Vay nóng Tinvay

Truyện:Thượng Phong - Chương 059

Thượng Phong
Trọn bộ 106 chương
Chương 059
Xem em bị anh làm như thế nào
0.00
(0 votes)


Chương (1-106)

Siêu sale Shopee


Edit: Qin

Beta: Nhyeee

"Nói cho anh biết, mấy ngày nay em đã gặp ai?"

Trì Thanh Chước khẽ vuốt má cô rồi hỏi.

Chung Linh bị anh đỉnh một chút, chống vai anh, nâng mông muốn thoát đi, nhưng lại bị anh nắm chặt lấy vòng eo.

Lực chú ý của cô hoàn toàn dồn vào nơi giao hợp, tư thế nữ ở trên khiến anh cắm vào càng sâu, Chung Linh rất sợ tư thế này, căn bản chẳng kịp nghĩ sâu xa xem ý của anh là thế nào, gương mặt hồng lên vì nhiễm màu tình dục, ánh mắt mê ly, "ưm" một tiếng tỏ vẻ nghi hoặc.

"Người ta nói gì với em mà lại khiến em phải suy nghĩ nhiều như vậy? Hửm?"

Phản ứng chậm chạp của Chung Linh lúc này mới trở lại bình thường, hiểu anh đang muốn hỏi điều gì.

Cô lại nghĩ đến những lời Trần Mạc nói, đột nhiên cảm thấy buồn bực, cả người cũng như thoát khỏi đám sương tình dục.

Cô thở ra một hơi, hồi lâu mới mở miệng: "Ban đầu cậu tiếp cận mình là vì cái gì chứ?"

"...Là vì muốn lên giường với mình, sau đó đá mình đi sao...?"

Biến cô thành chiến lợi phẩm để diễu võ dương oai với Trần Mạc?

Tuy Trì Thanh Chước là người bình tĩnh nhưng cũng bị mấy lời này của cô làm cho tức giận đến nỗi cười lạnh.

Anh ấn eo cô, ép cô ngồi xuống, chính mình cũng đỉnh hông lên trên, nơi giao hợp của hai người lập tức gắn chặt với nhau, Trì Thanh Chước đã cắm vào nơi sâu nhất.

Chung Linh chịu không nổi, cong eo né tránh nhưng lại bị bắt ghé vào vai anh, cắn môi ăn vào.

Cô càng thêm khổ sở, ngay cả tư cách hỏi cũng không có, còn bị anh không màng cảm thụ mà cắm sâu vào bên trong.

Nước mắt lập tức trào ra, chép miệng nói: "Cậu...cậu quá đáng lắm."

Kết quả Trì Thanh Chước tét hai cái lên bờ mông xinh đẹp của cô, sức còn không nhẹ. Chung Linh ăn đau, tiểu huyệt theo đó cũng kẹp chặt lại.

Trì Thanh Chước ôm lấy cô, ngữ khí âm trầm: "Nếu chỉ vì lên giường, anh còn hao hết tâm tư chờ em lâu như vậy sao?"

"Những lúc tốt với em thì em lại chẳng nhớ rõ."

Chung Linh cãi lại: "Rõ ràng...rõ ràng cậu đang ép mình..."

Trì Thanh Chước hừ lạnh: "Anh ép em, vậy sao bên dưới lại cắn chặt, chảy nhiều nước vậy?"

Trì Thanh Chước cho rằng bản thân đã đủ kiên nhẫn với cô, hành vi cũng rất rõ ràng, kết quả mới nghe dăm ba cậu mà đã tin lời người khác, phủ định hết thảy những gì hai người từng có trong quá khứ, điều này khiến anh thật sự muốn cạy đầy cô ra, xem rốt cuộc cô đang nghĩ gì bên trong đó.


"Vậy cậu đi ra ngoài." Chung Linh bị anh nói vậy thì đỏ mặt, cô nhịn không được nâng cao giọng, cả người cũng muốn trượt về phía sau.

Trì Thanh Chước đè cô lại, mắt đen khẽ nheo: "Nằm mơ đi."

Chung Linh cảm thấy anh nói rất khó nghe, hai tay tránh thế nào cũng không thoát được.

Trì Thanh Chước ôm người đi xuống giường, đi đến phía bên phải của tủ quần áo rồi mở cánh tủ ra, đập vào mắt chính là một chiếc gương toàn thân cỡ lớn.

Dương vật của anh vẫn chôn trong cơ thể Chung Linh, trong lúc đi lại càng không ngừng đụng phải nơi mẫn cảm, Chung Linh sợ mình sẽ ngã xuống, cánh tay ôm chặt lấy cổ Trì Thanh Chước, còn cố chịu đựng để không kêu thành tiếng.

Trì Thanh Chước đi đến trước gương rồi mới rút dương vật ra, cô còn chưa kịp phản ứng thì đã bị anh kéo tay chống lên mặt gương, một chân bị ép nâng cao lên.

Trì Thanh Chước một lần nữa ôm lấy eo cô, từ phía sau dùng dương vật cọ vào hoa huyệt.

Trì Thanh Chước ép đầu cô dựa vào vai mình, khẽ thì thầm bên tai cô: "Nhìn cho kỹ, xem anh làm em như thế nào."

Anh đè nặng đầu cô, ép cô nhìn vào trong gương, dùng tay khảy nhẹ hoa huyệt, hai cánh hoa môi tách ra, sau đó dưới cái nhìn chăm chú của Chung Linh, dùng dương vật chậm rãi cắm vào trong cơ thể cô.

Huyệt nhỏ tham ăn nuốt vào từng chút một, cho đến khi hoàn toàn không còn nhìn thấy gì nữa, chỉ chừa lại hai viên tinh hoàn ở bên ngoài.

Chung Linh mở to mắt nhìn, hình ảnh này chấn động đến mức khiến cả người cô dại ra, thổi quét toàn bộ suy nghĩ trong đầu, ngay cả phim người lớn cô còn chưa xem qua, càng miễn bàn đến những tư thế làm tình táo bạo như thế này.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-106)