Vay nóng Tinvay

Truyện:Lỗ Ái (Bắt Yêu) - Chương 301

Lỗ Ái (Bắt Yêu)
Trọn bộ 445 chương
Chương 301
Ngoại truyện 029: Hắn muốn để Cổ Dư bên người
0.00
(0 votes)


Chương (1-445)

Siêu sale Lazada


<images> Edit: Ramsessivy Đây là lần đầu tiên cô mặc váy ngắn như vậy, cũng là lần đầu tiên bị Mộ Dạ Triệt ôm thân mật như thế, điều này khiến cô trở tay không kịp, hơn nữa xấu hổ vô cùng!

---

Đôi mắt Mộ Dạ Triệt trầm tĩnh thần bí, giống như tuyết trên núi băng vậy, lóng lánh ánh sáng lạnh thấu xương. Hắn chậm rãi gợi lên chút cười biến hóa kỳ lạ, lấy tay vuốt vuốt mái tóc dài của cô: "Lâm tiểu thư cho rằng tôi muốn làm cái gì trong văn phòng này? Cô, tự nguyện đến tòa thị chính, liền chứng tỏ cô đã muốn thăng cấp làm người phụ nữ của bản thiếu. Tiếp theo, cô đi một vòng thăm các văn phòng trong tòa thị chính, sau đó quay lại vị trí của mình."

Hắn vỗ vỗ lưng của cô, ý bảo cô đứng lên, bàn tay cũng không có vuốt ve cô, để cô đứng dậy đi ra ngoài, "Hôm nay ăn mặc thật gợi cảm, sau này mỗi ngày cứ duy trì cách ăn mặc như vậy!"

Đôi mắt hắn toát lên ánh lửa, nhìn thẳng chằm chằm vào cô, lại dùng cặp mắt kia mà liếc mắt đánh giá toàn thân cao thấp của cô một cái, cười lạnh: "Tôi đã để thư ký chuẩn bị kiểu dáng váy áo này cho cô, toàn bộ dựa theo số đo của cô mà may theo, chiều nay tan làm cô thay đồ, sau đó trở lại biệt thự ven biển."

Lâm Tiêm Tiêm bị hắn đẩy ra, cái này lại thêm xấu hổ cùng khó xử, bối rối mang lại giày cao gót của mình, "Được, buổi chiều tôi thay đồ, giờ tôi đi ra ngoài."

Cô dùng bàn tay nhỏ bé gắt gao nắm chặt vạt áo thiếu chút nữa bị bung nút lộ ngực, lại xoay người bối rối mang giày cao gót, vội vã chạy ra cửa. Nếu mỗi ngày hắn để cô mặc loại váy bó sát lại ngắn ngủn này, cô còn làm việc như thế nào?! Bởi vì chỉ cần cô ngồi xuống, cảnh xuân dưới váy ngắn sẽ lộ hết! Chỉ cần cô giơ tay, nút áo sơ mi sẽ bị bung ra!

Hiện tại quả thật cô chính là một bình hoa trang điểm xinh đẹp, lấy thân thể chiêu đãi mắt người, chứ không phải tới nơi này đi làm!

Mộ Dạ Triệt thấy cô đi ra ngoài, đôi mắt sâu như đại dương lại khôi phục vẻ lạnh như băng, ngón tay dài nhấn nút điện thoại bàn: "Báo tin tức bên Singapore cho tôi."

"Vâng! Bên Singapore, Lâm Ngọc Nhi cũng không biết Lâm Tiêm Tiêm chia tay cùng Phó Minh Khải. Trước mắt Lâm Ngọc Nhi tính bay đến Cẩm thành, giúp hai cô con gái giải quyết vấn đề này. Nghe nói Lâm Nho Nhỏ đã gọi điện cho mẹ, đầu tiên là để mẹ nhúng tay chuyện của mình, bắt tay đối phó Lâm Tiêm Tiêm. Đại khái Lâm Ngọc Nhi bay chuyến cuối tuần tầm bốn giờ chiều, không ai đi theo, Lâm Nho Nhỏ đi sân bay đón." Làm mối cho các gia đình giàu có? Đôi mắt thâm hắc của Mộ Dạ Triệt gợi lên tia cười lạnh, "Thì ra ba mẹ con bọn họ rất có kinh nghiệm trong chuyện này!"

