Thân mật ái muội!
← Ch.025 | Ch.027 → |
Liên tục nhiều ngày trong cung đều bình yên vô sự, trừ bỏ thỉnh thoảng Long Vân Thấm sẽ bị Long Hạo Thiên tuyên triệu nói chuyện thì không có việc khác. Nhưng mà Long Hạo Thiên cứ quanh đi quẩn lại một cái nội dung làm cho nàng đau đầu không thôi, nàng thực sự là không biết phụ hoàng của nàng còn có nhiều tâm tư như vậy đâu!
Văn Nhân Mặc làm phò mã?
Như vậy Lăng Triệt liền nói đúng rồi, phụ hoàng thực sự tính toán vì nàng kén một vị phò mã. Mà đối tượng chuyện này lại chính là Trấn Bắc tướng quân vô cùng nổi tiếng hiện nay Văn Nhân Mặc.
Nàng lập tức nhớ đên đôi đồng tử lạnh như băng kia, bên trong ẩn dấu chính là con người tàn nhẫn thị huyết, Văn Nhân Mặc a! Nam nhân này chính là dựa vào thực lực của bản thân mà ngồi lên địa vị Trấn Bắc tướng quân a, hắn có thể là người làm người hời hợt, để cho người ta dắt mũi sao? Nàng không dám đặt một quả bom hẹn giờ vĩ đại như vậy bên người đâu!
Lại nói Văn Nhân Mặc cùng Long Hách Tường vốn là bằng hữu, nàng cùng Long Hách Tường tranh đoạt cùng một vị trí, tự nhiên không thể cùng Văn Nhân Mặc tồn tại bất cứ liên quan gì.
Cho nên hiện tại nàng chỉ có thể mờ mịt nói cùng Long Hạo Thiê, nàng không đồng ý.
"Hoàng nhi không vừa lòng? Vô luận là nhân phẩm hay tài năng, Văn Nhân Mặc đều xứng đáng đứng thứ nhất, tiền đồ của hắn hiện tại trải rộng vô hạn, gia thế của hắn lại là Quân gia, đại thế gia ở kinh thành này, ta xem vô cùng xứng đôi với ngươi."
Long Hạo Thiên trầm ngâm một lát, tựa hồ như đã nghĩ ra điểm gì mấu chốt: "Ngươi không phải là lo lắng thân phận của Văn Nhân Mặc chứ? Tuy rằng hắn chỉ là một cái thứ xuất, nhưng tự mình kiến công lập nghiệp, danh tiếng của hắn đã sớm vượt qua con trai trưởng Quân gia hiện tại, trẫm sớm có tính toán đem thân phậm của Văn Nhân Mặc thay đổi, Nhị phu nhân Quân gia ban đầu cùng mẫu thân ngươi có thể xem là tỉ muội tốt, nếu hoàng nhi có thể gả cho hắn thì Nhị phu nhân kia lập tức sẽ được phong làm Bình thê, Văn Nhân Mặc từ đó cũng sẽ trở thành con trai chính thất nha."
Trong lòng Long Vân Thấm hơi động, những câu này của Long Hạo Thiên thật giống như hoàn toàn vì nàng mà suy nghĩ, nhưng là nàng cũng không phải là người ngu, hắn là đang tính động vào căn cơ của đại thế gia kia không phải sao? Hắn muốn trọng dụng Văn Nhân Mặc lại không muốn bị gia tộc kia dựa vào đó khống chế hắn, vậy chỉ có áp chế thế lực của Quân gia xuống thấp, làm cho Văn Nhân Mặc không ngừng kiêu ngạo mới tốt. Muốn hắn làm phò mã đại khái cũng là cấp cho Văn Nhân Mặc thêm một tầng thân phận đi.
Phụ hoàng a, ngươi thế nào có thể làm ra cái ánh mặt vô hạn sủng nịnh như vậy? Quả thực làm cho nhi thần bội phục, bội phục!
"Nhi thần tuổi còn nhỏ, chưa có ý định kén một phò mã, lại nói Ngũ tỉ năm nay hơn nhi thần mấy tuổi, phụ hoàng không phải là nên lo lắng hôn sự của tỉ tỉ trước sao?"
