Cô ta đã bỏ cuộc!
← Ch.2112 | Ch.2114 → |
Tai nạn xe hơi...
Cố Vân Phàm hơi nheo mắt lại, trong lòng không có cảm giác gì, nhưng trên pháp lý bọn họ là vợ chồng.
Ông ta phải ký vào những giấy tờ này.
Cố Vân Phàm hỏi địa điểm và yêu cầu tài xế đưa mình đến đó.
Người lái xe vừa nghe phong thanh được gì đó liền hỏi thêm một câu: "Vợ tiên sinh có chuyện gì à?"
Cố Vân Phàm đặt hai tay lên đầu gối, hừ nhẹ một tiếng, sau đó nói: "Xảy ra tai nạn xe cội"
Người lái xe không nói thêm gì nữa.
Người lái xe khá thân thiết với Cố Vân Phàm, nên tất nhiên ông ấy biết rất nhiều về mối quan hệ vợ chồng của họ.
Hai mươi phút sau, Cố Vân Phàm vội vã tới bệnh viện.
Tình trạng của bà Gố rất nguy kịch, dù có phẫu thuật cũng khó mà cứu được... Sau khi tìm hiểu tình hình khi đó, Cố Vân Phàm biết được khi xảy ra tai nạn vợ mình không ở một mình mà còn có tình nhân trẻ tuổi của cô ta trong xe.
Người tình trẻ đã chết.
Bà Cố cũng sắp chết, năm trên giường bệnh trắng xóa, đồng tử gần như giãn ra... Mắt cô ta sáng lên một chút khi nhìn thấy Cố Vân Phàm bước vào.
Cô ta dường như muốn ngồi dậy, nhưng tất cả xương dưới thắt lưng đều bị gấy.
Cô ta chỉ có thể bất lực nhìn chồng mình.
Nước mắt chảy ra từ khóe mắt.
Cố Vân Phàm đứng bên giường bệnh của vợ mình, vây quanh là bố mẹ và người nhà cô ta. Tuy nhiên, không ai dám lên tiếng, bởi vì hầu như mọi người đều biết bà Cố mấy năm nay đều nuôi nhân tình.
Cố Vân Phàm rất bình tĩnh: "Tôi đã ký rồi! Một lát nữa có thể phẫu thuậ
Bà Cố lắc đầu.
Cô ta thở ra rồi lại hít vào một cách tuyệt vọng... Cô ta nhìn chăm chăm vào chồng mình, một lúc lâu sau mới đủ sức lực, nói: "Vân Phàm, sau ngần ấy năm, anh vẫn hận em sao?"
Cố Vân Phàm biết cô ta không còn sống được bao lâu.
Ông ta bình tĩnh nói: "Thật ra tôi chưa bao giờ oán hận cô cả".
Bà Cố không những không cảm thấy được an ủi mà còn buồn bã hơn. Khi đứng trước ngưỡng cửa sinh tử, cô ta mới nói ra những suy nghĩ trong lòng mình: "Bởi vì anh chưa từng yêu em, cho nên anh không hận em phải không? Cho dù em có con với người đàn ông khác, anh cũng không hận em. Nên nói anh rộng lượng... hay là anh không hề quan tâm đến em và cuộc hôn nhân của chúng ta dù
Người nhà họ Vương thở dài.
Cố Vân Phàm bảo bọn họ ra ngoài, sau khi mọi người rời đi, anh nhìn bà Cố đang hấp hối nói: "Tôi kêu tài xế đi đón Tư Kỳ!"
Bà Cố mở to mắt.
Bà Cô nhìn chằm chằm vào chồng mình và nói: "Cố Vân Phàm, em hận cái tên này đến chết! Tư Kỳ, Tư Ÿ... tại sao đứa trẻ em sinh ra lại mang cái tên gần giống cô ta? Anh nghĩ về cô ta mỗi ngày, kể cả trong giấc mơ. Ngay cả trong giấc mơ anh cũng muốn ở bên cạnh cô ta, phải không?"
"Cố Vân Phàm, anh không hận em, nhưng em hận anh!"
Cố Vân Phàm không quan tâm.
Ông ta thậm chí còn nhìn bà Cố đầy thương hại, thậm chí còn nhẹ nhàng nói: "Thật ra, trước đây cô cũng giống như tôi, không biết cách yêu một người nào đó mà chỉ biết chơi bời! Sau này tôi mới học được cách yêu, nhưng người đó đã không còn là của tôi nữa rồi, tôi lựa chọn buông tay. Sau này tôi gặp Tư Ỷ và thích cô ấy. Nhưng phải đến khi thực sự mất đi cô ấy rồi, tôi mới biết mình thực sự yêu cô
"Đúng! Tôi đã chọn tên".
Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
"Chỉ là vì tôi nhớ cô ấy! Dù sao thì cô cũng không muốn có con, và cô cũng không quan tâm tên đứa bé là gì và nó sống thế nào phải không? Chỉ là tôi tốt bụng hơn cô. Tôi để cô gặp con bé trước khi chết. Không, tôi nên nói là để con bé gặp cô mới đúng".
"Chỉ là trí nhớ của đứa trẻ có hạn! Tôi nghĩ sau này con bé sẽ quên mất trông cô như thế nào".
"Con bé sẽ nhớ đến bảo mẫu, cô giáo và mọi người phụ nữ dịu dàng xung quanh mình, nhưng con bé sẽ không nhớ cô".
Cố Vân Phàm nhẹ nhàng nói.
Ông ta đã biến lỗi lầm lớn nhất trong đời của vợ mình thành con dao sắc nhọn đâm vào trái tim cô ta nói: "Trong lòng tôi, Tư Kỳ là con của tôi và Lý Tư Ÿ, kỳ thực không liên Thực ra, tôi chưa nói với cô, tôi thực ra không quá quan tâm đến vấn đề sinh lý. Nếu không sau bao nhiêu chuyện phong lưu như vậy, tôi không thể nào vẫn chỉ yêu mình Lý Tư Ỷ".
Bà Cố khế nhắm mắt lại.
Bạn đang đọc truyện ở truyen. A_z. z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được). Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!. Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
← Ch. 2112 | Ch. 2114 → |