Hạ gục trúc mã 10 [kết thúc]
← Ch.012 | Ch.014 → |
"Ngôt ***t đaut quá"t Trênt cổt đaut đớn, t Nhiễmt Táit Táit nhịnt nữat khôngt đượct phátt rat đaut hô. t Huyệtt nhụct phấnt hồngt vìt đaut đớnt cot rútt nhanh, t gắtt gaot baot vâyt hắn, t hắnt cơt hồt cảmt giáct đaut đớnt bịt kẹpt chặt, t cựt đạit dụct vọngt đánht úp, t hắnt gắtt gaot mởt mộtt chânt nàng, t bắtt lấyt môngt tuyếtt trắng, t bắtt đầut kịcht liệtt tiếnt lên.
Đaut đớnt tangt lênt khoáit cảmt trênt nàng, t hạt thểt bịt namt nhânt hungt hăngt giữt lấyt trùngt kích, t lầnt lượtt chốngt đỡt mãn, t lạit lầnt lượtt hưt không, t thânt thểt mảnht khảnht t mềmt mạit trênt ghết theot namt nhânt hữut lựct vat chạmt màt kịcht liệtt đongt đưa, t namt nhânt mỗit lầnt hoànt toànt đâmt vàot đềut sẽt khiếnt nàngt khôngt tựt giáct rênt rỉt lênt tiếng, t nghet vàot tait namt nhânt chínht làt thôit tìnht dượct mạnht nhất, t khiếnt namt nhânt càngt thêmt rat sứct cắmt vàot hạt thểt nàng.
Tiếngt nhụct thểt đánht trongt khôngt giant kínt hỗnt độnt rõt ràng, t bênt trongt nhụct huyệtt nữt tửt vìt namt tửt cắmt vàot kícht thícht khôngt ngừngt màt phânt bốt rat dâmt dịch, t theot namt nữt tínht khít giaot tiếpt khôngt ngừngt trànt ra, t khiếnt miệngt nhụct huyệtt nữt tửt baot trụt namt cănt cựt đạit ẩmt ướtt mêt người.
Nếut cót ngườit nhìnt quat xet kính, t sẽt phátt hiệnt mộtt nữt tửt mảnht khảnht ngưỡngt nằmt trênt ghế, t xícht thânt lỏat thể, t hait gòt mát ửngt hồng, t miệngt nhỏt khôngt ngừngt trànt rat rênt rỉ, t mộtt đùit đẹpt buôngt xuống, t mộtt chânt kháct bịt mộtt namt tửt nhãt nhặnt tuấnt tút giơt lênt cao, t màt namt tửt quầnt áot chỉnht tề, t chỉt làt hạt thânt dụct vọngt gắtt gaot cắmt vàot nộnt huyệtt nữt tử, t ngónt tayt khápt nhậpt tuyếtt đồnt nữt tử, t namt cănt cựt đạit khôngt ngừngt màt trừut đưat bênt trongt huyệtt độngt hẹpt hòi. t Nữt nhânt dâmt gọi, t nhụct thểt phátt thanh, t nhụct huyệtt nữt nhânt ănt "phốct kỉ"t "phốct kỉ"t nhut cùngt mộtt chỗ, t trongt xet lant trànt khít tứct dâmt uế.
Chậmt rãi, t cảmt giáct xet dừngt lại, t Mụct Thầnt dừngt vat chạm, t dùngt áot khoáct bọct lấyt tiểut nữt nhânt cảt ngườit runt rẩy, t đơnt giảnt sửat sangt lạit chínht mình, t "phanh"t mộtt tiếngt nhảyt xuốngt xe, t mởt cửa, t ômt lấyt Nhiễmt Táit Táit runt rẩyt xụit lơt vàot trongt biệtt thự.
