Hắn có bệnh
← Ch.019 | Ch.021 → |
Côt thấyt hắnt mangt mộtt hộpt bánht kemt đit tới, t thậtt sựt cót chútt ngâyt người. t
Hàt Trạcht Thànht xoat tóct cô, t khuônt mặtt sủngt nịcht mỉmt cười, t "Khent thưởngt chot em."
Lâmt Ấmt hoảngt hốt, t côt trướct nayt cònt chưat cót nghĩt tớit ngoàit trừt xoat tóc, t hắnt khôngt hềt trat tấnt côt bênt ngoàit mặtt kháct cònt khent thưởng.
"Cảm...... t cảmt ơnt chủt nhân."
Hàt Trạcht Thànht đặtt hộpt bánht trênt giường, t mởt nắpt hộpt ra, t bênt trongt làt mộtt cont ngựat gỗt xoayt trònt màut hồngt phấn, t tấtt làt đềut đượct làmt từt bánht kem, t sinht độngt nhưt thật, t trànt đầyt màut sắct thiếut nữ. t
"Thícht không?"t Hắnt thấpt giọngt hỏit nói.
"Thích... t Thích."
Chot dùt tínht khôngt thích, t côt cũngt khôngt dámt nói.
Hàt Trạcht Thànht hípt mắt, t "Muốnt ănt không?"
"Muốn."
Côt đói, t thậtt sựt rấtt đói.
Môit mỏngt câut rat mộtt nụt cườit rấtt tươi, t "Vậyt nằmt yên."
Lâmt Ấmt trongt lòngt lộpt bộpt mộtt trận
"... Vâng."
Nằmt yênt nhưt thết nàyt thìt ănt sao, t đếnt cuốit cùngt hắnt vẫnt tớit đùat bỡnt bảnt thânt mìnht mình.
Hàt Trạcht Thànht cầmt lấyt daot cắtt bánht kem, t đặtt lênt bánht kem, t mộtt daot cắtt xuống, t bánht kemt hoànt mỹt hoànt toànt bịt huỷ. t
Nhấct lênt mộtt khốit bơt to, t hắnt trựct tiếpt đặtt lênt ngựct cô. t
Hỗnt hợpt bơt trắngt vớit hồngt phấnt ởt trênt ngườit côt phát lệt mêt tình. t
Hắnt cầmt daot cắtt bánht kem, t ởt đầut vút côt vạcht tớit vạcht lui, t Lâmt Ấmt nắmt chặtt dướit cáit chănt dướit thân, t khôngt chot bảnt thânt hừt rat tiếng.
Đầut sữat đãt dùngt quat thuốct kícht sữat nênt vôt cùngt mẫnt cảm, t hắnt cònt cốt tìnht khôngt that chot cô, t nhìnt biểut tìnht khót nhịnt rênt rỉt củat Lâmt Ấm, t hắnt vôt cùngt hưởngt thụ. t
Bơt trêtt tớit trênt cáit bụngt phồngt lênt củat cô, t áct liệtt ởt trênt bụngt côt chụpt đángt mấyt cái, t phátt rat thanht âmt thanht thuý, t hắnt bắtt đầut bôit trêtt bơt lên. t
"Chủt nhân... t Trướng!"t Côt đãt sắpt khóc, t thậtt khót chịu.
"Trướngt thìt chịut đựng!t Khôngt cót tôit chot phépt emt cảmt thấyt emt cót thểt bàit xuấtt rat sao!"
"Ân..."t Lâmt Ấmt nắmt chặtt chăn, t khôngt cót cácht nàot tránht né.
Cuốit cùng, t nhữngt khốit bơt đót cũngt bịt hắnt lănt lộnt xong, t trànt đầyt trênt nửat ngườit trênt củat cô. t
Hàt Trạcht Thànht némt daot nhỏt xuống, t giốngt nhưt gấpt khôngt chờt nổit liềnt cắnt númt vút cô, t nhưngt màt lạit làt hútt khôngt rat mộtt giọtt sữa.
Cũngt là, t thânt thểt củat côt khôngt đủt dinht dưỡng, t làmt saot cót thểt cót sữa. t
Hàt Trạcht Thànht cũngt khôngt đểt bụng, t mộtt bênt cắnt mộtt bênt liếm, t cáit miệngt khôngt nặngt khôngt nhẹt trat tấnt cô, t chỉt liếmt quầngt vút khôngt hútt númt vút mớit làt trat tấnt kinht khủngt nhất. t
Giốngt nhưt nắmt giữt nhưt vậyt mớit cót thểt làmt côt rênt rỉ, t hắnt liềnt cốt ýt làmt nhưt vậy, t thânt thểt Lâmt Ấmt têt dạit khôngt thôi, t hạt thânt biếnt hoát thậpt phầnt kỳt quái.
"Chủ... t Chủt nhân!t Phiềnt ngườit hútt númt vút nôt lệt mộtt chút!t Númt vút củat nôt lệt rấtt ngứat t a... t Cầut ngườit chủt nhân!"
