Vay nóng Homecredit

Truyện:Dưới Bóng Cây Sồi - Chương 242

Dưới Bóng Cây Sồi
Trọn bộ 458 chương
Chương 242
Chương 242
0.00
(0 votes)


Chương (1-458)

Siêu sale Lazada


Max liếm đôi môi khô nẻ của nàng, cảm giác như nàng bị đẩy sang một góc.   Ý nghĩ rời khỏi Riftan khiến bụng nàng quặn lại.   Khi Max ngập ngừng và không thể đưa ra câu trả lời dễ dàng, Ruth, người đang trầm ngâm suy nghĩ, bắt đầu nói.

"Thần hiểu ý định của công chúa.   Nhưng đó là một gợi ý rất đột ngột.   Nếu phu nhân trở thành một phù thủy ở Tháp Thế giới, phu nhân sẽ phải sống ở Nornui trong ba hoặc bốn năm tới.   Bây giờ không phải là lúc để đưa ra quyết định như vậy.   Làm ơn hãy cho phu nhân thời gian để suy nghĩ về điều đó".

"Nếu có thể, ta cũng muốn có thời gian.   Tuy nhiên, chúng ta không biết khi nào Công tước xứ Croix sẽ trở lại công quốc.   Người công tước buộc phải đến nơi này vì ông ta không thể vượt qua sự ép buộc của cha ta.   Ít nhất thì ông ta cũng phải nghĩ đến việc rời đi, sau khi cuộc đàm phán kết thúc".

Công chúa cố gắng thuyết phục Max với một thái độ nóng nảy.   Max không biết phải làm gì và cụp mắt xuống.   Nàng đã nói rằng nàng sẽ làm bất cứ điều gì cho Riftan, nhưng nàng không thể đưa ra câu trả lời về việc này.   Trong khi Max tiếp tục do dự, Ruth giận dữ trừng mắt nhìn công chúa.

"Người có thể đợi ít nhất ba hoặc bốn ngày không?!  Không nên buộc phải đưa ra câu trả lời ngay bây giờ.   Không chỉ tương lai của Ngài Calypse đang bị đe dọa, mà phu nhân cũng sẽ thế".

Công chúa đang nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng, gật đầu tỏ vẻ chán ghét với một tiếng thở dài.   "Ta hiểu.   Hãy suy nghĩ về giải pháp này trong khi các cuộc đàm phán đang diễn ra".

Công chúa đứng dậy cùng với Simon.   Max không thể nói một lời nào cho đến khi công chúa rời khỏi phòng.   Nàng cảm thấy như mình đang mất thăng bằng trên một chiếc chân gỗ.   Uslin, nhìn khuôn mặt tái nhợt vì sợ hãi của Max, đột nhiên mở miệng.

"Người có thể từ chối lựa chọn đó."  Max ngạc nhiên và mắt nàng mở to, nhưng anh vẫn nghiêm túc tiếp tục.   "Chỉ huy có thể sẽ phản đối nó.   Nói thật với người... ngài ấy đã chuẩn bị rời Whedon."

"Ý anh là chàng ấy đang nghĩ đến việc ... sống một cuộc sống lưu vong?"  Max bối rối hỏi.

Uslin chậm rãi gật đầu.   "Ngay từ đầu, chỉ huy không có ý định đi xét xử.   Nếu những cuộc đàm phán hòa giải này không thành công, ngài ấy dự định sẽ đưa phu nhân đi và đến Livadon ngay lập tức".

"Nhưng t-thì... Anatol, và các Hiệp sĩ tái sinh..."

"Nhiều thành viên dự định tuân theo chỉ huy.   Trên thực tế, ai cũng muốn theo ngài ấy sống lưu vong, nhưng có những người phải ở lại Whedon do một số hoàn cảnh.   Có lẽ các Hiệp sĩ có thể bị chia rẽ."

Max thở dài và lo lắng nhìn vào khuôn mặt của Ruth, Elliott, và các hiệp sĩ đang âm thầm canh cửa.   Họ có một khuôn mặt bình tĩnh, như thể đó là một sự thật mà mọi người đã biết: rõ ràng là Riftan đã nói chuyện với họ từ trước.   Max không thể chịu được cú sốc đó và ngồi xuống ghế.

