Vay nóng Tinvay

Truyện:Nữ Chính! Cô Tiêu Đời Rồi!! - Chương 17

Nữ Chính! Cô Tiêu Đời Rồi!!
Trọn bộ 42 chương
Chương 17
Cô đã đụng phải nhầm người rồi!
0.00
(0 votes)


Chương (1-42)

Siêu sale Shopee


-A... Anh Alex đó... -N1

-Đúng rồi! Hoàng tử đó... nhưng anh ấy lại yêu Rony mất rồi!-N2

-Haiz.. thằng này đến đây thì gái đâu mà cua... hết Ken rồi đến Alex!-N3

-Nếu cứ trong tình hình này thì FA cả bọn mất-N4

Mọi người đều xôn xao."Nào các em bốc thăm đi, cô sẽ không thay đổi chỗ từ giờ đến hết năm sau!" Cô giáo nó nói.

Từng học sinh một, lên bục giảng nhận chỗ ngồi. Sau khi nhận được chỗ ngồi của mình thì rất nhiều học sinh than trời.

Đây là bản đồ chỗ ngồi:

----------------- ---------------

----------------- ---------------

Eva-Johnny Mia-Anna

Ali-Johnson ----------------

Anh-Cô ----------------

Nó-Hắn Nhỏ

>>Bàn Eva-Johnny

"Chiều nay đi chơi không Johnny?"

"Chơi đâu?"

"Công viên nước nhé!"

"Được. Eva có trò gì chơi không, Johnny chán quá à!"

"Eva có đấy!" Hai đứa nói thầm vào tai nhau rồi cười tủm tỉm.

>>Bàn Ali-Johnson

"..."

"..."

"..."

Cả hai im lặng suốt cả giờ, chẳng nói với nhau câu nào.

>>Bàn Anh-Cô:

"Ngồi lui ra!" Anh nói.

"Không, đồ con khỉ tóc vàng."Cô trêu.

"Cô nói cái gì! Đúng là con lợn ăn nhiều."

"Sao anh biết hả khỉ lông vàng?"

"Lúc nào chẳng thấy bạn bè bê về đống đồ ăn cho lợn!"

"Khỉ lông vàng"

"Lợn"

"Khỉ lông vàng"

"Lợn"

Hai người cãi suốt giờ học khiến cô giáo nhắc nhiều lần.

>>Bàn Nó-Hắn:

"Đúng là thật xui xẻo khi ngồi cạnh người như cô!"

"Cũng phải, nhưng tôi còn tốt hơn cô người yêu của anh rất nhiều!"

"Cô câm miệng lại đi."

"Nhưng anh là người khai mào trước mà, anh mới là người phải ngậm miệng vào ấy!"

Cả hai chửi rủa nhau suốt cả giờ.

Reng... reng... chuông giữa giờ vang lên...

Nó đi ra ngoài, hắn đi theo. Lần này nó đi ra vườn mà anh gặp nó. Đi ra đó, hắn luôn tự hỏi mình"Sao cô ta lại ra chỗ đó nhỉ? Cô ta ra đó làm gì vậy?"

Nó nằm lên trên xích đu, nó chợp mắt một lúc. Hắn lại gần nó."Vẫn là người đã hãm hại Rony, mình luôn ác cảm với cô ta nhưng tại sao bây giờ mình lại cảm thấy cô ta thật xinh đẹp!"

Nó chợt mở mắt, hắn giật mình rồi ngã lăn quay xuống đất.

"Anh đang làm gì ở đây!"

Reng... reng...

"Giờ ăn trưa rồi, anh có định về lớp không, hay là tôi nhốt anh lại!"

"Tôi biết rồi!" Hắn đi ra ngoài trước, còn nó đi sau để khóa cổng lại.

Nó đi ra căng-tin cùng hắn, vừa vào trong thì rất nhiều lời đồn đại không tốt về nó. Nó nghe thoáng qua nhưng nó cũng chẳng quan tâm gì.

Nó đi về bàn của nó"Chị ăn gì! Chúng em lấy cho!" Cậu hỏi.

"Như bình thường, à mà mày có gửi cho tao tin nhắn này không!"Nó dơ chiếc điện thoại cho cô xem.

"Mày dở người à, tao ngủ suốt đêm làm sao gửi được tin nhắn, có ma nó gửi!" Cô nói.

"Thế chính xác Rony đã ăn cắp điện thoại của mày rồi gửi tin nhắn!" Nó nói.

"Con Rony này thật quá đáng!" Cô đập bàn.

"Khoan hãy động vào nhỏ, từ từ rồi xem, màn kịch đó còn dài!"

Lúc đó anh và hắn đang chọn bàn để ngồi, ba nhỏ vẫy tay nhưng hai người không hề để ý mà đi thẳng xuống bàn bọn nó."Cho chúng tôi ngồi đây được đây!" Anh và hắn đồng thanh.

"Được." Nó gật đầu.

