← Ch.33 | Ch.35 → |
Thông báo nho nhỏ: mình sẽ thay đổi cách xưng hô, vì có bạn nói là khó phân biệt các nhân vật.
-Cô sẽ thành Kathy
-Hắn-Ken
-Anh- Alex
-Nhỏ-Rony
-Cậu-Josh
Còn nó thì mình đang suy nghĩ có nên gọi là Sam hay nóment ý kiến về việc này để mình còn biết nha!!!
Vào truyện nào:
-Xin lỗi? Tôi quen anh từ trước ư?-Nó thắc mắc rất nhiều.
-Alex nè, anh là Alex đây!
-À, Alex! Mà Alex nào?
-Haiz! Sao em lại không nhớ anh được?
-Mẹ ơi! Về đi!
-Ừm, chúng ta về thôi! Chào anh nhé!
Lúc đi trên xe, thằng bé kể rất nhiều và chủ yếu là cô bé tóc vàng mà nó vừa nhìn thấy.
Và nó đã dẫn Oliver tới công ti để làm việc, bởi vì có ai trông đâu. Mà bây giờ về nhà cũng bất tiện.
2 tháng trước...
Nó đang đi bộ trên phố ở Thụy Điển thì gặp Ali. Lúc đó, Ali và Johnson đang đi du lịch. Thật sự, khi gặp nó thì Ali rất ngạc nhiên.
Nó cũng cảm thấy được hai người này có thể là nhà thiết kế.
-Xin lỗi! Hai người có thể thiết kế thời trang không vậy?
-À... ờ... -Ali mấp máy môi bởi vì thấy một điều gì đó không ổn.
-Đúng rồi ạ!-Johnson đã nhận ra điều bất ổn đó và phản ứng kịp.
-Vậy hai người có thể đến làm ở công ti của chúng tôi không?
-Được! Tôi có thể mời thêm một người bạn nữa không?
-Được chứ, miễn là người đó có tài năng...
-Cô cứ yên tâm đi!
Nó đã mời Ali và Johnson đến công ti. Và đúng lúc đó, Chris đã nhìn thấy. Và đương nhiên, Chris đã ngay lập tức gặp riêng Ali và Johnson để nói chuyện.
Trở về hiện tại...
Do có nhiều người nên cũng thiết kế được 2-3 bộ rồi. Nhưng nó rất thắc mắc một điều.... tại sao Rony lại có trong tay bộ sưu tập đó?
-Ali! Em có thể điều tra công ti với chị được không? Về chuyện có gián điệp...
-Được chứ chị! Nhưng em nghĩ là phải làm việc đó luôn!
-Ừ!
Nó và Ali đi xung quanh công ti để xem có những ai khả nghi. Nhân viên thì đã được thông báo là chủ tịch khảo sát. Nên mọi người làm việc rất chăm chỉ. Nó đi đến một phòng, mà các nhân viên đang tập trung làm dự án. Riêng có một cô gái cứ úp mặt xuống bàn.
-Dậy đi!-Nó đập tay vào người cô gái. Và thấy cô gái hình như đang sợ việc gì đó. Người toát mồ hôi và hơi run.
-Em đi theo bọn chị một lát!-Ali nói với cô gái đó và cô gái đó đương nhiên phải làm theo lời.
Vào phòng họp... vắng tanh, không có một ai.
-Bây giờ chị cho em một có hội nói thật! Em đã làm gì sai?
-Dạ.... dạ.... EM XIN LỖI, EM SAI RỒI, EM KHÔNG CỐ TÌNH, EM KHÔNG CỐ TÌNH LÀM VIỆC ĐÓ! CHỊ ĐỪNG ĐUỔI VIỆC EM MÀ!
-Nếu em kể cho chị mọi việc thì chị sẽ tha cho em dù em đã làm sai việc đó và em hãy nói lý do tại sao em lại làm việc đó. Tại sao em lại phản bội công ti?
-Mẹ em bị ung thư, mà số tiền em cần không đủ với số lương mà em làm hàng ngày... Rồi bỗng nhiên, nhà thiết kế Veronica mới tìm đến em, chị ấy còn nói là nếu làm việc này thì chị sẽ trả tiền viện phí cho.
-Chị sẽ xử lý việc này! Nhưng trước tiên là em hãy từ chối số tiền đó nhé, chị sẽ trả tiền viện phí cho mẹ em! Còn việc cô ta có phát hiện ra không... thì tính sau!
Nó rời đi cùng với Ali trong tâm trạng không vui vẻ gì mấy. Không phải là nó giận mà nó chỉ buồn lòng khi nhân viên không trung thực với công ti.
-Chị ơi! Rony đã cướp hai mẫu đại diện rồi....
-Hả? Em xem thực tập sinh có em nào tuyển được không?
-Dạ không ạ!
-Em bảo Dylan với James có quen ai làm được không?
-Vâng...
-Em về công ti trước đi, chị đi mua đồ ăn cho mọi người đã!
-Chị đi cẩn thận...
Nó đi đến siêu thị, nơi lần trước gặp Rony và Ken. Nó đi vào với sự ngước nhìn của mọi người, bởi vẻ đẹp như băng...
"Nhà thiết kế M, lần đầu tiên cô ra mắt khán giả, cô có cảm nghĩ gì?"
"Tại sao cô phải giấu mặt?"
"Nhà thiết kế Rony nói là cô đạo ý tưởng, có đúng vậy không?"
Bọn họ ở đâu ra vậy? Nó đã lộ mặt rồi sao? Không bao giờ có thể như thế được. Nó luôn cải trang 24/7 mà, haiz tại sao hôm nay nó lại không đeo kính.
Đám đông đã bao quanh, không đời nào nó có thể thoát ra. Bỗng có 3 cánh tay kéo nó ra.
-Em có sao không?-Dylan cải trang kín mít.
-Sao lại ra nông nỗi này!-Chris cũng không khác gì.
-Đội cái mũ vào, cả kính nữa!-James cũng tương tự.
-Em nghĩ bây giờ chúng ta nên chạy thôi!-Nó quay ra đằng sau nhìn đám đông toàn báo chí đó.
Cả bốn cùng chạy như điên, nhanh chóng vào xe rồi phóng đi.
-Tóm lại là có chuyện gì xảy ra? Tại sao em không biết?-Nó vẫn ngơ ngác.
-Đơn giản thôi! Em bị lộ danh tính!-Chris nhăn mặt lại.
-Làm cách nào?
-Chồng của Rony, là Ken đó!-James nói.
End chap
← Ch. 33 | Ch. 35 → |