Đào thoát
← Ch.44 | Ch.46 → |
Lộ Lộ ngẩn ngơ, không ngờ bên ngoài phòng giam xám xịt cũ kĩ đó, lại là tòa biệt thự sang trọng, rộng lớn, cổ điển như vậy. Những tấm rèm, bức tranh, lò sưởi, bàn ghế đều mang đậm phong cách phương Tây cổ điển, màu nâu cùng đỏ rượu ưu nhã là tông màu chính của toàn bộ tất cả các phòng.
Lộ Lộ có cảm giác như đang đi vào thế giới cổ tích huyền huyễn ấy chứ! May mắn là vẫn còn vài thiết bị hiện đại giúp cô nhận ra đây chính là ngôn tình hiện đại, nhìn nơi này lừa tình quá đi.
Bạo Lăng Đằng như trước chưa từng rời mắt khỏi Lộ Lộ, nhìn gương mặt cô chao đảo khắp nơi lại nhăn mày, hắn cảm thấy buồn cười.
Soạt!
Từ lúc nào Bạo Lăng Đằng đã bế Lộ Lộ tới phòng tắm, đầu Lộ Lộ vang lên hồi chuông cảnh báo, luống cuống la lên "Anh... em tự mình tắm được, anh cứ ở ngoài đợi là được."
"Thứ nên và không nên thấy anh cũng đã thấy hết, còn ngượng ngùng cái gì?" Bạo Lăng Đằng mặt không đỏ tim không đập nhanh nghiêm túc nói.
Lộ Lộ vành tai đỏ ửng, nghiến răng trừng mắt nhìn Bạo Lăng Đằng, làm như chuyện đó cô không biết? Nhưng có cần vô sỉ huỵch toẹt nói ra hết như vậy không?
"Em cũng không có trốn được, anh không chịu là em ghét anh luôn đó." đã bí thế, Lộ Lộ quyết định dùng kế sách thảm hại cuối cùng.
"Được thôi, nhưng anh cũng sẽ không mở còng ra." Bạo Lăng Đằng tiếp tục khi dễ Lộ Lộ.
"..."
Khoảng thời gian trôi qua thật... mờ ám, Lộ Lộ vì đầu óc không trong sáng nên luôn phòng bị Bạo Lăng Đằng nổi tà tâm. Xem ra cô quá lo xa rồi! Bạo Lăng Đằng không hề làm thứ gì vượt quá giới hạn.
Nghĩ lại cho tới giờ, hắn vẫn chưa làm chuyện gì tổn thương cô. Ngay cả chuyện buổi tối hôm đó cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.
Lộ Lộ vỗ trán, dù cô có hiểu lầm dụng tâm của Bạo Lăng Đằng nhưng cũng không thể mãi mãi ở đây được, trước tiên cứ trốn ra khỏi đây đã.
Liếc nhìn cửa sổ gần bậc thang, Lộ Lộ bắt đầu trèo ra bên ngoài hướng cành cây với tới.
"Lộ Lộ!" Bạo Lăng Đằng mở cửa phòng bắt gặp cảnh này vô cùng phẫn nộ, hắn chỉ lơ đãng một giây thì cô đã tìm cách thoát ra.
Rốt cuộc hắn đã làm sai chỗ nào khiến Lộ Lộ cứ muốn thoát khỏi hắn chứ?
Bạo Lăng Đằng nắm lấy cổ chân Lộ Lộ thô bạo kéo trở lại vào bên trong biệt thự. Hành động bất ngờ này khiến Lộ Lộ hoảng hốt, chưa kịp phản ứng thì đầu bị đập vào thành cửa.
"A!" Lộ Lộ đau đớn, cú va chạm này không hề nhẹ, trán cô đã bị ứa máu.
Bạo Lăng Đằng bỗng nhói lòng, nhưng nghĩ tới việc Lộ Lộ bỏ trốn khiến hắn không thể tha thứ được.
"Nếu em muốn đi tới như vậy, tôi sẽ khiến cho em không bao giờ bước ra được!"
"A... khoan!" Lộ Lộ giật bắn lên theo phản xạ né tránh, nhưng sức lực nhỏ nhoi của cô chẳng là gì với Bạo Lăng Đằng.
Tay cởi thắt lưng cùng nút áo ra, Bạo Lăng Đằng cũng cởi sạch quần áo của Lộ Lộ.
Lộ Lộ không phải trẻ con nên không biết được chuyện sắp xảy ra là gì. Những hình ảnh cuồng nhiệt bên trong xe hơi hiện về khiến đầu cô như bốc khói.
Rốt cuộc tại sao mọi chuyện lại diễn ra theo chiều hướng này chứ?
Mặc cho Lộ Lộ van xin, Bạo Lăng Đằng vẫn không bỏ qua ý định của mình.