Uslin vội vàng nói thêm.   "Thần không cố ý tạo gánh nặng cho phu nhân.   Vẫn chưa biết cuộc đàm phán hòa giải sẽ kết thúc như thế nào.   Chúng thần chỉ giả định điều tồi tệ nhất có thể xảy ra và thảo luận để có thể đề phòng".

"Nếu cuộc dàn xếp này thất bại... Riftan... Anatol và các Hiệp sĩ Remdragon... chàng ấy sẽ mất tất cả."

Khi Max mơ hồ thì thầm, Uslin ngậm miệng lại như thể anh ta không biết phải nói gì. Một bầu không khí nặng nề bao quanh họ.   Vào lúc đó, Ruth nghiêm túc nói, nắm lấy vai Max bằng cả hai tay.

"Thưa người, sẽ vô ích khi nghĩ về điều này ngay bây giờ... tốt hơn hết hãy đi nghỉ ngơi một chút trước đã.   Nó không phải là một cái gì đó dễ quyết định chỉ theo sự bốc đồng.   Bước vào Tháp Thế giới có nghĩa là người sống như một thuật sĩ suốt cuộc đời.   Dù chuẩn bị tinh thần hay không, người cũng nên suy nghĩ kỹ càng và đầu óc tỉnh táo trước khi đưa ra bất kỳ quyết định nào".

Max nhìn vào mặt anh ta với tầm nhìn mơ hồ, rồi gật đầu.   Uslin nhanh chóng hỗ trợ Max và dẫn nàng ra khỏi phòng chờ.   Max đi theo anh và bước xuống hành lang tối, cố gắng giải tỏa tâm trí phức tạp của mình.   Những câu chuyện nàng đã nghe từ người bảo vệ cứ lởn vởn trong đầu.   Những pháp sư cổ đại đã xây dựng một hòn đảo giữa biển để thoát khỏi những kẻ săn lùng dị giáo, ở trung tâm của nó là một tòa tháp khổng lồ... Khi câu chuyện truyền thuyết hiện lên trong đầu Max, một nỗi sợ hãi xa lạ tràn ngập trong nàng.   Về đến phòng, nàng không ngủ được một giây nào và trằn trọc cả đêm.

***

Riftan đã không trở lại phòng cho đến khi mặt trời mọc.   Max quay lưng lại, giả vờ như đang ngủ và nhắm mắt lại.   Nàng nghe thấy âm thanh như Riftan đang cởi quần áo, sau đó cơ thể nặng nề của chàng đổ ập vào chỗ bên cạnh Max. Max thở ra một cách run rẩy.   Hai cánh tay dày của Riftan ôm chặt lấy eo nàng.   Hơi ấm từ cơ thể Riftan mà nàng cảm nhận được tỏa ra sau lưng khiến đôi mắt nàng ngấn nước.   Max chớp mắt trong bóng tối.   Chỉ vì cưới mình mà Riftan bị kéo vào tình thế có thể mất tất cả. Chàng không oán hận mình, mặc dù chính cha nàng là người đã khiến chàng phải trải qua những dày vò như vậy sao?  Nếu Riftan ly hôn với mình và kết hôn với công chúa sau khi chàng ấy trở về từ chuyến thám hiểm... chàng sẽ không bao giờ rơi vào tình huống này.

'Mình thật ngốc.   Thậm chí mình đáng giá bao nhiêu...?"Trái tim  như muốn vỡ ra và Max nhắm chặt mắt lại.   'Nếu mình đến Tháp Thế giới, mình sẽ không thể ngủ trong vòng tay Riftan suốt những năm sau đó.   Xa chàng ấy chỉ vài tháng đã khó khăn như vậy rồi, liệu mình có thể chịu đựng được trong bốn năm hay không? '

"Nàng đừng lo lắng về bất cứ điều gì.   Mọi thứ sẽ ổn thôi."

Đột nhiên, giọng nói trầm ấm của Riftan vang lên bên tai Max.   Như thể nhận ra nàng vẫn chưa ngủ, Riftan xoay người Max lại, ôm chặt nàng vào ngực và áp má lên đỉnh đầu của nàng.   Max chìm sâu hơn vào vòng tay Riftan, nàng muốn chạy trốn cùng anh và ở trong vòng tay anh như thế.