Nhiễmt Táit Táit thânt mìnht nhẹt nhàngt giốngt nhưt lôngt vũ, t khuônt mặtt nhỏt nhắnt bạcht bạch, t mắtt hơit khép, t lôngt mit dàyt rậmt runt rẩy, t môit đỏt mọngt hơit sưngt hơit mởt ra, t hôt hấpt nhẹt nhàng, t thânt mìnht t mảnht khảnht nhẹt nhàngt cọt khuỷut tayt hắn. t Hắnt đưat tayt vẽt pháct thảot cánht môit nàngt bịt hônt thũng, t nàngt ưmt mộtt tiếng, t mởt mắt, t đụngt tớit cont ngươit hắn, t liềnt lạit nhanht chóngt nhắmt chặt. t Hắnt nhịnt khôngt đượct gợit khóet miệng, t ngónt tayt thôt rápt bắtt đầut mat sátt môit cánht hoat củat nàng.
"Thiếut giat trởt lại."t Mộtt nữt nhânt trungt niênt khoảngt bốnt mươit trongt đạit sảnht khoanht tayt thịt lập. t Nhiễmt Táit Táit cảt khuônt mặtt đềut vùit vàot trướct ngựct namt tử, t nhưngt hait mát vẫnt nóngt cháy, t nhưngt nữt nhânt trungt niênt chỉt làt cungt kínht cúit đầu, t ánht mắtt cănt bảnt chưat hềt dừngt lạit trênt ngườit bọnt họ.
Mụct Thầnt ômt Nhiễmt Táit Táit đit nhanht lênt lầut hai.
Mởt cửa, t Mụct Thầnt némt nàngt lênt giường, t lộtt áot khoáct baot khỏat nàngt xuống, t nhanht chóngt bỏt đit quầnt áot chínht mình, t kéot tiểut nữt nhânt muốnt chạyt trốnt qua, t gắtt gaot đặtt trênt giường, t thânt thủt ômt chặtt eot củat nàng, t tayt phảit nângt mộtt chânt củat nàngt lên, t mởt thànht chínt mươit độ, t "Vềt saut emt màt khôngt ngoan, t tat liềnt nhưt vậyt trừngt phạtt em."t Hắnt cắnt lỗt tait củat nàng, t thanht âmt sot bấtt cứt lúct nàot đềut nhut hòat hơn, t thết nhưngt dụct vọngt căngt chướngt củat hắnt đãt hungt hăngt đâmt vàot âmt đạot củat nàng.
Trongt hoat kínht cònt lưut lạit dâmt dịch, t khiếnt hắnt tiếnt vàot phit thườngt thuậnt lợi, t nhưngt hắnt thôt tot cơt hồt cắmt vàot tửt cungt củat nàng, t tiểut huyệtt bịt hungt hăngt chốngt ra, t kịcht liệtt runt rẩyt thícht ứngt cựt vậtt xâmt lượct đit vào.
"Thần... t Ôt ô, t từt bỏ..."t Nhiễmt Táit Táit đẩyt eot lưngt tot lớnt củat hắn, t hắnt bắtt lấyt tayt nàng, t giữt saut thắtt lưng, t chốngt đỡt thânt thểt củat nàng, t tayt phảit banht nhanht chânt t nàng, t dụct vọngt trongt mậtt đạot chậtt hẹpt chậmt rãit tiến.
Âmt đạot củat nàngt rấtt nhỏt hẹp, t cơt hồt khôngt thểt dungt nạpt thiếtt bổngt nóngt cháy, t nhụct bícht ấmt ápt trácht nộnt bịt cựt vậtt lầnt lượtt xỏt xuyênt qua, t gắtt gaot baot khỏa, t khiếnt namt nhânt khoáit cảmt cơt hồt xôngt lênt caot nhất. t Dụct vọngt củat hắnt trongt huyệtt khẩut nàngt trácht nộnt nhanht chóngt trừut sáp, t mỗit mộtt lầnt đềut chỉnht cănt nhậpt vào, t thẳngt sápt hoat tâmt củat nàng, t từngt dòngt nhiệtt lưut theot namt nữt nơit tưt mậtt mat sátt trànt rat huyệtt khẩu, t đổt trênt bắpt đùit tuyếtt trắng.
Độtt nhiênt môit hắnt thấut đit lên, t cắnt đầut vút cứng, t dùngt đầut lưỡit quat lạit câut triềnt mútt vào, t cônt thịtt cựt đạit cũngt hungt hăngt đỉnht đầut vềt phíat trước.
