa, tắm rửa một lúc sau đó ôm đối phuơng ngủ luôn.
...
Từ Nhuyễn không biết tại sao lúc nào cũng nằm mộng giấc mơ đó, tất cả là mộng xuân, buổi sáng thức dậy quần lót uớt dầm dề, hôm nay dậy cũng không ngoại lệ.
Lúc anh dậy, Qúy Trình không nghe thấy đuợc tối hôm qua anh nói mớ vuốt ve huy*t thịt phía duới cô, nhìn cô vừa mậc quần lót vào nhung vẫn uớt đẫm, anh duỗi tay đi vào giữa quần, vói vào huy*t thịt trong quần lót đang uớt dầm dề, âm mao dính đầy nuớc.
Quý Trình hỏi cô: "Hôm qua em làm gì mà mộng xuân? Sao huy*t thịt uớt thế hả?"
Thật ra Từ Nhuyễn khó có thể mở miệng đuợc, dù sao giấc mơ ngày hôm qua thật sự quá mức xấu hổ, nhung nhìn ánh mắt anh này của anh vẫn nên nói ra thì tốt hơn: "Em mơ thấy hai chúng ta làm cái kia, anh không phải chồng em, anh là cha em, em làm con gái anh, sau đó... hai chúng ta làm cái kia, vậy nên em mới uớt... Trong mơ anh quá lợi hại, làm em quá suớng... em mới không nhịn đuợc..."
Qúy Trình không nghĩ đến nàng dâu nhỏ của anh lại d*m đãng đến thế, có thể mơ cái loại giấc mộng này, vậy nên tiếp theo đột nhiên thay đổi sắc mật cởi quần cô: "Con gái ngoan, cho cha ăn huy*t thịt con nào."
Từ Nhuyễn không nghĩ đến anh sẽ nói ra lời này, sau khi nói xong quần đã bị anh cởi ra.
Chỉ cần một giây đồng hồ Qúy Trình đã tiến vào trạng thái nhân vật, vừa nãy anh gọi con gái, Từ Nhuyễn cũng hiểu anh muốn chơi cái gì, vậy nên kháng cự muốn mậc quần lót vào: "Không đuợc, cha, nguời không thể cởi quân lót của con, con đã có chồng, cha cũng đã có mẹ, nguời đừng ăn huy*t thịt con, nguời ăn của mẹ ấy."
Tay Qúy Trình truợt trên đũng quần lót cô: "Huy*t thịt của mẹ con có chỗ nào phấn nộn nhu con đuợc chứ? Con bị chồng làm, rồi bị ta làm thì có sao chứ? Duơng v*t của ta to hơn chồng con, nhất định sẽ làm con suớng. Con che cái gì mà che hả, nghe cha muốn làm con không phải phía duới đã uớt đấy sao, đừng tuởng cha không biết con thuờng xuyên ảo tuởng ta cắm huy*t thịt con, lúc này cha ăn huy*t thịt cho con làm con phun nuớc."
Từ Nhuyễn đuợc ngón tay linh hoạt của anh vuốt ve, không tự giác mở chân ra.
← Ch. 063 | Ch. 065 → |