Chọc phải tổ ong vò vẽ
← Ch.099 | Ch.101 → |
Sau khi hoàn tất mọi thủ tục, ba chiếc xe từ từ chạy vào cổng căn cứ.
Tìm được người trong căn cứ rộng lớn như vậy không dễ, nhưng đối với Hướng Hứa mà nói thì rất dễ dàng.
Hướng Hứa rất siêng năng, hơn nữa kể từ sau khi việc tấn công bằng tinh thần lực liên tục thất bại, chuyện này không làm cô bé nản lòng mà ngược lại, nó khơi dậy tinh thần chiến đấu của cô bé, loại chăm chỉ này thậm chí còn có chút liều mạng. Chỉ cần có thời gian mỗi ngày, Hướng Hứa sẽ luyện tập sử dụng tinh thần cường độ cao. Cách làm này có thể coi là một sự tra tấn, nhưng cô bé lại có sự cứng đầu và kiên trì hơn hẳn người thường nên cuối cùng Hướng Hứa đã làm được, cô bé thường xuyên tập luyện ngày này qua ngày khác. Việc luyện tập đã khiến khả năng kiểm soát sức mạnh tinh thần của cô bé được cải thiện nhanh chóng.
Vốn dĩ cô bé cũng không không quá thích đám người Chu Kiệt, lần này bọn họ truyền ra tin tức nói rằng Cố Ninh là dị năng giả không gian, trực tiếp đẩy Cố Ninh vào tình cảnh nguy hiểm nên cô bé mới không nhịn được mà trực tiếp sử dụng tinh thần lực bao trùm lên phân nửa căn cứ, cũng vì thế mà chỉ trong 10 phút, cô bé đã tìm được Chu Kiệt.
Vốn dĩ họ có chút nghi ngờ về việc Chu Kiệt đem tin tức này nói ra, nhưng khi tìm thấy đến tận nơi và nhìn thấy vẻ mặt không tự nhiên ấy thì trong lòng họ không còn nghi ngờ gì nữa. Hướng Dật ép hỏi vài câu, Chu Kiệt vẫn là nghiến răng không chịu nói, trong khi những đứa nhỏ còn lại thành thật nhận tội.
Sau khi Hướng Dật truyền lại lời của Hồng tỷ cho bọn Chu Kiệt nghe, chúng lập tức sợ tới nỗi mặt mũi trắng bệch. Trong thâm tâm chúng chưa bao giờ nghĩ rằng hóa ra người luôn tươi cười như dì Hồng cuối cùng lại là người tàn nhẫn như vậy.
Chu Kiệt chạy không được hai bước thì bị Hướng Dật bắt được rồi đẩy ngã xuống nền đất. Mặc dù chỉ mới mười ba tuổi nhưng Chu Kiệt đã theo đoàn họ liên tục kể một tháng sau ngày tận thế. Tuy có thể không được ăn no, nhưng họ chắc chắn không để cậu ta phải đói, càng không nói sau khi Cố Ninh đến, cậu ta luôn được cho ăn uống đầy đủ, thân thể cân đối chứ đâu có gầy gò như lũ trẻ bình thường ở mạt thế. Thậm chí chiều cao cũng chỉ kém Hướng Dật một cái đầu, hơn nữa khi chạy trốn, Chu Kiệt có thể mạnh mẽ thoát khỏi sự kiềm chế của Hướng Dật, còn hung hăng đập vào người cậu.
Những đứa trẻ khác bên cạnh đều nhìn đến ngây ngốc, không biết phải giúp đỡ bên nào, chúng cứ đứng chôn chân như khúc gỗ. Hướng Hứa nhớ đến lời của Hồng tỷ bảo rằng chỉ đánh gãy chân nên cô bé không sử dụng tinh thần lực, miễn không giết Chu Kiệt. Cô bé vẫn còn nhớ trong căn cứ cấm giết người.
Thấy Chu Kiệt định bỏ chạy, Hướng Dật nhanh chóng đuổi theo, thanh sắt trong tay định đập vào chân Chu Kiệt một cái, nhưng trước khi chạm vào chân Chu Kiệt, cậu lại nghe thấy tiếng hét sợ hãi của Hướng Hứa: "Anh, cẩn thận!"
Sau đó cậu liền thấy một quả cầu lửa lớn lao về phía mình với tốc độ cực nhanh! Hướng Dật không có thời gian để phản ứng! Chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn đánh vào cơ thể của cậu! Tia lửa bắn ra! Một vài đứa trẻ đang xem và những người qua đường đều la hét và né tránh trong sợ hãi.