"Em không thể làm theo kế hoạch của anh sao?  Để lại danh hiệu của mình, Anatol, các Hiệp sĩ, và mọi thứ khác.   Chỉ cần hai chúng ta cách xa tất cả những điều này."

Max nuốt một tiếng kêu tuyệt vọng đang đau đớn cào xé cổ họng.   Nàng sẽ không thể tha thứ cho bản thân nếu nàng đầu hàng trước sự cám dỗ như vậy.   Không phải lúc nào nàng cũng bám riết lấy Riftan như một đứa trẻ sợ hãi phải chia xa cha mẹ, chính những sai lầm và sự yếu đuối của Max đã đưa họ đến hoàn cảnh này.   Đây là kết quả của việc nàng không đặt niềm tin vào Riftan, liên tục nghi ngờ và sợ hãi, đến mức họ hiểu được vấn đề. Nếu bây giờ Max không làm gì và nhắm mắt giả vờ như không biết gì, nàng sẽ mãi mãi khinh bỉ và tự trách bản thân mình.

Sáng hôm sau, Max đến tòa nhà phụ nơi công chúa đang ở, được các hiệp sĩ hộ tống, ngay trước khi Riftan đến phòng họp.   Ruth nhấn mạnh rằng nàng nên suy nghĩ về nó nhiều hơn một chút, nhưng nàng sợ rằng nếu không hành động ngay lúc đó, quyết tâm của nàng sẽ sụp đổ.   Max nhắm chặt mắt và gõ cửa phòng công chúa.   Agnes có vẻ hơi ngạc nhiên khi thấy Max đứng ở ngưỡng cửa.

"Ngươi đã quyết định chưa?"

Công chúa dẫn nàng vào phòng, cẩn thận hỏi.   Max gật đầu khi nàng ngồi xuống chiếc ghế bọc nhung.

"Đề nghị của công chúa... thần sẽ chấp nhận.   Thần sẽ trở thành một phù thủy của Wo-World Tower."

Trái ngược với những gì Max mong đợi, khuôn mặt tái nhợt của Agnes có một biểu cảm hơi phức tạp.   "Ta biết thật nực cười khi nói điều này sau khi đã thúc ép ngươi rất nhiều vào ngày hôm qua, nhưng... ngươi có thực sự chắc chắn không?  Khi đã vào Tháp Thế giới, ngươi sẽ không thể rời đảo cho đến khi hoàn thành khóa huấn luyện của mình. Giao tiếp với thế giới bên ngoài cũng bị hạn chế đáng kể".

Max chậm rãi gật đầu.   Công chúa nheo mắt, như thể muốn đánh giá sự quyết tâm của Max và nhìn nàng với một nụ cười bất lực.

"Ta biết Maximilian không có lựa chọn nào khác.   Nghe có vẻ nực cười, nhưng ta đưa ra đề xuất này vì ta nghĩ nó cũng sẽ có lợi cho ngươi".

"Người đã đề xuất nó... bởi vì nó có lợi cho thần?"

Max nhìn công chúa với vẻ mặt khó hiểu.   Nàng sẽ phải xa chồng trong bốn năm.   Làm thế nào mà điều đó sẽ có lợi cho nàng?

Công chúa cười khổ khi Max trừng mắt nhìn cô với ánh mắt giận dữ.   "Maximillian tài giỏi à. Khả năng phán đoán tốt và ra quyết định nhanh chóng mà ngươi đã thể hiện trong thời kỳ khủng hoảng này... phẩm chất đó rất hiếm ngay cả khi ở những pháp sư được đào tạo bài bản. Nếu ngươi học hành bài bản, chắc chắn ngươi sẽ trở thành một thầy phù thủy tài ba chỉ trong vài năm nữa.   Ta đã nghĩ thật lãng phí nếu bỏ qua cơ hội đó chỉ vì ngươi đã có gia đình".

"Người không cần phải nói điều đó.   Thần... đã quyết định rời đi."

"Ta không tâng bốc ngươi, ta đang nghiêm túc."  Công chúa cau mày như thể cô ấy đang khó chịu.   "Vào Tháp Thế giới là một sự kiện vinh dự nhất đối với một thuật sĩ.   Ta sẽ không đưa ra một lời đề nghị như thế này nếu ta không nghĩ rằng Maximillian xứng đáng với nó."