"Ê Josh, cho tao ở nhờ nhà mày được không?" Anh và hắn đồng thanh.

"Tao đang ở nhà của Sam đấy, ở không? Chúng mày có nhà mà?" Cậu hỏi.

"Vì sao á? Vì Rony cứ theo tao ấy, bây giờ còn đòi dọn vào."hắn nói.

"Tao cũng thế!"Anh ngạc nhiên vì tưởng có mỗi mình bị Rony bám theo.

"Nếu muốn ở cùng tao thì xin chị Sam ấy, tao không rảnh xin hộ tụi mày!"Cậu không ngờ cũng có lúc bọn này ghét nhỏ.

"Sam, cho tụi này ở nhờ nhà được không?"

"Được. Thôi tao về lớp đây"

Nó về lớp thấy trong lớp không có một, nó gục xuống ngủ bỗng thấy một tờ giấy nhỏ dưới ngăn bàn. Mở ra, đọc xong thì chỉ chẳng nói gì cũng chẳng biểu cảm gì, nó đi xuống tầng rồi ra chỗ hẹn.

Nó đứng trước cửa phòng thể chất, có người tấn công nó từ phía sau, nó không hề để ý nên đã ngất đi...

"Tạt nước vào mặt nó đi!" Nhỏ nói. Nó từ từ mở mắt.

"Mày đã cướp tất cả của tao, mày cướp anh Ken và Alex." Nhỏ nhìn nó với ánh mắt căm thù.

"Thì sao, mày thử coi lại xem, ai cướp của ai, nhìn lại mày xem!"Nó nói to rồi cười một nụ cười ma mị. Nó nhìn đằng sau nó thì thấy khoảng mười nữ sinh và hơn hai mươi người mặc đồ đen.

"Mày có biết tao là chủ bang Black Roses không, hôm nay tao thuê người đến đây để xử mày đó, mày biết không!"Nhỏ chị tay vào đám người đồ đen đó.

"Thật sao, mày là chủ bang Black Roses sao, tao sợ quá cơ." Nó đùa giỡn.

"Tụi bây đâu, giết nó cho tao!"Nhỏ tức đến đỏ mang tai.

Những người đó không hề đánh nó mà lại cởi trói rồi quỳ xuống chân nó, bọn nữ sinh đằng sau hết sức ngạc nhiên.

"Chúng em xin đại tỉ tha thứ cho, chúng em đã phạm vào sai lầm lớn!" Người đứng đầu nói.

"Mấy người làm gì đó, tôi kêu đánh cứ có phải là cởi trói đâu!" Nhỏ nói.

"Cô ngậm cái mồm lại đi, cô biết gì mà nói!" Người đứng đầu tát nhỏ.

"Rony, mày cũng hay đó, mạo danh tao sao? Còn mấy người kia nữa, đi ra khỏi đây hay bị ăn đập đây!" Nó nói. Rồi mấy đứa con gái đứng đằng sau đi ra ngoài hết, chỉ còn mỗi nhỏ.

Chát... nhỏ tát thẳng vào mặt nó."Rony à, tao sẽ làm mày sống không bằng chết! Tụi còn lại về bang, chị tha."Nó nói xong thì rời đi, chỉ còn mỗi nhỏ. Nhỏ không hiểu câu nói của nó có ý nghĩa gì. Về phần nó thì thong thả đi về lớp như không có chuyện gì xảy ra.

"Phòng của tụi tôi ở đâu!" Hắn và anh đang đứng trước cửa nhà nó với rất nhiều hành lý, chất đầy trong phòng khách rồi trước cửa nhà nó."Con trai mà nhiều đồ vậy? Hai người lên tầng 2 bên trái, xếp cho nó gọn vào, đừng có để bừa bộn! Tôi chúa ghét bừa bộn, còn luật quy thì hỏi Kathy!" Nó nói.

Ba giờ sau...

Anh và hắn đã xếp xong đồ, chỉ còn duy nhất một việc là học thuộc nội quy. Mà nội quy thì dài hơn chục trang, hình phạt chỉ duy nhất một dòng "Làm sai một lần dọn nhà một tháng". Anh và hắn nghĩ lại" Tại sao mình lại ra chuyển ra đây nhỉ?"

Nó bật ti vi thì thấy tin tức" Cổ phiếu của tập đoàn Williams đang xuống dốc nhanh chóng, có khả năng phá sản" Nghe thấy thế, anh và hắn mới chạy ra xem. Hắn định giúp nhỏ nhưng ai ngờ tập đoàn hắn cũng đang trong tình trạng như nhỏ.

Reng...

"Bác Will bác ra mở cửa hộ cháu đi ạ!" Cô nói.

Bác quản gia ra mở cửa. Là nhỏ, nhỏ đang trong tình trạng bị thương toàn thân. Vừa bước vào nhà nó, nhỏ đã quỳ xuống xin nó tha lỗi.

End chap


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-42)