Ly hôn
← Ch.055 | Ch.057 → |
"Hai nguời..." Hai người trăm miệng một lời cùng một câu hỏi cùng một biểu tình vội vàng, làm cho Nhâm Thần Phong có chút không rõ, tầm mắt ở trên mặt hai người nhìn qua lại quét hai vòng, hắn đột nhiên trở nên tỉnh táo lại.
Kinh ngạc nhìn Hàn Triệt, Nhâm Khải Hoa từ trong ngăn kéo lấy ra một tập văn kiện, rút ra một xấp ảnh chụp.
"Thẳng thắn mà nói, ta bây giờ cũng không rõ tình hình cô ấy như thế nào, nếu như ta đoán không sai, cô ấy hiện tại hẳn là cùng người này ở cùng một chỗ." Nhâm Khải Hoa đem ảnh chụp đưa cho Thư Liên.
Trên ảnh chính là mẹ của Thư Liên - Hà Mộng thanh, mặc dù đã đã không còn trẻ, nhưng từ trang phục với khí chất vẫn không thay đổi, có thể nhìn ra được năm đó phong tình. Mà người đàn ông bên cạnh bà, cao lớn anh tuấn, ánh mắt âm lệ, còn có cổ tà khí khiếp người.
"Trùm ma túy Khổng phong?" Hàn Triệt liếc mắt một cái liền nhận ra người trên ảnh chụp, bắc Khổng phong, Nam Tẫn Nhiễm, hai người kia có thể nói là vang danh trong giới hắc đạo, chỉ là năm năm trước Khổng phong đã vào ngục, lại thật không ngờ hắn thế nhưng lại cùng mẹ ở cùng một chỗ.
"Hắn không phải đã bị bắt sao?"
"Mẹ tôi vì sao lại ở cùng trùm thuốc phiện?" Thư Liên lại càng khó có thể tin, trong ấn tượng của cô mẹ dù sao cũng chỉ là một người bình thường, cả ngày vì kế sinh nhai mà mệt mỏi, phát sầu, lại không thể tưởng tượng được bà thế nhưng lại có quan hệ với giới hắc đạo.
Còn có cuộc hôn nhân nhìn như đơn thuần thực chất lại là một vụ mua bán kia của cô, lại do một tay mẹ cô an bài, chuyện này rốt cuộc là vì nguyên nhân gì?
"Nguyên nhân trong đó, ta thật sự không rõ." Nhâm Khải Hoa thở dài một hơi, "Mẹ cô từ khi an bài xong hôn lễ, liền cùng Khổng phong đi rồi, một tháng nay ta luôn luôn tìm cô ấy, cũng không nghe được một chút tin tức nào."
Thư Liên còn muốn hỏi cái gì đó, lại bị Hàn Triệt kéo lại, lễ phép hỏi: "Như vậy Nhâm tiên sinh, vậy chuyện hiệp nghị là chuyện như thế nào?"
"Kỳ thật chính là giả kết hôn." Nhâm Khải Hoa nói trực tiếp, ở đây ba người sắc mặt đều biến hóa.
"Ta biết những năm gần đây mẹ cô đối với cô thái độ có thể có chút cực đoan..." Nhâm Khải Hoa dừng một chút, thần sắc ngưng trọng, "Nhưng mà Thư Liên, mẹ cô là thân nhân duy nhất còn lại trên đời này của cô, một giọt máu đaò hơn ao nước lã, cô ấy không muốn cô mạo hiểm phiêu lưu, Khổng phong là người vô cùng nguy hiểm, cô chỉ có thể đổi lấy một thân phận mới đổi nơi ở mới, mới có thể thoát khỏi bối cảnh rối rắm này, chuyện đổi trường học là do ta sơ sót, may có Thần Phong giúp cô làm thủ tục, nếu không nếu cô có cái gì bất trắc, ta thật không biết làm cái gì để nói với mẹ cô."
"Nếu là giả kết hôn, vậy ông còn..." Ông già này đã lớn tuổi còn không đứng đắn, vừa nghĩ đến ngày đó ở trong thang máy thấy trên người cô đầy dấu hôn ngân, Nhâm Thần Phong liền cảm thấy hậm hực.
"Ta còn cái gì? Thư Liên có thể thay ta làm rõ, ta đã nhiều tuôỉ như thế rồi, có thể đối với một cô bé làm cái gì chứ?" Nhâm Khải Hoa buông tay, không chú ý tới mặt Thư Liên trắng bệch cùng với Nhâm Thần Phong biểu tình kinh ngạc, "Tuy nói là sau hai năm sẽ Ly hôn đối với danh dự của Thư Liên có chút ảnh hưởng, nhưng chuyện này cũng là cách mà mẹ cô trước mắt có thể nghĩ đến an bài thích đáng nhất cho cô, ta chỉ là không nghĩ tới Mộng thanh sẽ đi đến bước nguy hiểm này, vì báo thù thế nhưng..."
Nhâm Khải Hoa đột nhiên ngừng nói.
Thư Liên đã muốn bị những chuyện ngoài ý muốn liên tiếp làm cho cả kinh không biết nên phản ứng như thế nào, trong đầu thật sự hỗn loạn, cái gì cũng có, nghi vấn gì cũng có, cũng không biết bắt đầu từ đâu.
Hàn Triệt cầm lấy tay cô, hướng Nhâm Khải Hoa gật gật đầu: "Thực xin lỗi, chúng tôi có việc đi trước, chuyện có liên quan đến việc ly hôn, ngày khác tôi sẽ để cho luật sư cuả tôi cùng ngài nói chuyện."
"Ly hôn?" giọng nói của Nhâm Khải Hoa đột ngột cao lên, "Ít nhất hiện tại không thể, ta đã đáp ứng với Mộng thanh cam đoan cho Thư Liên được an toàn."
"Nếu như cái ngài gọi là an toàn là để cho Thư Liên ở lại Nhâm gia bị Nhâm đại thiếu gia đùa bỡn, tôi nghĩ vẫn là miễn đi." Hàn Triệt đột nhiên quay đầu lạnh lùng nói, ánh mắt như đao phóng lên người Nhâm Thần Phong.
"Cái gì!"
"Cho dù Thư Liên sau này phải lập gia đình, cũng tuyệt đối không thể gả cho Nhâm Thần Phong cặn bã này!" giọng nói Hàn Triệt không một chút phập phồng, nói chuyện cũng không chút khách khí, "Còn chuyện liên quan đến 20% cổ phần công ty Thiên Vũ, nếu như nói là trả lại nợ nần năm đó cho Hàn gia, tôi không có ý kiến gì, làm người thừa kế hợp pháp của Hàn gia, tôi nghĩ tôi có quyền lợi tùy thời tùy chỗ thu hồi lại khoản tiền này, bao gồm tự do của Thư Liên."
Nhâm Thần Phong đột nhiên ngẩng đầu, chống lại Hàn Triệt mắt, cặp mắt kia trong trẻo nhưng lạnh lùng không có bất luận một tia ấm áp nào, chỉ có sự lạnh lẽo cùng sát ý: "Nhâm Thần Phong, đừng tự tạo lý do cho chính mình tìm chết, đây là lần cuối cùng tôi dễ dàng tha thứ cho anh."
← Ch. 055 | Ch. 057 → |