Vay nóng Tinvay

Truyện:Ông Xã Là Người Thực Vật - Chương 026

Ông Xã Là Người Thực Vật
Trọn bộ 139 chương
Chương 026
0.00
(0 votes)


Chương (1-139)

Siêu sale Lazada


Một lần nữa Lâm Du trở lại trường học, nghênh đón cô là vinh dự lớn lao. Đoạt lấy hạng nhất cuộc tranh tài dương cầm quốc tế, thanh danh của cô lại một lần nữa được nâng cao, ở đại học D danh tiếng ngày càng lớn.

"Chị" Biết được hôm nay Lâm Du sẽ trở về trường, Triệu Tuyết Nhi cố ý chạy về, "Chúc mừng chị lấy được hạng nhất lần tranh tài này."

"Hôm nay cô không có việc?" Từ khi Triệu Tuyết Nhi kí hợp đồng với công ty giải trí Thiên Thần, trọng tâm liền chuyển tới trong công việc, rất ít khi trở về trường học. Giờ phút này trông thấy Triệu Tuyết Nhi ở bên trong sân trường, Lâm Du ngẩn người.

"Có a, em đã nói với người đại diện, đi xem chị rồi sẽ sang đó ngay" Triệu Tuyết Nhi hôm nay, đã tại giới giải trí bộc lộ được chút tài năng. Công việc không ngừng theo nhau mà tới, xem như là tiểu minh tinh nho nhỏ. Bất quá vì gặp Lâm Du, bận rộn đi nữa cô cũng sẽ rút ra chút thời gian.

"Tới kịp không?" chỉ chỉ đồng hồ trên tay, Lâm Du với Triệu Tuyết Nhi nói đến thời gian.

"Có chút vội vàng, nhưng mà không sao cả" Triệu Tuyết Nhi lắc đầu một cái, nói xong cũng kéo Lâm Du qua một bên, "Lúc em ra ngoài, vừa vặn nghe được Triệu Linh Lộ với Lâm Nhất Thiến nói chuyện điện thoại, nói muốn tìm chị gây phiền phức. Cũng giống như trong video lần trước, nghe nói phóng viên tìm tới Lâm gia, muốn phỏng vấn ba mẹ Lâm Nhất Thiến. Chị, chị phải cẩn thận"

"Được, tôi sẽ chú ý. Trước hết cô nên đi làm việc, không nên đến muộn" Ngoài ý muốn lấy được tin tức của Triệu Tuyết Nhi, Lâm Du cười một tiếng, trong lòng ghi nhớ chuyện này.

"Ừ, em đi trước nhé. Nếu chị có gì cần giúp, thì lập tức gọi điện thoại cho em, em sẽ đến ngay." Triệu Tuyết Nhi không yên lòng dặn dò xong, vẻ mặt lo lắng bước nhanh rời đi.

Mặc dù vẫn rất lo lắng Lâm Du bị khi dễ, Triệu Tuyết Nhi tự nhân cũng chỉ có thể làm được như vậy. Hiện tại cô còn quá yếu, chỉ có thể cố gắng làm việc, từ từ làm cho mình trở nên mạnh mẽ. Cho nên, bất kể mệt mỏi như thế nào đi nữa, cô cũng sẽ không hối hận.

Nhìn Triệu Tuyết Nhi rời đi, Lâm Du gọi điện thoại cho Phong Tĩnh, dặn dò lập tức bắt tay đem nội dung thu thập được phát hành ra ngoài.

"Không thành vấn đề" Phong Tĩnh vừa vặn đang sửa sang lại tài liệu Lâm Du tham gia tranh tài, coi như là đổi mới nội dung.

Ánh mắt Phong Tĩnh từ trước đến nay không tệ, cảm giác nhạy bén cực mạnh. Sự thật quảthực chính là như vậy, lúc trước nội dung có liên quan đến lâm Du phát hành ra ngoài, dẫn tới phản ứng cực tốt. Mà nay Lâm Du đạt được giải nhất trong lần tranh tài quốc tế, tất nhiên sẽ được hưởng ứng mạnh mẽ.

Huống chi vì phòng ngừa vạn nhất, đòn sát thủ mạnh nhất trong tay cô còn chưa lộ ra ngoài. Chỉ bất quá vì được phân phó, Phong Tĩnh chần chờ nhiều lần, vẫn là ngoan ngoãn ngậm miệng, tạm thời đem nội dung vừa nới biên tập xong phát ra ngoài.

Thòi điểm Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình tìm đến trường học, Lâm Du vừa mới tan học. Vừa đi ra khỏi phòng học, liền đụng phải hai người ở bên ngoài.

"Tiểu Du, bên này" Rốt cuộc cũng thấy được Lâm Du, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình cuối cùng thở phào nhẹ nhỏm. Bọn họ dĩ nhiên đã sớm biết sự tình của Lâm Du ở trường học, chỉ là vì không muốn Hứa gia phát hiện ra đầu mối, cho nên mới không đến tìm Lâm Du. Nếu không phải danh tiếng Lâm Du hiện giờ quá lớn, bọn họ ắt phải tránh một bên trốn rồi.

