Vay nóng Tinvay

Truyện:Bẫy Mùa Hè - Chương 080

Bẫy Mùa Hè
Trọn bộ 132 chương
Chương 080
Nắm trong tay
0.00
(0 votes)


Chương (1-132)

Siêu sale Shopee


Cơ thể cô khẽ run lên sau khi xuất ra, Lâm Trưng bế cô đặt lên giường, cúi xuống hôn lên đôi má ửng hồng ướt đẫm mồ hôi của cô, giọng trầm thấp gợi cảm: "Em có thoải mái không?"

"Ừm..." Trần Nghiêu nằm vô lực, không hiểu sao cô lại mệt mỏi như vậy mặc dù chưa thật sự quan hệ với anh.

Váy dây không che được bầu ngực, làn da trắng mịn sáng ngời như men sứ.

Lâm Trưng chống người lên một chút, đè xuống bụng dưới của cô, áp bộ phận sinh dục cứng rắn vào đùi cô: "Ở đây cũng dùng tay, được không?"

Ý thức trở lại, Trần Nghiêu co rụt tứ chi lõa lồ, thẹn thùng gật gật đầu.

Cô chưa từng nhìn thân thể Lâm Trưng một cách thẳng thắn như vậy, anh nâng tay cởi quần áo, động tác lưu loát, cơ thể rắn chắc cường tráng ẩn chứa sức mạnh dồi dào.

Ngón tay cầm dây quần dừng lại, Lâm Trưng nhìn về phía cô gái đang cắn môi, ánh mắt có chút e lệ, anh hơi nhướng mày, không tiếng động dò hỏi.

Trần Nghiêu chống người lên, duỗi những ngón tay nhỏ trắng nõn, bị anh mạnh mẽ nắm tới cầm lưng quần kéo xuống.

Quần lót cũng được cởi ra, bộ phận sinh dục sưng tấy đỏ ửng đập vào bụng dưới của anh.

Mặc dù đã nhìn thấy nó vài lần, Trần Nghiêu vẫn cả kinh mở to hai mắt, tại sao.... nó lại lớn như vậy...

Lâm Trưng tới gần cô, quỳ một chân lên mép giường, kéo tay nhỏ của cô, ý bảo có thể bắt đầu rồi.

Hai má đỏ bừng nuốt nước miếng, Trần Nghiêu cúi đầu, đưa tay sờ côn thịt nóng hổi.

Đôi tay nhỏ bé vừa mềm vừa nộn, hoàn toàn khác với cảm giác lúc anh tự thủ dâm, Lâm Trưng nhắm mắt lại, giao bộ phận cơ thể thầm kín và mỏng manh nhất vào tay Trần Nghiêu.

Tốt xấu gì cũng đã xem qua tài liệu "học tập", lúc đầu cô hơi xấu hổ, nhưng khi nâng mắt nhìn thấy vẻ mặt sung sướng của Lâm Trưng, Trần Nghiêu càng ngày càng phóng thích động tác.

Đầu tiên là nhẹ nhàng vuốt ve hai quả trứng nặng trịch, nghe được tiếng thở nặng nề kìm nén phát ra từ trên đỉnh đầu, cô liền tăng thêm lực đạo, tay còn lại tận lực nắm lấy cây gậy mà trượt.

Chỗ lõm xuống ở giữa quy đầu sưng tấy bắt đầu tràn ra chất lỏng trong suốt, Trần Nghiêu tò mò dùng ngón tay cái chạm vào, bắp đùi Lâm Trưng kịch liệt run lên, "hừ" một tiếng.

"Anh trai có thoải mái không..." Mái tóc dài như mây xõa lên sườn mặt, làn váy buông lơi che đi nửa thân hình yêu kiều, cô gái ngoan ngoãn ngồi ở mép giường, giương đôi mắt ngấn nước, mang theo tình yêu ngại ngùng nhìn anh.

Khung cảnh mơ hồ kiều diễm trong mộng trở thành hiện thực, trái tim đập loạn xạ, dòng máu trong người chạy loạn xạ, bộ phận sinh dục trong tay run lên bần bật.

Sức lực của cô vẫn là quá nhỏ, Lâm Trưng suýt chút nữa đã nắm chặt tay cô để đẩy nhanh động tác.

Một dòng tinh dịch đặc sệt bắn vào lòng bàn tay mềm mại của cô, theo ngón tay trắng nõn nhỏ xuống làn váy hoa, dâm mỹ và sắc tình.

Nhịp tim dồn dập gần như lao ra khỏi khoang ngực, hai người bốn mắt nhìn nhau, thở hổn hển tiến lại gần, triền miên trao nhau hơi thở và nước bọt.

Ôm Trần Nghiêu vào phòng tắm rửa sạch cơ thể, Lâm Trưng kiềm chế không để cô làm nữa.

"Thật sự không cần sao?" Cô nhìn côn thịt đã khôi phục sinh lực, nhỏ giọng hỏi: "Em có thể..."

Lâm Trưng dùng khăn tắm lớn bọc cô lại, đi ra khỏi phòng tắm, đặt cô lên giường: "Em nghỉ ngơi đi, lát nữa chúng ta ra ngoài ăn cơm. Ngoan."

Dục vọng đương nhiên vẫn chưa được thỏa mãn, nhưng nếu không biết kiềm chế thì anh không phải là người duy nhất phải chịu khổ.

Trần Nghiêu đành phải ngoan ngoãn gật đầu.

Cô quả thật rất mệt mỏi, không biết có phải vì mấy ngày trước làm liên tục không được nghỉ ngơi hay không mà sự mệt mỏi trong người dâng lên, cô xoay người chui vào chăn bông mỏng có mùi hương dễ ngửi rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ...


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-132)