Khi cô ấy nâng cằm lên một cách ngạo mạn, cô ấy nhìn vào đôi mắt kinh ngạc của Max và nói thêm một cách nhẹ nhàng.   "Ta biết mối quan hệ giữa hai ngươi sâu đậm như thế nào.   Sẽ rất đau lòng khi ngươi phải chia tay chồng, nhưng làm được điều này là cơ hội để ngươi tự đứng trên đôi chân của mình.   Ta không muốn ngươi đến đó chỉ vì lợi ích của Riftan."

Mắt Max đanh lại trước những lời nói bốc đồng ấy.   Công chúa thở dài trước phản ứng khó xử của Max.   "Chắc bây giờ ngươi cũng đang nhận ra điều đó... phụ nữ bị đối xử như thế nào.   Ta sẽ không phải là một ngoại lệ.   Nếu ta không trở thành một phù thủy, thì bây giờ ta đã kết hôn với một hoàng tử để củng cố sự thống nhất của Whedon."

Năng lượng hoài nghi dâng lên trên đôi mắt xanh ngọc của Agnes.   "Tuy nhiên, nếu ngươi trở thành thuật sĩ tháp thế giới, ngươi sẽ không phải làm bất cứ điều gì trái với ý muốn của mình.   Không ai có thể ép buộc ngươi, kể cả Công tước Croix hay Riftan.   Ngươi sẽ có sức mạnh để bảo vệ chính mình".

Giọng nói mạnh mẽ của công chúa vang lên thật to trong lòng Max.   Nếu nàng không cảm thấy đau lòng vì những gì sắp xảy ra, thì nàng đã rất phấn khích.   Đã bao lần nàng ao ước được trở thành một phù thủy tài năng và tự tin như công chúa?  Tuy nhiên, nàng đang cảm thấy rất đau khổ để vui mừng về điều đó.   Đầu Max trống rỗng, như thể nàng đang bị đánh bằng một quả chùy.   Có cảm giác như có thứ gì đó đang chia cắt nàng ra làm đôi.

Max lắc đầu yếu ớt.   "Hiện giờ... đầu thần quá bận rộn với những suy nghĩ về việc dừng phiên tòa.   Thần không đủ khả năng để nghĩ về bất cứ điều gì khác..."

"Tất nhiên là việc ở phiên toàn."  Công chúa hiền hòa gật đầu.   "Hiện tại, chúng ta nên tập trung vào việc đánh bại Công tước xứ Croix.   Và sau đó, ngươi sẽ có thời gian để suy nghĩ về các bước tiếp theo".

Họ chỉ định thêm một số chi tiết và đứng dậy khỏi chỗ ngồi.   Khi Max bước ra khỏi cửa để đi đến phòng họp, Uslin và Elliot đang đợi ở cửa, nhìn nàng với vẻ lo lắng.   Max nở một nụ cười kiên quyết với họ và đi về phía tòa nhà chính cùng với công chúa.   Cuộc họp hòa giải lần thứ ba sẽ được tổ chức ở cùng một địa điểm như ngày hôm qua.   Tất cả đều đứng trước cánh cửa lớn hình vòm để xem xét tình hình bên trong trong chốc lát.   Giọng nói lớn và sắc bén của Công tước có thể được nghe thấy qua cánh cửa.

"Nếu Bệ hạ để một hành động khủng khiếp như thế này xảy ra, các quý tộc sẽ lập tức chống lại nó ngay lập tức!  Bệ hạ có ý định quay lưng lại với các chư hầu đã thề trung thành với ngài chỉ vì một hiệp sĩ của một thị trấn nhỏ nào đó không?"

Đó là một mối đe dọa đáng khinh. Khuôn mặt của Max sôi sục vì tức giận trước những lời lẽ xúc phạm chồng mình.   Công chúa nhìn lên trần nhà như muốn thu hết sự kiên nhẫn của mình, sau đó cô  nghiêm trang và tiến đến người hầu cận đang túc trực ở cửa.

"Ta có một bản báo cáo khẩn cấp cho Bệ hạ.   Xin phép cho ta vào phòng họp."

"Xin vui lòng chờ trong giây lát."