"Thiếu gia, thật ra Lâm Ngọc Nhi từng làm giúp việc cho các gia đình giàu có ở Singapore, cũng chính là bếp trưởng cấp cao, chuyên môn hầu hạ các lão thái thái, bởi vậy trong các gia đình hào môn ở Singapore, bà ta quen biết không ít người. Bà ta vẫn có ý đồ đem hai đứa con gái của mình giới thiệu ra ngoài, thực hiện giấc mộng phú quý của mình, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, mấy năm nay hai chị em lâm gia vẫn không thành công gả vào gia đình giàu có, điều này khiến bà ta nản lòng thoái chí với hai đứa con gái. Bởi vậy mấy năm nay, bà ta cũng mặc kệ không quan tâm đến hai đứa con gái đang ở nước ngoài."

"Tốt lắm, tiếp tục điều tra, có tin tức gì lập tức liên lạc cho tôi." Hắn lạnh lùng cúp máy.

Mà ngoài cửa, Lâm Tiêm Tiêm xấu hổ đã vội vàng giữ chặt tà áo đang để lộ bộ ngực no đủ của mình mà chạy ra ngoài, quả thực đâm đầu chạy thẳng, nhưng cô vừa mở cửa ra, lập tức liền đụng vào một cô gái đang tính gõ cửa đi vào, cùng đối phương phát ra một tiếng kêu sợ hãi!

"Thật xin lỗi --"

"Trời, tiểu thư, cô nhìn đường chút chứ --"

Cổ Dư đang ôm văn kiện bị Lâm Tiêm Tiêm đụng phải lui liên tục về sau mấy bước, văn kiện trong lòng rơi thẳng xuống đất, bực mình phát ra tiếng rống giận dữ, "Tôi nói cô là xảy ra chuyện gì vậy! Đi đường cũng không dùng mắt mà xem sao?!" Trong tòa thị chính thế mà tồn tại nhân viên đâm đầu đi về phía trước, nhắm mắt mà đi sao, rốt cuộc là ai tuyển vào vậy? Không có sát hạch tố chất của viên chức hả? Nhưng mà khoan...... âm thanh của cô gái ăn mặc không chỉnh tề này sao lại quen tai như vậy!?

Cô còn đang nhìn chằm chằm cô gái trước mặt, thấy rõ ràng mặt của đối phương, sau đó ánh mắt dần dần trừng thẳng!

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi." Lâm Tiêm Tiêm khó xử ngẩng đầu, chỉ có thể không ngừng xin lỗi Cổ Dư, đôi mắt trong veo như nước đang thất kinh tìm kiếm buồng vệ sinh ở xung quanh, muốn sửa sang lại quần áo, "Cổ tiểu thư, xin hỏi buồng vệ sinh ở đâu vậy?" Lâm Tiêm Tiêm không cảm thấy giật mình với sự xuất hiện của Cổ Dư.

Cổ Dư thì khiếp sợ liếc mắt đánh giá dáng vẻ quần áo không chỉnh tề này của Lâm Tiêm Tiêm, lại hung hăng chau mày, nhìn vọng về trong phòng thị trưởng, lấy tay chỉ chỉ bên trái, "Phía trước hai mươi mét, có buồng vệ sinh."

Cái dạng này của Lâm Tiêm Tiêm, ngày đầu tiên đi làm lại hoan ái cùng Mộ Dạ Triệt trong văn phòng thị trưởng, ngay cả quần áo cũng xé rách! Còn có Mộ Dạ Triệt, anh thèm khát vậy sao, thế nhưng lại lột quần áo tình nhân của mình thành ra như vậy! Cổ Dư

Cô tức giận đến âm thầm run run, lạnh lùng nhìn chằm chằm thân ảnh Lâm Tiêm Tiêm chạy qua trước mặt, cực lực nhịn xuống xúc động muốn đánh người. Cuối cùng, cô vẫn ngồi xổm xuống thu dọn văn kiện, cúi đầu bình ổn lửa giận của chính mình, tận lực để chính mình đừng tức giận. Vừa rồi Lâm Tiêm Tiêm nhìn thấy cô ngược lại cũng không kích động một chút nào, cho rằng giữa Lâm Tiêm Tiêm cô cùng Dạ Triệt là chuyện đương nhiên, vậy cô ở đây giận dỗi cái gì! Chọc tức mình giận, có ai hiểu mình đau đâu!

