Vay nóng Tinvay

Truyện:Em Là Độc Dược - Chương 10

Em Là Độc Dược
Trọn bộ 17 chương
Chương 10
0.00
(0 votes)


Chương (1-17)

Siêu sale Lazada


Một tháng trước...

Con người là một sinh vật rất phức tạp, ẩn sâu trong những họ luôn là tầng tầng lớp lớp suy nghĩ và tính cách, tư tưởng và hành động khác biệt, một người có thể có vẻ ngoài hung tợn, nhưng thực chất lại rất hiền lành, một người có vẻ ngoài hiền hòa nhưng thực chất lại là một người rất gian xảo, con người cũng có thể bao dung với người này và khắc khe với người khác, không phải bao giờ họ cũng độc ác hay hiền lành, bởi vì họ có tư duy và suy nghĩ riêng.

Chuyện tình cảm của con người cũng phức tạp như vậy, có thể một người rất yêu thương một người khác, nhưng bao giờ trước mặt người đó cũng lạnh nhạt thờ ơ, một người không hề yêu người kia, nhưng lại dùng những lời ngon ngọt để lừa gạt họ, những hành động và tình cảm đó vô tình làm mối quan hệ của họ gắn kết hoặc rạn nứt hơn, thậm chí nhiều khi chính bản thân họ cũng không phát hiện ra tình cảm của mình, hoặc dùng lời lẽ cay độc để che dấu phần tâm tư không cần có của bản thân, không có câu chuyện tình yêu nào là không trãi qua khó khăn, nếu không họ sẽ không biết quý trọng tình cảm của mình.

... Một người không hiểu yêu và một người che dấu rất giỏi. Đến bao giờ họ mới tìm thấy nhau...

Đã có nhiều lần Lôi tự mình suy nghĩ, trong thế giới rộng lớn này, người có thể ảnh hưởng tới suy nghĩ và hành động của anh là vô cùng ít, cuộc sống buồn tẻ, lạnh nhạt và tâm tối dường như kéo dài vô tận. Trong số những con người ít ỏi đó, anh chưa từng nghĩ đến một ngày cô có thể ảnh hưởng đến suy nghĩ của anh như vậy. Mọi thứ bắt đầu đi sai quỹ đạo khi anh mang cô về, chăm sóc cho cô, huấn luyện cô, để cô dần dần quen thuộc với anh hơn, trở thành một người phụ nữ đặc biệt trong cuộc sống của anh.

Ngày anh mang cô về, Hoắc đại ngày đó còn là Hoắc thiếu còn vô cùng ngạc nhiên, anh là người lãnh tình. Được huấn luyện từ nhỏ để thành người kế nghiệp của Ám Thánh, người đàn ông độc tài tàn nhẫn thủ lĩnh ám vệ nhân trước đây một tay đào tạo, sự huấn luyện tàn khốc và máu me đã bào mòn tính người của anh, làm việc theo mệnh lệnh và sai khiến, giết người và lạnh lùng, ngoài nhiệm vụ ra, cuộc sống của anh chỉ còn là tồn tại. Nhưng rồi một phút trong cuộc đời, anh đã để bóng dáng nho nhỏ năm đó chen vào, hơi thở thoi thóp trong ngực, cô bé nho nhỏ hay ngượng ngùng chen vào lòng anh và để lại một dấu ấn sâu sắc.

Nhưng anh không biết nên đối xử với cô như thế nào, cô tốt đẹp và tinh khiết, anh đã từng hi vọng có thể bảo tồn được vẻ đẹp ấy, nhưng đây là Hắc Long bang, đây là Hắc đạo, đây là một thế giới đầy cạm bẫy và nguy hiểm. Ngày đó, sau khi yểm trợ Vân tỷ cứu được Hoắc đại trở về, trên người anh cũng đều đã chi chít vết thương, có lẽ một phát súng găm vào sườn kia có thể đã khiến anh tử vong, nhưng ngay giây phút yếu ớt, anh nhìn thấy cô, mắt cô đỏ hoe và chực khóc. Cô chạy về phía anh, không sợ hãi máu me trên người anh, im lặng nhìn anh, bên cạnh bác sĩ Tề vẫn đang cố gắng gắp viên đạn bên sườn anh ra, không thuốc tê, không gây mê, bàn tay nhỏ bé của cô nắm chặt lấy tay anh, chỉ như vậy anh đã không còn cảm thấy đau đớn nữa, ngay khi viên đạn được rút ra, anh cũng kiệt sức mà ngất lịm, trước lúc mất đi cảm giác, anh thấy rõ ràng giọt nước mắt đang lăn dài trên má cô. Đó là lần đầu tiên anh thấy có một người vì anh mà khóc.

Sau lần đó lâu, gương mặt nhỏ bé tinh xảo của cô lọt vào mắt xanh của Ám Lĩnh, cô cũng chủ động xin anh đi học hỏi bà, anh vẫn nhớ anh đã miêu tả những bài luyện tập đó tàn khốc cỡ nào, nói xấu bà cỡ nào, còn nói cô sẽ phải chịu nhiều cực khổ, chỉ vì muốn cô thay đổi quyết định, nhưng chỉ bằng một câu nói của Ám Lĩnh, "Nếu cô đi theo bà học hỏi, cô sẽ giúp được cho anh nhiều hơn và anh sẽ không rơi vào hoàn cảnh. chật vật như vậy nữa.", trong lòng cô đã hạ quyết tâm rời đi.