Ngọn lửa dần tắt, người phụ nữ phóng quả cầu lửa đột nhiên hừ một tiếng. Sau đó liếc Hướng Dật với vẻ mặt kinh hãi hoàn toàn không bị thương đứng ở đó. Cô ta dời tầm mắt sang bên cạnh thì nhìn thấy một cô bé khoảng bảy, tám tuổi, đang trừng mắt nhìn cô ta.
Gương mặt Hướng Hứa lúc này tràn đầy tức giận, nếu lúc nãy cô bé không phản ứng nhanh và dựng rào cản tinh thần thì lúc này Hướng Dật đã là bị lửa đốt thành tro rồi!
Lúc này, Chu Kiệt, người vừa bò dậy khỏi mặt đất kinh ngạc nhìn người sử dụng dị năng vừa rồi, hét lên đầy hoài nghi, "Chị?!"
Vẻ mặt của Hướng Hứa và Hướng Dật đột nhiên thay đổi, họ ngạc nhiên nhìn người phụ nữ trẻ đột ngột tấn công đằng kia.
"Chị ơi! Chị còn sống!" Chu Kiệt chạy tới, ôm chầm lấy người phụ nữ trẻ chừng hai ba tuổi, kinh ngạc vui sướng hét lên.
Người phụ nữ trẻ xoa đầu Chu Kiệt, khuôn mặt của cô ta dịu đi rất nhiều.
Người trong ba chiếc xe đậu bên kia lần lượt đi xuống, mười mấy người tò mò nhìn về phía Chu Kiệt nói: "Chu Diễm, đây là em trai của cô?!"
Một thanh niên tươi cười nói: "Cô cũng thật may mắn! Vừa tới đã tìm được em trai của mình rồi!"
Một người đàn ông trẻ tuổi khác quay sang nhìn hai anh em Hướng Hứa ở đằng kia rồi nói với giọng không có ý tốt: "Hơn nữa còn rất đúng lúc nha."
Chu Diễm nghe họ nói, đôi mắt vốn đã dịu lại bỗng trở nên sắc bén, sau tận thế, cô đã tìm Chu Kiệt, nhưng tìm mãi không thấy, không nghĩ tới hai chị em lại gặp nhau trong cảnh Chu Kiệt bị người ta đuổi đánh. Nghĩ đến người em thân yêu nhất của mình đã phải gánh chịu bao nhiêu đau khổ, tủi hờn trong suốt hơn 4 tháng xa cách, cô ta không thể chờ đợi được để giết Hướng Dật ngay lập tức!
Chu Diễm hỏi Chu Kiệt trong ngực: "Chu Kiệt, em muốn xử lý hai người này như thế nào?"
Chu Kiệt thoát ra khỏi vòng tay của Chu Diễm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hướng Hứa và Hướng Dật, vẻ mặt kiêu ngạo và tàn nhẫn không thể tả, cậu ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Em muốn bọn họ chết!"
Lúc này, người đàn ông dẫn đầu trong số họ lên tiếng: "Cô làm gì thằng bé kia cũng được nhưng giữ cô bé đó lại cho tôi. Nó có thể chặn lại đòn tấn công của cô, rất thú vị."
Hướng Hứa có tinh thần lực rất nhạy bén, cô bé lập tức phát hiện cô gái cùng đám người này năng lượng dao động rất mạnh! Lại nghe cuộc nói chuyện của họ lúc này thì càng kinh hoàng hơn, nhưng cô bé cố gắng hết sức giữ bình tĩnh và nói nhỏ với Hướng Dật: "Anh ơi, chạy đi!" Sau đó nắm lấy tay Hướng Dật, xoay người bỏ chạy.
Hai người quay đầu chạy không được mấy bước, tên dị năng giả giây trước còn đang cười nói chuyện phiếm với người khác, giây sau liền xuất hiện chặn đầu bọn họ: "Mấy đứa không chạy thoát được đâu."
Đôi mắt của Hướng Hứa trở nên sắc bén, hét lên: "Anh, trở về báo với chị Cố Ninh và những người khác! Em sẽ giữ họ lại!"
Người sử dụng khả năng tốc độ cười và nói: "Haha! Em gái, em thật to gan!"
"Đi!" Hướng Hứa hét vào mặt Hướng Dật! Sau đó tinh thần lực đột nhiên bùng nổ! Công việc hàng ngày của Hướng Hứa là luyện cách dùng tinh thần lực để giết người, lúc này tinh thần lực của cô bé bộc phát ra. Ngưng tụ thành gai nhọn không thể nhìn thấy bằng mắt thường, sau đó một phần nhỏ bị khống chế bởi sức mạnh tinh thần lực, phần còn lại tạo thành một vòng tròn trên không và lao về phía mấy người phía sau!