"Cha, mẹ, các người sao lại tới đây" Tin tức Hứa Mạch tỉnh lại, bị Hứa gia che dấu rất kĩ, cho tới nay vẫn không có người ngoài nào biết được. Mà đối mặt với thái độ của Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình, cũng vẫn trước sau như một, chưa từng thay đổi. Ngay cả hai ngườinói đi đến quán ăn gần trường học nói chuyện, Lâm Du cũng không từ chối.

Chỉ nhìn biểu hiện của Lâm Du, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình căn bản không đoán được thái độ của Hứa gia. Cũng hơn bốn tháng đi qua, Hứa gia vẫn không có phát hiện Lâm Du không phải Lâm nhất Thiến? Chuyện như vậy, thật sự có khả năng sao?

Nhưng mà Lâm Du ỏ Hứa gia, tựa hồ cũng không phải khó chịu đựng như bọn họ từng suy nghĩ. Lâm Du như thường có thể đi học, còn có thể tham gia thi đấu dương cầm quốc tế, đoạt được hạng nhất. Chẳng lẽ kĩ thuật diễn xuất của Lam Du tốt như vậy, một chút xíu sơ hở cũng không có?

Nghi ngờ trong lòng ngày càng lớn, kèm theo kí giả tìm đến, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình không thể nhẫn nại được, muốn tìm Lâm Du hỏi rõ ràng. Cùng lúc đó, bọn họ còn thông báo Lâm Nhất Thiến đại điển gặp mặt, dễ dàng đem sự tình hỏi rõ.

Nhưng mà, Lâm Du trả lời làm bọn họ rất thất vọng. Lâm Du nói, cô ở Hứa gia chỉ là mộtngười trong suốt, mỗi ngày ngoại trừ tiếp xúc với Hứa Mạch, căn bản không thấy được những người khác ở Hứa gia. Cho nên, không tồn tại một chút sơ hở nào, cũng không ảnh hưởng cô học tập...

"Không thể nào" Lâm Nhất Thiến vội vả chạy tới, thở hổn hển trợn mắt nhìn Lâm Du, hung ác chất vấn, "Hôm tranh tài ở trường học, người làm giám khảo chính là Tần Khả Tâm mẹ của Hứa Mạch. Bà ta còn cố ý mời chị đi thi đấu dương cầm quốc tế, chị làm sao có thể chưa cùng người nào của Hứa gia tiếp xúc qua?"

"Công việc của Tần Khả Tâm bộn bề nhiều việc, rất ít ở tại Hứa gia, tôi chưa từng chạm mặt bà lần nào" Lâm Du đối đáp trôi chảy, chợt hỏi ngược lại, "Ngược lại Lâm Nhất Thiến, cô vẫn ở Chu gia trang điểm đậm như vậy sao? Người Chu gia không có phát hiện dị thường cùng kỳ hoặc nào sao?"

"Làm sao có thể, tôi mỗi lần ra ngoài mới trang điểm, trước khi về nhà đã tháo trang sức. Hơn nữa, có Chu Tuyền che chở cho tôi, ai có thể nhìn ra cái gì không đúng?" Nhắc tới Chu Tuyền, Lâm Nhất Thiến không khỏi có chút đắc ý, trong giọng nói thể hiện quá mức rõ ràng.

"Ừ, vậy thì tốt" Lâm Du không thể không gật đầu một cái, không nhìn ra bộ dáng bị đã kích một chút nào.

"Chẳng lẽ chị một chút cũng không yêu Chu Tuyền?" Mặt đầy hoài nghi nhìn Lâm Du, Lâm Nhất Thiến chưa từ bỏ ý định hỏi.

"Dĩ nhiên..." Lâm Du còn chưa nói hết, cửa phòng bao đã bị đẩy ra. Hứa Mạch mang theo hộ vẻ đẩy xe lăn đi tới, giống như từ trên trời rơi xuống, xuất hiện trước mặt bốn người.

Lâm Du quả nhiên là yêu Chu Tuyền đấy. Ý nghĩ như vậy mới vừa thoáng qua trong đầu Lâm Nhất Thiến, cô ta còn chưa kịp đắc ý, liền bị Hứa Mạch ra sân dọa sợ mặt như màu đất, làm đổ nước trà trên bàn.

Nước trà nóng bỏng theo bàn chảy xuống, tung tóe trên chân Lâm Nhất Thiến, nóng đến như vậy. Mà cô, thế nhưng động cũng không dám động, thân thể cứng ngắc tại chỗ. Kinh hãi mở to mắt, há hốc mồm: "Hứa..."

"Hứa Mạch" Lâm Nhất Thiến không thể gọi xong, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình đồng thời kinh hô thành tiếng, không dám tin hô lên. Thật sự là Hứa Mạch? Làm sao có thể?

Lâm Du cũng bị Hứa Mạc đột nhiên xuất hiện làm kinh hãi. Ngồi ở chỗ đó, trong lúc nhất thời không có đứng dậy. Biểu hiện như vậy, ngược lại giống như trước đó không biết chuyện gì.