Cô phục vụ trẻ tuổi cẩn thận mở cửa bước vào trong.   Một lúc sau, cô quay lại mở toang cửa ra và bước sang một bên để mời họ vào trong. Max cẩn thận bước vào phòng họp với công chúa và Simon.   Riftan, người đang ngồi trước bàn tỏ vẻ khó chịu, nhìn nàng, và mắt anh ta mở to.   Max đến gần công chúa, tránh ánh mắt dò hỏi của Riftan.   Công chúa Agnes chậm rãi bước tới trước mặt nhà vua và cúi chào lịch sự theo đúng nghi thức cung điện.

"Con xin lỗi vì đã làm gián đoạn cuộc họp, thưa Bệ hạ."

"Không vấn đề.   Dù sao thì ta cũng cảm thấy nhàm chán khi phải nghe những vấn đề giống nhau lặp đi lặp lại". Những lời nói ủ rũ của Vua Ruben đã làm biến dạng khuôn mặt của Công tước xứ Croix. Vua ngáp một cách tự nhiên và chậm rãi nói.   "Có gì để báo cáo?  Đừng vòng vo nữa mà hãy nói đi."

"Có điều gì đó mà Bệ hạ vẫn chưa biết về vấn đề này. Chúng con đang do dự tự mình đưa ra quyết định, Tiểu thư Calypse quyết định sẽ không đứng yên nên chúng con đã vội vàng đến như thế này để giải thích với Bệ hạ."

Cô dừng lại một chút và lần lượt nhìn vào khuôn mặt cứng nhắc của Riftan và Công tước xứ Croix.   Vua Ruben nhướng mày rậm và đưa tay sờ cằm.

"Ta đã nói rằng đừng dài dòng và đi thẳng vào vấn đề cơ mà. Ta không thích những cuộc nói chuyện dài dòng."

Công chúa đứng thẳng tư thế và bắn một cái nhìn lạnh giá về phía Công tước xứ Croix.   "Vậy thì con sẽ đi thẳng vào vấn đề, thưa Bệ hạ.   Công tước xứ Croix cho rằng hành động của mình là một hình phạt nhẹ về thể xác, nhưng đối với Lady Calypse thì khác.   Nếu Công tước quyết định đưa vấn đề này ra xét xử, Lady Calypse sẽ buộc tội ông ta về sự đối xử tệ bạc trước các phù thủy của Tháp Thế giới."

Giọng nói của công chúa vang vọng khắp căn phòng.   Vẻ mặt của Công tước đầy tức giận và ông ta đứng dậy khỏi chỗ ngồi và hét lên.   "Vô lý!  Tháp Thế giới có liên quan gì đến tất cả những điều này!"

"Nó liên quan nhiều đến chuyện này đấy!  Bảo vệ các phù thủy ở Tháp Thế giới là mối quan tâm lớn nhất của Nornui.   Mục đích chính của Tháp Thế giới là bảo vệ các pháp sư khỏi những kẻ săn lùng và truy đuổi của những kẻ dị giáo."

Simon thay mặt công chúa nói.   Sau đó, cả Công tước xứ Croix và Riftan đều có biểu hiện bối rối, như thể họ đang nghe một con bê đang nói. Bất chấp phản ứng của họ, thuật sĩ tiếp tục nói chuyện một cách bình tĩnh với nhà vua.

"Maximillian Calypse được mệnh danh là thành viên của Nornui vào mùa xuân năm ngoái.   Cô ấy là một phù thủy của Tháp Thế giới và cho rằng, bất kỳ sự tàn ác nào gây ra cho cô ấy đều cấu thành một cuộc bức hại pháp sư.   Ngay sau khi cô ấy yêu cầu bảo vệ, Tháp Thế giới sẽ mở một cuộc điều tra, và ngay sau khi sự việc được xác nhận, công tước sẽ phải chịu trách nhiệm về điều đó".

"Ta không thể chịu đựng được khi nghe những điều vô nghĩa này!"  Công tước đập mạnh tay xuống bàn và nhìn Max và công chúa như thể muốn giết họ.   "Cô nói nó là pháp sư?  Ha!  Để che đậy cho tên khốn này, bọn ngươi đang đưa ra một lời nói dối vô lí!  Thưa bệ hạ chuyện này thật vô lí! "


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-458)