Sắc mặt Long Hạo Thiên hơi biến, rồi lập tức cười nói: "Cũng đúng nha, Hi nhi cũng đã qua mười sáu, quả thực là lo lắng đến một chút hôn sự a. Bất quá nàng đã có Dung phi lo lắng, trẫm cũng không cần rất quan tâm."
Trong lòng Long Vân Thấm hừ lạnh, như vậy không phải nói nàng vì không có mẫu thân bên người nên không có khả năng lo lắng hôn sự sao?
Một phen nói qua nói lại vẫn không giải quyết được chuyện gì, nàng biết Long Hạo Thiên sẽ không từ bỏ đi ý định này, nhưng ít ra nàng cũng cần tìm lí do hoãn đi chuyện này càng lâu càng tốt.
Trở về Trọng Hoa cung, nàng lập tức đi nhanh vào trong nội điện, cả người mềm nhũn nằm ở trên ghế quý phi, muốn cùng Hoàng đế một nước quay vần quả là hao phí tâm lực.
"Chủ tử." Ảnh đột nhiên hiện thân tại bên người Long Vân Thấm.
Long Vân Thấm lập tức lấy lại tinh thần, hắn đã có tin tức?
"Sự tình như thế nào?"
Ảnh lắc đầu, bản thân hắn cũng nổi lên một chút nghi hoặc, dựa vào năng lực của Thanh Y vệ không thể có khả năng không tìm được một người, nhưng là toàn bộ hoàng cung này đã tra đi tra lại nhiều lần vẫn không thấy tồn tại người như vậy: "Thuộc hạ vô năng, tìm không thấy một người như chủ tử miêu tả."
Không sao? Long Vân Thấm nghĩ đến bóng dáng kia, cái loại cảm giác âm trầm lạnh lẽo từng chút bò trên lưng nàng, nàng có thể xác định người kia thật sự tồn tại, thanh âm của hắn nàng sẽ không quên.
"Việc này hiện tại không đề cập tới nữa, ngươi đi xuống đi."
Ảnh nhưng không có rời đi, hắn là đang do dự có nên nói ra hay không, trong lúc hắn vô ý điều tra ra được người muốn xuống tay với chủ tử. Nghĩ đến lời dặn Nhiếp Chính vương, phải hảo hảo bảo vệ an toàn của công chúa điện hạ, mà hiện tại nàng đã chính thức trở thành chủ tử của hắn, như vậy việc này hội có liên quan rất nhiều đi.
"Thuộc hạ có việc bẩm báo."
"Nói đi."
"Ngũ công chúa muốn đối chủ tử gây bất lợi."
Long Vân Thấm nghe Ảnh trình bày lại một lượt sự việc, một đạo tinh quang trong mắt lóe ra, Long Mộ Hi sao! Cái nữ nhân kia vậy mà muốn bắt được nhược điểm gây bất lợi cho nàng? Còn muốn ở lễ cập kê của nàng bày trò?
Người không phạm ta, ta không phạm người, nàng nguyên bản không có tính toán đối phó với Long Mộ Hi, nhưng nàng ta đã muốn động tay trên đầu nàng vậy Long Vân Thấm nàng sẽ không tiếc công sức tiễn đưa nàng đi trước một đoạn a. Thích Văn Nhân Mặc sao, vậy cả đời này nàng liền vĩnh viễn không chiếm được đi!
"Ngươi chú ý chặt chẽ hành động của Long Mộ Hi đi."
Ảnh trả lời một tiếng rồi rời đi.
Long Vân Thấm xoa xoa mi tâm mệt mỏi, chỉ chốc lát sau liền nặng nề ngủ trên ghế quý phi không một chút đề phòng. Thời điểm Lăng Triệt xuất hiện trong Trọng Hoa cung, vừa lúc nhìn đến nữ tử quen thuộc đang cuộn mình ngủ say, không hiểu sao trong lòng hắn đang lên một cỗ cảm giác an toàn.