Lâm Du cho là, Hứa gia tạm thời sẽ không tiết lộ tin tức Hứa Mạch tỉnh lại. Không nghĩ tới, Hứa Mạch lại chủ động xuất hiện trước mặt mọi người.

Đối với tình trạng như vậy, nghi ngờ xong, Lâm Du buông lỏng người, nhếch miệng, chuẩn bị xem cuộc vui. Hứa Mạch xuất hiện, kinh ngạc nhất không phải là cô, mà là Lâm Nhất Thiến cùng vợ chồng Lâm Hồng Tín.

Như vậy sau đó, rốt cuộc Hứa Mạch là định trả thù trở về, hay là chuẩn bị đi chiến thuật quanh co? không thể chối cãi, Lâm Du rất là chờ mong.

"Vợ, anh đến đón em về nhà" Tầm mắt Hứa Mạch xẹt qua một nhà ba người, lại cố định ở trên người Lâm Du. Giọng ôn hòa bên trong mang theo cưng chiều, hoàn toàn không thấy ba người Lâm Nhất Thiến.

Tối hôm qua sau khi dạ tiệc kết thúc, Hứa Mạch vốn nói chuyện với Lâm Du thật tốt một chút. Bất quá Lâm Du căn bản không chịu phối hợp, cô tự ý chạy về phòng của mình. Rất rõ ràng, Lâm Du đang tránh né sống chung với hắn.

Biết Lâm Du lo lắng chính là cái gì, Hứa mạch cũng không cưỡng ép, suy nghĩ hôm nay lại nói chuyện tỉ mĩ với Lâm Du một lần. Nhưng mà buổi sáng thời điểm hắn thức dậy, lâm Du đã đi tới trường học, mặt cũng không lộ một cái.

Hứa Mạch quả thật không vội Lâm Du sẽ mở rộng cánh cửa lòng của mình với hắn, nhưng mà không có ý định để mặc Lâm Du lúc nào cũng cả người đầy gai nói chuyện với hắn. Nếu Lâm Du không thể như trước chiếu cố hắn, cũng không lại nữa đêm chạy đến phòng của hắn, hắn cũng chỉ có thể chủ động tìm Lâm Du. Vô luận như thế nào, hắn cũng sẽ không chấp nhận Lâm Du đi ra khỏi thế giới của hắn.

Về phần Lâm Nhất Thiến, so với vợ của mình, hoàn toàn không còn quan hệ gì nữa. Hứa Mạch có tính toán của hắn, cũng sẽ không dễ dàng làm loạn kế hoạch của Lâm Du. Nói tóm lại, vạn sự tất cả lấy vợ làm đầu.

Giọng Hứa Mạch ôn hòa như thế, rơi vào trong tai Lâm Nhất Thiến, trong nháy mắt trở thành bài đòi mạng. Hứa Mạch đang kêu ai? Cô ta sao? Hiện nay Lâm Du nhưng là đang dùng tên cô ta sống ở Hứa gia đấy. Nếu như bị phát hiện cô ta mới là Lâm Nhất Thiến, cô ta chẳng phải chết không có chỗ chôn?

Sắc mặt Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình cũng đồng thời trắng bệch, hai người cũng rất sợ bị lộ ra chân tướng, chỉ hận không được hôm nay chưa từng tới gặp Lâm Du. Đều do Lâm Du yêu thích nổi danh, còn huyên náo mọi người đều biết đến. Nếu như rơi vào tay của những kí giả kia... Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình bị dọa sợ đến nỗi mặt mũi tái mét.

Xem ra, Hứa Mạch không có ý định đối phó Lâm Nhất Thiến rồi. Nếu như vậy, liền không cần lưu lại nữa. Lâm Du đứng lên, đi về phái Hứa Mạch.

"Nhất Thiến" Tôn Uyển Đình bỗng nhiên kêu lên, chống lại tầm mắt Lâm Du đang nghiêng đầu nhìn, kiên trì đến cùng dặn dò, "Nhất Thiến, con phải chiếu cố Hứa đại thiếu thật tốt, không nên hồ nháo tự do phóng khoáng, cũng không cần chọc Hứa địa thiếu tức giận. Nhớ lấy?"

"Nhất Thiến, chớ quên thân hận của con. An tâm ngây ngốc ở Hứa gia, không nên lại gậy họa" Vì an tâm, Lâm Hồng Tín lại giáo huấn.

"Nhất Thiến, không phải chị không giúp em. Đều là tại em có lỗi trước, em phải dũng cảm gánh vác trách nhiệm, ngàn vạn lần đừng vì bản thân mà cho nhà thêm phiền..." Lâm Nhất Thiến đột nhiên đi qua kéo tay của Lâm Du, trong mắt tràn đầy cầu khẩn.

Lâm Du không có trả lời, mặt không cảm giác nhìn ba người Lâm Nhất Thiến. Bọn họ đây làdự định đem cô đẩy vào chỗ chết sao? Thật không hổ là người một nhà.

Nhưng vào lúc này, Hứa Mạch lên tiếng: "Vợ, Nhất Thiến là ai?"


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-139)