Vì thế cô kiểm tra hai chồng văn kiện, chính mình không đi gặp Mộ Dạ Triệt, mà để trợ lý của hắn hỗ trợ đưa vào, "Nhân tiện nói cho anh ấy, hôm nay tôi về muộn một chút."

"Thư ký Cổ, mời vào." Trong phòng, Mộ Dạ Triệt vừa trò chuyện xong sớm đã nghe thấy âm thanh của cô, chỉ đạo cô đi vào, "Nếu đã đến đây, vậy vào đi."

Cổ Dư giao văn kiện cho trợ lý của hắn, không nói chuyện, trực tiếp xoay người rời đi.

Cô sẽ không vào phòng gặp hắn trong trường hợp này, cô thật sự hối hận đã vì Mộ bí thư mà kết hôn giả với Mộ Dạ Triệt, quả nhiên là đi từng bước sai từng bước.

Trong phòng, Mộ Dạ Triệt thấy Cổ Dư không chịu để ý đến mình, trực tiếp xoay người rời đi, ấn nút nội tuyến để trợ lý ngăn cô lại, nói lạnh nhạt: "Cần phải làm cho thư ký Cổ vào đây."

"Thật xin lỗi Mộ thị trưởng, thư ký Cổ đi rất nhanh, nhất quyết không chịu vào. Ngài xem tiếp theo làm gì bây giờ? Mười phút sau ngài có cuộc họp......"

Thân ảnh cao to của Mộ Dạ Triệt đã muốn đi ra từ văn phòng, lạnh lùng liếc mắt nhìn trợ lý một cái, "Để cuộc họp diễn ra chậm lại, toàn bộ hành trình chiều nay đều hủy bỏ."

"Nhưng......"

"Hủy bỏ toàn bộ!" Mộ Dạ Triệt quát lớn một tiếng, khuôn mặt hoàn mỹ đã sắc lạnh, để trợ lý phụng mệnh làm việc đừng hỏi vô nghĩa nữa, sau đó sải bước chân dài đi nhanh về phía trước, đuổi theo Cổ Dư.

Cổ Dư ở phía trước cũng không biết hắn đuổi theo, đã là bước nhanh đến cửa tòa thị chính, tâm tình lại lần nữa không xong đến cực điểm!

Nhưng hiện tại cô đang đi làm, không thể bởi vì tâm trạng riêng mà tức giận chạy ra ngoài, chỉ có thể cho rằng chuyện gì cũng đều chưa từng xảy ra, đứng ở cửa tòa thị chính mà kiểm kê bộ sách mà tòa thị chính mới đặt.

Cô là nhân viên phòng tài liệu, phải tự mình chuyển từng thùng sách mới từ trên xe tải xuống, sau đó vận chuyển đến phòng tài liệu, mở ra, đưa lên kệ, nhập số liệu, mệt không cần nhắc đến, hơn nữa bị dính bụi bẩn! Giờ phút này cô đang vùi đầu làm việc, căn bản không biết Mộ Dạ Triệt ở bên cạnh nhìn mình, kéo xe đẩy đến phòng tài liệu.

Mộ Dạ Triệt thì đi ở phía sau cô, nâng tay ý bảo cấp dưới đừng lên tiếng, một đường đi theo cô.

Vì thế khi cô đưa thùng sách hỗn độn vào phòng tài liệu âm u, thế này Mộ Dạ Triệt mới biết nhân viên phòng tài liệu thật vất vả! Dọn, nâng, kéo, đẩy, đưa lên kệ, chùi bụi, liên tục lên xuống thang cây, toàn bộ đều do Cổ Dư cùng hai nhân viên khác làm. Vài nữ nhân viên trung niên có hình thể to mọng thì ngồi trước máy tính phụ trách nhập liệu sách, đem mã vạch mà quét ở máy tính là xong, ném qua một bên, miệng còn cúp hạt dưa, nhai kẹo.

"Là ai sắp xếp công việc này cho thư ký Cổ?" Mộ Dạ Triệt đứng ở cửa nghiêng mặt mình, nhìn người phụ trách bên cạnh, "Công việc văn thư bao gồm những chuyện này sao?"