"Thật là một dị năng giả mạnh mẽ! Quách Cường! Cẩn thận!" Có người chợt kêu lên ở phía đội ngũ bên kia, đồng thời tinh thần lực của người đó cũng bộc phát. Nếu tinh thần lực có thể nhìn thấy bằng mắt thường, vậy bọn họ có thể thấy được tinh thần lực cùng khả năng huy động của Hướng Hứa trong chốc lát gần như gấp đôi cô gái này này!
Khi dị năng giả hệ tốc độ nghe thấy giọng nói của người phụ nữ, phản ứng đầu tiên là rút lui! Cùng lúc đó, tinh thần lực của đồng đội hắn cũng dồn dập hướng về phía bên này, hắn lập tức lùi lại, nhưng tốc độ tinh thần lực đó kém xa Hướng Hứa. Chỉ trong chốc lát trong đầu Quách Cường xuất hiện cảm giác như có hàng ngàn mũi kim đâm vào đầu hắn cùng một lúc, và một cơn đau dữ dội không thể tưởng tượng nổi ập đến khiến hắn đau đớn hét lên!
Quách Cường đột nhiên ngã xuống đất và tiếng hét chói tai phát ra từ miệng hắn ta khiến biểu cảm của cả đội ngũ đó đột ngột thay đổi.
Hướng Dật thấy Hướng Hứa đã bắt đầu tấn công, cậu biết rất rõ rằng nếu ở lại, cậu cũng không có cách nào có thể giúp em gái, điều tốt nhất cậu nên làm bây giờ là chạy về báo cho mọi người biết tin. Ngay lập tức, cậu nghiến răng nghiến lợi, quay đầu chạy về phía tòa nhà ký túc xá!
"Còn muốn chạy!" Một thanh niên trong đội tiến lên một bước, chân phải dùng sức dẫm xuống, dây leo đột nhiên mọc ra dưới chân Hướng Dật cuốn về phía mắt cá chân của cậu! Hướng Dật không kịp phản ứng, chân phải bị dây leo cuốn lấy kéo ngã xuống đất, cả người ngã xuống, cằm đập xuống nền bê tông, tiếng gãy xương vang lên. Hướng Dật rên rỉ thảm thiết, nước mắt trào ra. Cả người nhanh chóng bị dây leo kéo về phía sau!
Đột nhiên! Không biết từ đâu có người lao ra, nắm lấy tay cậu kéo lại! Hướng Dật nheo mắt lại, thấy người nắm tay mình thật ra là Tả Hữu! Cậu bé dùng sức túm chặt tay cậu, ngả người về phía sau và cố gắng hết sức để chống lại sức mạnh to lớn của dây leo, trong khi Ngô Sâm đang ngồi xổm dưới chân cậu, tay cầm dao nhanh chóng cắt và quấn lấy chân của dây leo.
Vừa cắt dây leo, Ngô Sâm vừa trầm giọng nói: "Anh Hướng Dật, Hòa Hòa đã về báo tin rồi!"
Ngoại trừ Quách Cường, đòn tấn công tinh thần của Hướng Hứa đã bị người sử dụng tinh thần ở đó bắt được, và hướng tấn công đã bị chặn lại.
Lúc này, cô bé ngưng tụ thành một kết giới tinh thần cực lớn chắn cách đó 3 mét. Dị năng giả bên kia đã cố gắng tấn công một lần, và ngạc nhiên khi thấy rằng rào cản tâm linh của Hướng Hứa không có bất kỳ dấu hiệu nào bị phá vỡ sau khi nhận đòn tấn công của cô ta! Cô ta nhìn Hướng Hứa mới bảy tám tuổi, làm sao có thể có sức mạnh tinh thần khổng lồ như vậy?! Nó nằm ngoài khả năng hiểu biết của cô ta!
"Đừng lãng phí thời gian, dùng hết sức tấn công! Để xem nó có thể trụ được bao lâu!" Sau khi Chu Diễm nói xong, cô ta chủ động tung ra một đòn tấn công, hơn chục quả cầu lửa lập tức ngưng tụ và bắn về phía Hướng Hứa!