"At ***"t Bịt giápt côngt mạnht từt hait phíat Nhiễmt Táit Táit đầut vángt mắtt hoa, t hoat huyệtt rốtt cuộct khốngt chết khôngt đượct bắtt đầut kịcht liệtt cot rútt lại, t namt tửt trênt ngườit nàngt cũngt chịut khôngt nổit nhanht chóngt trừut sápt vàit cái, t lậpt tứct trongt cơt thểt nàngt phunt bắnt rat tinht dịcht lửat nóng...
Mâyt thut mưat nghỉ, t hắnt bìnht phụct hôt hấp, t từngt tiếngt thôt suyễn, t đềut nhàot vàot bênt tait nàng. t Hắnt lậtt người, t nằmt xuốngt bênt cạnht nàng.
Nàngt giậtt giật, t chịut đựngt mộtt thânt đaut nhức, t nửat nghiêngt người, t hơit hơit cuộnt mình, t congt giốngt nhưt tiểut tôm. t Tóct đent kinht tâmt độngt phácht tánt loạnt chet khuônt mặtt nửat khô, t khóet mắtt cònt nước, t chậmt rãit khô, t toátt rat mộtt tiat điêut linh...
"Tat khôngt thícht emt cùngt namt nhânt kháct ởt mộtt chỗ, t vềt sau, t đừngt lạit chọct tat sinht khí!"t Namt nhânt khànt khànt thanht âm, t nhiễmt thảnt nhiênt nhut tình, t dướit ánht đènt vàngt kiềut diễm, t lột rat ant ủit vôt thanh, t hoặct cót thểt nóit làt thoáit nhượng.
"Anht thícht emt sao, t Thầnt cat ca... t Làt yêut emt sao, t chot nênt khôngt muốnt emt cùngt namt nhânt kháct ởt cùngt nhau..."t Nướct mắt, t tựat nhưt trânt châut đứtt dâyt từt khóet mắtt củat nàngt trượtt xuống. t Cót lẽt nàngt cảmt giáct bột dángt nàyt thậtt mấtt mặt, t vìt thết vươnt bànt tayt trắngt nõn, t lậpt tứct chet mắtt mình.
Nhìnt nữt hàit yếut ớtt đếnt cựct điểm, t lạit cốt tìnht ẩnt nhẫnt quậtt cườngt khôngt đểt ngườit kháct nhìnt thấy, t namt nhânt cảmt giáct timt mìnht quảt thựct bịt nàngt nhut nát.
Mụct Thầnt cúit đầut thởt dài, t ômt nàngt vàot trongt lòng. t Cườngt ngạnht lôit tayt chet lệt củat nàngt xuống, t trongt ánht đènt mờt ảo, t tinht chuẩnt bắtt giữt ánht mắtt nàng, t nhẹt nhàngt màt hônt lên, t từngt chútt mộtt hônt đit nướct mắtt củat nàng.
"Đúngt vậy, t Táit Táit... t Tat thícht em, t tat khôngt muốnt emt rờit ta!!... t Tat yêut em, t vẫnt lưut lạit bênt tat sao... !"
Mụct Thầnt vừat dứtt lời, t Nhiễmt Táit Táit liềnt nghet đượct âmt thanht máyt móct củat hệt thống:『Chúct mừngt kít chủt hoànt thànht nhiệmt vụt chínht hạt gụct trúct mãt thànht công, t chiếmt đượct tinht dịcht cùngt tìnht yêu, t phầnt thưởngt thuộct tínht 10t điểm, t tùyt ýt phânt phối;t Phầnt thưởngt dụct nữt danht khí:t Bícht Ngọct lãot hổ, t đặct điểmt nơit riêngt tưt trắngt nõnt bóngt loáng, t căngt chật, t cot lạit hữut lực, t làmt namt cănt bànht trướngt biếnt lớn, t t namt nhânt thểt nghiệmt quat hưngt phấnt khót quên, t vôt cùngt thưt sướng!』
『Thỉnht kít chủt chuẩnt bị, t mộtt phútt đồngt hồt saut rờit đit Worldt 1331, t đếmt ngượct 60, t 59, t 58... 2, t 1t Bắtt đầut truyềnt tốngt 』
← Ch. 012 | Ch. 014 → |