"Cái này......" Trưởng phòng tài liệu sợ tới mức ứa ra mồ hôi lạnh, không rõ vì sao Mộ thị trưởng lại quan tâm đến vấn đề nhỏ này, vội vàng nói; "Thư ký Cổ là từ ngành khác sắp xếp đến đây, Văn Khoa Dài cảm thấy cô ấy thích hợp với vị trí này, bởi vậy để cô ấy bắt đầu làm ở đây, mà bản thân thư ký Cổ cũng không có ý kiến gì......"

"Để thư ký Cổ đến văn phòng thị trưởng, nơi đó đang cần một chủ nhiệm văn phòng, cũng chính là thư ký trưởng." Mộ Dạ Triệt nói lạnh nhạt, thản nhiên nhìn lướt qua nơi này, "Đơn xin chuyển bộ phận của thư ký Cổ, bản thị trưởng viết rõ là điều chuyển sang chức vụ thư ký trưởng, các người dám tự mình bóp méo!" Những tên khốn dám ăn gan hùm mật gấu này, thế nhưng dám lạm dụng tư quyền ở đây!

"Mộ thị trưởng, Chiến Sâm tôi thật sự không dám làm như vậy, có thể là xảy ra sai sót khi điều chuyển đổi đi nơi khác......"

Mà trong phòng tài liệu, Cổ Dư đang leo lên thang cây mà sửa sang lại kệ sách, đầu mệt đầy mồ hôi, cuối cùng cô ngồi ở thang cây, xoay nắp bình nước mà uống một ngụm, dùng khăn mặt quạt quạt, miệng thở hộc, lại bỗng nhiên cảm giác có người đứng ở phía dưới cô, dọa cô giật mình một cái!

"Là anh?" Cô vội vàng xoay qua, kinh ngạc nhìn Mộ Dạ Triệt ở bên dưới! Hắn tới đây khi nào?

"Vừa rồi vì sao không vào văn phòng của anh?" Thì ra Mộ Dạ Triệt đã sớm đi tới trước mặt cô, vóc dáng cao cao, khuôn mặt hoàn mỹ, ánh mắt ôn nhuận đang nhìn lên cô, "Đi xuống!"

Cổ Dư tiếp tục ngồi ở trên thang cây nghỉ ngơi, cũng không xuống dưới, ôn hòa nhìn hắn một cái, "Xin lỗi Mộ thị trưởng, bây giờ tôi còn đang làm việc, không tiện đi xuống. Mời ngài tránh đi cho, không kệ sách lại rớt xuống người ngài, những tài liệu này rất nặng."

"Buổi tối về nhà đúng giờ." Mộ Dạ Triệt ở dưới thang cây lại im lặng nói, đôi mắt bình tĩnh nhìn chăm chú vào cô, "Nơi chuyển đi của em là văn phòng thị trưởng, không phải phòng tài liệu của văn phòng thị trưởng, chiều nay qua văn phòng thị trưởng báo danh đi."

"Hai cái này có gì khác nhau sao?" Cổ Dư ngừng công việc trong tay, quay đầu nhìn người được mọi người ngưỡng mộ vừa mới hoan ái cùng Lâm Tiêm Tiêm, "Phòng thị trưởng cùng phòng tài liệu của thị trưởng cách nhau không xa, đều thuộc khối văn phòng thị trưởng. Nếu Mộ thị trưởng cần đọc tài liệu, tôi lúc nào cũng có thể đưa qua, thuận tiện hơn."

Mộ Dạ Triệt nhướng mày nhìn cô, đôi mắt sáng bắt đầu bị thái độ của cô biến thành ám trầm, gương mặt tuấn tú trầm xuống: "Em xác định không đến báo danh sao? Thư ký trưởng của bản thị trưởng chỉ có một vị trí, mà anh ngoại lệ muốn có một nữ thư ký trưởng có năng lực tuyệt vời, nếu em không muốn, anh sẽ tìm người khác thay thế!"