Hướng Hứa mở hai tay ra để điều khiển kết giới tinh thần, khi hàng chục quả cầu lửa chạm vào kết giới, cô bé cảm thấy kết giới bắt đầu rung chuyển nhẹ, rồi ngay lập tức tăng tinh thần lực dần trở nên mỏng manh. Tuy nhiên, vẻ mặt Hướng Hứa lại cực kỳ ngưng trọng, cô bé nhìn hơn chục người sử dụng năng lực ở đằng kia, vô số dị năng đang điên cuồng tấn công kết giới tinh thần do cô bé dựng lên, cô bé cảm giác được năng lượng tinh thần lực trong cơ thể mình đang nhanh chóng cạn kiệt, đồng thời sức mạnh tinh thần trong cơ thể Hướng Hứa đang bị tiêu hao với tốc độ nhanh chưa từng thấy. Cô bé biết rằng với một cuộc tấn công sức mạnh cường độ cao như vậy, rào cản tinh thần sẽ không tồn tại lâu!
Tuy nhiên, những người ở phía đối diện đang tấn công điên cuồng lúc này còn kinh khủng hơn! Dưới dị năng tổng hợp của mười hai người bọn họ, cô bé bảy tám tuổi đối diện thực sự chống đỡ được gần một phút! Hơn nữa, còn có một Quách Cường không rõ sống chết ở bên cạnh! Phút này tưởng chừng ngắn nhưng những người ở trong đó lại cảm thấy dài vô cùng!
Hướng Hứa cảm thấy chút dị năng cuối cùng trong cơ thể mình đã bị rút cạn hoàn toàn! Kết giới sức mạnh tinh thần mất đi năng lượng ngay lập tức bị phá vỡ bởi đòn tấn công dị năng của đối thủ! Một quả cầu lửa khổng lồ bay về phía Hướng Hứa với khuôn mặt tái nhợt! Mang theo gió rít và cái nóng như thiêu đốt! Sau khi biết Hướng Hứa sở hữu một sức mạnh tinh thần như vậy, bây giờ bọn họ chỉ muốn giết cô bé!
Khuôn mặt của Hướng Hứa đã được chiếu sáng bởi quả cầu lửa!
Chân Hướng Dật đã được cởi bỏ dây leo vào lúc này, cậu ngoảnh lại nhìn trong vô thức! Ngay lập tức nhìn thấy một quả cầu lửa lớn nổ về phía Hướng Hứa, người đã hoàn toàn mất đi dị năng, không khác gì một cô bé tầm bảy tám tuổi bình thường, nếu không có gì bất ngờ, cô bé sẽ trực tiếp bị nổ tung bởi quả cầu lửa, thậm chí sẽ bị thiêu thành tro. Ánh mắt lo lắng của Hướng Dật dường như sắp vỡ ra:" Hướng Hứa!"
Lão Ngô ngó trái phải rồi kinh hãi nhìn về phía đối phương
Hướng Hứa cảm thấy hơi thở nóng hổi phả vào mặt mình, cô bé run rẩy nhắm mắt lại ——
Ngay vào lúc này!
Hướng Dật cảm thấy một luồng gió lướt qua mình! Cậu mở to mắt nhìn thấy một bóng người nhanh như chớp chạy về phía Hướng Hứa! Cậu không khỏi nín thở.
"Bang!" Tiếng nổ phát ra! Quả cầu lửa chạm đất, tia lửa bay khắp nơi!
Hướng Hứa, người đáng lẽ bị hỏa cầu bắn trúng đã biến mất tại chỗ rồi xuất hiện cách đó 5 mét. Cô bé được người kia ôm trong lòng hất tung một cái lều trại và ngã xuống đất, trong tay, lưng vừa vặn bị cầu lửa cọ xát ra một vết xước lớn. Người đó nhe răng kêu đau, nhưng vẫn cười toe toét với Hướng Dật, rồi nhìn Hướng Hứa đang run rẩy trong vòng tay và mỉm cười."Đừng sợ. Anh chị tới rồi."
Chu Diễm và những người khác không tiếp tục tấn công, nhưng sắc mặt của họ thay đổi đột ngột, họ nhìn thấy một nhóm người đang đi về phía họ ở đằng kia. Có thể thấy rõ rằng mỗi người trong đội ngũ đó đều có khí thế của dị năng giả.
Chu Kiệt nhìn những người mới tới, sắc mặt tái nhợt đầy sợ hãi, trốn sau lưng Chu Diễm.
Người đàn ông dẫn đầu nhìn nhóm người đang đi thẳng tới đây, hắn cảm nhận được khí chất mạnh mẽ và luồng sát khí tỏa ra từ những người đó, đồng thời cảm thấy sự việc hôm nay sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy...
← Ch. 099 | Ch. 101 → |