Hơi thở ám muội dồn dập dần, Bạo Lăng Đằng dùng sức đẩy mạnh vào hoa huy*t của Lộ Lộ, cảm thấy khắn khít này, vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Tối hôm đó là do trúng mị dược nên bản thân hắn có chút mơ hồ chuyện đã xảy ra, chỉ biết mình hành hạ rất bừa bãi trên cơ thể Lộ Lộ. Quả thật bây giờ có tỉnh táo Bạo Lăng Đằng cũng không có kiềm chế nổi.
Lộ Lộ đầu óc choáng váng, khoái cảm cùng đau đớn như trước xen lẫn vào nhau, so với lần đầu tiên của cô cũng không sai biệt mấy.
"Em thật chặt..." Bạo Lăng Đằng thân đã đẫm mồ hôi, miệng thở dốc không ngừng. Lộ Lộ mặt mỏng vô cùng, cảm thấy xấu hổ tột cùng, bây giờ mà cũng nói cảm tưởng, làm ơn đó nam chủ, anh đừng làm cô đả kích được không?
"h... ưh..." Lộ Lộ không nhịn được rên rỉ, nơi đó kết hợp cùng mật dịch và tinh dịch nóng bỏng mê người, cơ thể cô cũng bị thiêu đốt lên đột ngột. Lộ Lộ mái tóc rối loạn ướt sũng nước, gương mặt cô ngẩng cao lên, mái tóc ngắn ngủn tạo thành đường cong tuyệt mỹ vắt ra phía sau, tay nắm chặt bờ vai cứng ráp của Bạo Lăng Đằng đến đỏ ửng, má điểm điểm màu hồng thập phần mê người.
Bạo Lăng Đằng lúc này từ phía sau liên tiếp ra vào, lại càng mãnh liệt hơn vận thân, ham muốn ngày càng trầm luân không thấy đáy "Tiểu Lộ Lộ, em thật muốn người khác ăn sạch không buông!"
"A!" Lộ Lộ quấn lấy eo cường tráng của hắn thở hổn hển. Tự nhiên Bạo Lăng Đằng lại phun trong cơ thể cô một cỗ tinh dịch ướt át, nhanh như vậy liền ra rồi.
Bạo Lăng Đằng co rút, miệng bật cười tà tứ "Anh tới đây!"Nói rồi, Bạo Lăng Đằng điểm mạnh vào nơi sâu nhất của Lộ Lộ rồi nhanh chóng rút ra làm Lộ Lộ không còn chút khí lực cằn nhằn.
Nơi đó của Lộ Lộ đã phiếm hồng, chảy ra dịch trong suốt dâm mỹ cùng sắc dục mẫn cảm. Mở màn đầy kích thích, Bạo Lăng Đằng hưng phấn, vừa hôn vừa cắn kịch liệt trên cơ thể Lộ Lộ.
"Đừng có cắn loạn!" Lộ Lộ đau đớn xen lẫn ủy khuất, mỗi lần ở chung với tên này là cô người không ra người, thương tích đầy mình, chưa S-M mà đã thế này, làm Lộ Lộ cảm thán cho Tà Uyển Như chính văn.
Bạo Lăng Đằng mắt nhiễm đầy dục vọng, ôn nhu xoa xoa vết đỏ trên người cô nhoẻn cười "Sẽ không đau!" Lộ Lộ nổi hắc tuyết, rõ ràng Bạo Lăng Đằng đang chơi trò cường bạo thì không đau mới lạ! Đầu óc Lộ Lộ dần lâm vào trạng thái mơ hồ, cô cảm nhận được thứ đó của Bạo Lăng Đằng càng to ra, nhấp chặt vào hoa huy*t của cô. Bạo Lăng Đằng tinh lực tràn đầy, không chút dấu hiệu mệt mỏi mà càng ngày càng dùng sức, nâng lên một chân của cô, lại không ngừng phả nhiệt hơi nóng vào tai Lộ Lộ khiến ý thức cô vừa chân thực vừa mơ hồ.
Phách phách!
Trong tòa biệt thự rộng rãi yên tĩnh, âm thanh va chạm giao hợp cùng tiếng nam nữ thở dốc hoan ái vang lên thập phần rõ ràng. Làm tận ba hiệp, Bạo Lăng Đằng mới dừng lại một chút, bế Lộ Lộ đi vào phòng ngủ của mình, trút toàn bộ quần áo trên cơ thể mình, thân hình màu nâu đồng rám nắng lõa thể dán chặt vào làn da trắng như bạch ngọc kia, hắn dùng tốc độ nhanh nhất sáp nhập vào cơ thể Lộ Lộ khiến cô sắp ép đến bị điên, Lộ Lộ kinh hách la lên một tiếng. Vẫn chưa xong sao? Cô bất tỉnh không khác gì tối hôm đó, mặc cho Bạo Lăng Đằng tiếp tục càn quét.
← Ch. 44 | Ch. 46 → |