"Vậy ngài cứ việc tìm những người khác mà thay thế." Cổ Dư xoay đầu trở về lần nữa, nâng lên hai bàn tay, tiếp tục sửa lại sách trên kệ, nhẹ nhàng cười nói: "Tôi tiếp tục làm việc ở phòng tài liệu cũng tốt, bởi vì tôi tính nghỉ việc đi làm hướng dẫn viên du lịch, tìm kiếm thú vui trong đời, ha ha ha...... Thật ra, làm việc ở đây không có ý nghĩa gì, sớm đã không còn người nào đáng giá để tôi lưu luyến, còn không bằng ra ngoài dẫn đoàn đi du lịch...... Ha ha."

Nhất thời sắc mặt Mộ Dạ Triệt buồn bã, âm trầm vô cùng, mím nhanh môi không có tiếp tục duy trì quyết định của mình! Sau khi lạnh lùng nhìn chằm chằm Cổ Dư một lát, cuối cùng hắn rời đi, không nói thêm gì nữa.

Thế này Cổ Dư mới leo xuống từ thang cây, giặt sạch dẻ chùi rồi quay lại, cầm mấy quyển sách, ngồi ở giá sách mà đọc sách.

Thật ra trải qua thời gian thống khổ ở nơi yên lặng này, không người hỏi thăm, mới chính là một góc bảo vệ mình tốt nhất. Một ngày chứng kiến và nghe thấy những điều này khiến cô hiểu được, thật ra cô không nên ở lại nơi có hắn, cô rất cố chấp.

---

Lâm Tiêm Tiêm ở buồng vệ sinh sửa sang lại quần áo của mình lần nữa, sau đó theo ý tứ của Mộ Dạ Triệt, đi một vòng làm quen ở các văn phòng ban ngành khác của tòa thị chính, để đồng nghiệp biết đến cô.

Vì thế vài giờ tiếp theo, thân hình gợi cảm của cô lại một lần nữa bị đồng nghiệp đánh giá cùng chỉ trỏ. Tin đồn về cô như bông tuyết bay đầy mỗi một góc trong tòa thị chính, cô tựa như cởi hết quần áo đi ở trước mặt mọi người, yên lặng thừa nhận ánh mắt khác thường của người khác.

Nhưng mà cô phát hiện năng lực kháng cự áp lực của mình đặc biệt mạnh, thế nhưng vẫn có thể mỉm cười, đi một vòng quanh tòa thị chính.

Mộ Dạ Triệt anh muốn nhục nhã tôi sao? Đáng tiếc anh không biết, từ lúc còn nhỏ, tôi liền bị mẹ ruột cưỡng chế mang đến những nhà giàu ở Singapore để các thiếu gia tuyển người đẹp, tôi sớm đã có thói quen chịu đựng những ánh mắt đánh giá này, không sao cả! Hiện tại tôi giống như cởi sạch quần áo đi ở nơi này, đúng là bởi vì anh đã từng cứu tôi hai lần, mạng của tôi là của anh, trong cơ thể cũng chảy dòng máu của anh, bởi vậy tôi hi vọng có thể cởi bỏ khúc mắc cùng anh, có một cuộc sống đầy hạnh phúc vui vẻ!

Sau khi đi một vòng dưới ánh mắt càng thêm lạnh lùng và hèn mọn của đồng nghiệp, rốt cuộc Lâm Tiêm Tiêm cũng về tới phòng tài liệu của văn phòng thị trưởng. Lúc cô đến, nhìn thấy Cổ Dư ngồi đọc sách ở giá sách, gương mặt nhìn nghiêng lúc im lặng hoàn toàn không giống với hình tượng tùy tiện thường ngày của cô. Cho nên cô lại tò mò nhìn thoáng qua, trở lại bàn làm việc của mình.

"Đã gặp mặt đồng nghiệp xong rồi à?" Trưởng phòng Chiến Sâm lấy tay gõ gõ mặt bàn của cô, đi tới, đôi mắt già cười như ẩn chứa dao găm, "Thư ký Cổ đã sửa lại nửa kệ sách, một nửa còn lại để Lâm tiểu thư phụ trách dọn dẹp, đây là công việc của cô. Hơn nữa --" Lão trưởng phòng liếc mắt đánh giá bộ váy áo bó sát người của cô, "Bộ váy công sở cô mặc trên người rất đẹp, tốt nhất cô đừng có thay. Thể diện phòng tài liệu của chúng ta cần phải dựa vào cô."