Cô đi rất nhiều năm.

Đến lúc anh gặp lại cô, cô đã thay đổi nhiều lắm, cô không ngây ngô, không đơn thuần như trước nữa, thay vào đó là sự quyến rũ và nét cuốn hút khó cưỡng lại, đó là vẻ ngoài của cô thay đổi, nhưng thật ra trong mắt anh thật ra cô cũng không khác biệt lắm, cô có thể cười tình tứ với anh, có thể híp mắt khiêu gợi nhìn anh, có thể ma mị dụ dỗ anh, chưa bao giờ anh xem đó là những chiêu trò để trêu chọc đàn ông, tất cả trong lòng anh chỉ như là tâm tư của cô gái nhỏ, thích làm nũng, thích cư xử ngọt ngào, đơn thuần và trong khiết.

Ngay cả khi tin đồn về sự phóng túng của cô càng lúc càng nhiều, tất cả mọi gã đàn ông đều có thể tin, nhưng anh không tin. Anh tránh né việc đến nhà cô để chứng thực điều đó, thờ ơ lạnh lùng không để tâm đến những lời đồn thổi kia, tự đánh lừa bản thân rằng thật ra cô cũng không tùy tiện như vậy, không phóng đãng như vậy. Không ngờ nói tránh liền tránh đến vài năm, lạnh nhạt cũng lạnh nhạt đến vài năm.

Đáng tiếc, sự xuất hiện mộng xuân với người phụ nữ kia như là một cái gì đó đeo bám anh, mỗi lần anh mơ thấy, cảm giác bản thân thực sự chạm đến cơ thể người phụ nữ đó lôi kéo trí nhớ của anh về những gì mà người ta đồn thổi về cô, về một người cầu hoan và không từ hoan (từ trong từ chối). Trong mộng người phụ nữa đó chủ động và gợi tình, cũng là từ những lời người ta nói về cô; người phụ đó xinh đẹp tùy tiện, cô cũng bị nói thế; người phụ nữ đó quyến rũ gợi tình, cũng không khác gì cô. Nhưng mơ và thực là hai thứ khác nhau lắm... anh vẫn tự nhủ như vậy.

Cho đến khi gặp cô tại căn hộ của mình, anh ngạc nhiên, cơ hồ có cảm giác gì đó nhen nhóm, sự thực là nó đã đánh đổ mọi rào chắn mà anh đã gây dựng nên, hành động, cư xử, tác phong, tất cả mọi thứ đều khiến anh cảm thấy khó chịu, anh tức giận, anh đau lòng thay cho cô, hơn hết là anh không muốn cô tiếp tục những ngày như vậy nữa, dù là đi làm nhiệm vụ hay là sống thường ngày, không để đám đàn ông lợi dụng cô nữa. Anh muốn cô trở về như trước kia về cả suy nghĩ lẫn hành động, Ám Lĩnh có thể khiến cô đổi thay thì anh cũng có thể.

Nhưng không ngờ, ngay vào lúc này Hoắc đại lại giao nhiệm vụ cho cô, ai cũng được, ai anh cũng có thể thay cô làm nhiệm vụ này, nhưng tại sao thì đó lại là số 16? Tại sao lại là hắn ta?

Số 16 là ai? Hắn ta là một sát thủ, một sát thủ máu lạnh không có tính người, sát thủ lấy cơ thể phụ nữ làm trò chơi, cũng như những lời đồn về cô, hắn ta thích giết phụ nữ trong lúc lên giường, nhưng những người phụ nữ rơi vào tay hắn ta đều bị gánh cái chết thống khổ nhất. Trước cô, nữ sát thủ tiếp cận hắn ta không phải là chưa từng có, nhưng từng người từng người đều không thoát được, kẻ sát nhân biến thái đó thích chơi trò SM, thậm chí quay video rồi tung lên mạng để lăng mạ người phụ nữ mà hắn ta lên giường, để cô ta nhìn thấy được bản thân bị công khai tuyên dâm là như thế nào, và sở thích của hắn ta là xem lại những đoạn video kia, ngay cả khi người đó đã chết.

Hắn ta là nỗi ám ảnh của mỗi nữ sát thủ khi nhận nhiệm vụ áp sát hắn ta, tại sao ngay lúc này lại đến lượt cô?

Sau khi Hà Tiêu rời đi, anh đi tìm Hoắc Đại nhưng người đàn ông lạnh lùng đó khước từ cơ hội gặp gỡ với anh, đợi từ sáng đến chiều, vẫn không gặp được người đó, anh thất vọng trở về. Bây giờ anh chỉ có thể tìm gặp cô rồi sắp xếp sáng mai để cô lẩn trốn đi nơi khác một thời gian, anh sẽ sắp xếp người để xử lí số 16.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-17)