Hàt Trạcht Thànht mắtt điếct tait ngơ, t chậmt rãit liếmt đit xuống, t trat tấnt bột ngựct cô, t nhưngt màt lạit khôngt liếmt đếnt bột phậnt mấut chốtt nhất. t
"Chủt nhân!"t Lâmt Ấmt rấtt nhanht bịt lănt lộnt đếnt khóct rat tiếng, t "Cầut xint ngườit chủt nhân, t númt vút củat nôt lệt rấtt ngứa!"
Nhanht liếmt nó!
Nhanht liếmt đầut vút a!
Côt khôngt khốngt chết đượct đôit tayt mìnht muốnt đit xoa.
Hàt Trạcht Thànht cườit khẽ, t bột dángt vôt cùngt tràot phúngt vớit khinht thường. t
Hắnt vươnt ngónt tay, t nắmt cáit đầut vút kia, t dẫnt tớit Lâmt Ấmt mộtt trậnt kiềut suyễn.
Hắnt gắtt gaot màt nắm, t xoayt tròn, t niết, t kéo, t côt lạit khôngt cảmt giáct đượct thỏat mãn.
"Chủt nhân, t chủt nhân!t Cònt mộtt bên!t Númt vút bênt phảit cầut xint ngườit cũngt niếtt mộtt chút!"t Côt đãt hoànt toànt khôngt màngt cáit gìt gọit làt tônt nghiêm, t chỉt hyt vọngt khôngt cầnt trat tấnt côt nhưt vậy!
"Taot hóa!"t Hắnt mắngt mộtt tiếng, t "Chínht làt phátt taot taot hoát nhưt vậy!t Vừat mớit bắtt đầut khôngt phảit đát mắngt bảot tôit cútt đit sao?t Saot bâyt giờt lạit ởt dướit thânt tôit cầut hoant phátt tao?t Khôngt phảit giảt trangt băngt thanht ngọct khiếtt sao?t Hửm?"
"At nôt lệt sait rồi!t Nôt lệt làt taot hóa, t cầut xint chủt nhânt maut niếtt mộtt númt vút khác!t Nôt lệt sait rồi, t nôt lệt cũngt khôngt dámt nữa!"
Hắnt tứct giậnt hừt mộtt tiếng, t bòt đếnt trựct tiếpt cắnt lên!
"A!"t Cảmt giáct thoảit máit đaut đớnt làmt đầut ngónt chânt củat côt đềut cuộnt lên.
Thậtt sảng...
Nhưngt màt đaut quá!
Sắpt cắnt rớt!t Muốnt cắnt rớt!
"At ânt chủt nhân!"t Côt bịt đaut đếnt chảyt cảt nướct mắt.
Hàt Trạcht Thànht vươnt tayt ấnt lênt cáit bụngt trétt đầyt bơt củat cô, t côt kêut lớnt thấtt thanh, t giốngt nhưt muốnt xét rácht cổt họng. t
"Bang!"t Hàt Trạcht Thànht quăngt mộtt caiat tátt lênt vút cô. t
"Kêut khót nghet nhưt vậyt câmt miệngt chot tôi!"
"Thật... t Thậtt xint lỗit chủt nhân!t Bụngt nôt lệt rấtt trướng, t muốnt căngt vỡ!t Nôt lệt muốnt bàit tiết!"
Côt thậtt sựt muốn, t sắpt nhịnt khôngt được!
Cầut hắnt nhanht làmt côt đi!
Hàt Trạcht Thànht nhướngt mày, t đứngt dậyt rat lệnh, t "Quỳt gốit trênt giường."
Lâmt Ấmt vộit vàngt làmt theo, t thấyt hắnt đemt bánht mìt dưt lạit từt bánht kemt némt chot cô, t "Ănt xongt sẽt chot em."
Hắnt muat bánht kemt 80cm, t phíat dướit làt mộtt tầngt bánht mìt thậtt dày, t tuyt rằngt côt rấtt đóit bụng, t nhưngt màt nhưt vậyt chot dùt côt cót căngt bụngt tuyệtt đốit cũngt khôngt ănt hết. t
"Hửm?"t Ngữt khít củat hắnt lọt làt tint báot nguyt hiểm. t
"Vângt chủt nhân..."
Côt khôngt cót tưt cácht phảnt kháng.
Lâmt Ấmt đemt cảt khuônt mặtt chônt trongt bánht kem, t hát miệngt gặmt lấyt nó. t
Hàt Trạcht Thànht mắtt lạnht nhìnt côt khôngt kháct gìt mộtt cont chót đangt ănt cơm. t
Bànt tayt đặtt nghiêngt ngườit nắmt chặtt thànht quyền, t nheot đôit mắtt đánht giát khuônt mặtt nhỏt nhẫnt nhụct chịut khuấtt phụct củat cô. t
Hắnt khôngt cót biệnt phápt ápt chết bảnt thânt hưngt phấn. t
Nhìnt thấyt côt chịut nhụct hắnt sẽt tươngt đốit vuit vẻ.
Khôngt xáct địnht cót cót thểt thícht loạit cảmt giáct nàyt hayt không. t
Nhưngt điềut duyt nhấtt hắnt xáct nhậnt đượct mộtt chútt chínht là. t
Bảnt thânt hắnt cót bệnh.
Rấtt nghiêmt trọng.
Editor:t sacnu
← Ch. 019 | Ch. 021 → |