Suy nghĩ trong lòng bị kiềm hãm, hắn tiến lên phía trước nhẹ nhàng ôm lấy người nàng, thật cẩn thận xem xét nàng có bị giật mình tỉnh lại hay không. Xác nhận được Long Vân Thấm ngủ rất say, hắn mới đem nàng thả lên trên giường, lại thay nàng vén lên chăn gấm đắp lên.
Vừa định rời khỏi, Lăng triệt mới phát hiện trên lưng bản thân không biết từ khi nào nhiều ra một cánh tay, chặt chẽ nhíu giữ quần áo của hắn không chịu nới ra. Long Vân Thấm ngủ thực an ổn, còn có một hương thơm nhàn nhạt quanh quẩn làm người thư thái, nàng giật giật thân người hướng tới cỗ nguồn nhiệt kia dựa vào.
Nữ tử trong lòng nhanh chóng đem hắn ôm chặt, đôi tay càng là cố sức vòng qua người hắn... hắn lại không dám dùng sức đẩy ra sợ nàng bừng tỉnh. Nguyên bản hắn muốn đến xem những ngày này nàng đang làm cái gì, không nghĩ cứ như vậy mà nằm ở trên giường cùng nàng.
Hắn chán ghét nữ tử, họ luôn không từ thủ đoạn muốn leo lên giường hắn, nhưng kì lạ là đối Long Vân Thấm hắn một chút cũng không bài xích. Ánh mắt tiểu nha đầu này từ nhỏ đã quật cường thanh lãnh, đối với hắn một chút cũng không sợ hãi mà càng cố gắng tiếp cận. Rất nhiều lời đồn đãi về công chúa điện hạ quái dị cũng chính bởi kiên trì của nàng làm cho truyền khai, hắn vốn không biết nàng có chủ ý gì cho nên lúc trước tùy cho nàng ngoạn xuất nhập Ngọc Tuyền, nếu không phải đêm kia kịch độc phát tác, cũng sẽ không ra tay ngộ thương nàng.
Nhưng một ngày kia nàng tỉnh lại, ánh mắt nàng thay đổi, cũng làm cho hắn thích nghi không kịp. Hắn đột nhiên cảm thấy, cái tiểu nha đầu này giống như trưởng thành a, trong lòng có chút chờ mong tâm tư của nàng thay đổi được bao nhiêu.
Lần lượt tiếp xúc, hắn càng phát hiện ra nhiều điều làm mình bất ngờ, nàng nguyên lai có nhiều gương mặt như vậy, so với quật cường càng nên nói cứng cỏi mới đúng.
....
Một giấc ngủ này của Long Vân Thấm toàn vẹn không tưởng, trong lúc mơ màng nàng giống như cảm nhận được hương vị hoa đào, cái loại thơm ngát nhàn nhạt này làm cho nàng không muốn mở mắt.
"Ân..." Ưm một tiếng, nàng chậm rãi mở mắt ra.
"A...Ngô!"
Long Vân Thấm không kịp thét chói tai đã bị người bịt miệng, trước mắt ngay lập tức là tuấn nhan phóng đại hướng nàng cười mị hoặc, đầu óc nàng ong ong hỗn độn, Lăng Triệt vì sao sẽ ở trên giường của nàng đâu?
"Ngươi muốn dẫn cung nữ chú ý tiến vào, sau đó nhìn chúng ta à?"
Long Vân Thấm lúc này mới phát hiện hai người bọn họ đang dùng cái loại tư thế thân mật ái muội như thế nào, không chỉ có như thế, là là... có phải không trong lúc nàng mơ ngủ làm ra hành động gì, quần áo Lăng Triệt bị nàng làm có chút loạn, một mảnh trơn bóng tinh tế ẩn ẩn thấy được. Mà nàng...nàng cư nhiên...oa... đang ở trong lòng hắn, một cái cánh tay không biệt khi nào trèo lên bên hông của hắn a...
Oanh____
Long Vân Thấm sắc mặt đại quẫn, cả người cứng ngắc như bị đinh ghim.
Tại sao có thể như vậy?
A di đà phật, chính chị ăn đậu hũ của Lăng ca nhà e đóa
← Ch. 025 | Ch. 027 → |