Lâm Tiêm Tiêm chịu đựng phản cảm nghe xong lời nói này, mỉm cười: "Thể diện phòng tài liệu phải dựa vào các bộ sách, chứ không phải dựa vào dáng người gợi cảm của phụ nữ. Tiêm Tiêm vừa mới đến, thật sự không dám đề cao chính mình, xin trưởng phòng sau này giúp đỡ người mới đến nhiều hơn."

Trưởng phòng Chiến Sâm cười ha ha, lại dùng ánh mắt đánh gía dáng người khêu gợi của Lâm Tiêm Tiêm mà liếc mắt một cái, bỗng nhiên lại hạ giọng: "Gần đây văn phòng thị trưởng thiếu một vị trí là nữ thư ký trưởng, cô có muốn không? Lâm tiểu thư thông minh, diện mạo xinh đẹp, thật sự không thể ở trong này dọn dẹp kệ sách mà hoang phí thanh xuân. Nếu Lâm tiểu thư nguyện ý trả giá một chút, tôi có thể giúp cô đề cử trước mặt Mộ thị trưởng."

Thật ra những lời nói của cô nàng này, thực thông minh.

Lâm Tiêm Tiêm tiếp tục chịu đựng ánh mắt mê đắm kia, mỉm cười: "Nếu Tiêm Tiêm muốn vị trí này, sẽ tự mình cố gắng, không nhọc công trưởng phòng lo lắng."

Lão trưởng phòng thấy cô đúng là không biết tốt xấu, nét mặt già nua lập tức trầm xuống, lấy tay âm thầm chỉ chỉ về phía Cổ Dư, cười lạnh: "Nói thật cho Lâm tiểu thư cô nghe, vừa rồi Mộ thị trưởng tự mình tới nơi này, ngài ấy chỉ đích danh thư ký Cổ đi qua, cũng chính miệng hứa hẹn, lúc này đây ngài ấy ngoại lệ cho phép có nữ thư ký trưởng, làm bạn bên cạnh ngài ấy, nếu thư ký Cổ không chịu nhận, ngài ấy lập tức sẽ tìm người khác thay thế! Mà việc tuyển chọn nữ thư ký trưởng nằm trong tay tôi, ngoài cô ra, còn có thư ký Lí Oánh Oánh, Bạch Ngạo Phương cũng có thể đi qua đó! Vốn tôi nghĩ muốn tạo cho cô chút ưu việt, cho cô đi trước, nhưng đúng là cô không biết tốt xấu!"

"Mộ thị trưởng chỉ đích danh thư ký Cổ đi qua sao?" Lâm Tiêm Tiêm có chút giật mình với điều này, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Cổ Dư đang đọc sách ở góc kia, "Thư ký Cổ không chịu sao?" Rõ ràng vừa rồi cô lao ra từ phòng thị trưởng, Cổ Dư liền ghen tị ngay tại trận, rõ ràng còn thích Mộ Dạ Triệt. Mà Mộ Dạ Triệt cũng lập tức tìm đến phòng tài liệu, hứa hẹn có thể ngoại lệ để Cổ Dư làm nữ thư ký trưởng, rõ ràng là tính đặt Cổ Dư bên người! Vậy...... Lâm Tiêm Tiêm cô giữ vị trí nào trong cảm nhận của Mộ Dạ Triệt! Người đàn ông này thật sự cam tâm tình nguyện đưa cô đến nơi không người hỏi thăm!

"Đương nhiên thư ký Cổ không chịu đi qua! Nếu chịu đi, tôi còn tìm cô sao?!" Sắc tâm của trưởng phòng Chiến Sâm sớm đã bị cô dội gáo nước lạnh, trừng mắt nhìn cô, sớm đã tính dời đi mục tiêu, "Cô đã không muốn đi qua, chúng ta đừng có nhiều lời nữa, tôi còn có việc bận, thư ký Lâm đi sửa sang lại kệ sách số 2, 3 đi. Nhanh lên!"

Lâm Tiêm Tiêm thì nhìn về phía Cổ Dư mà cười nhẹ nhàng: "Không, đương nhiên là tôi muốn!" Nhưng tôi có biện pháp của mình, không nhọc công trưởng phòng lo lắng. Sau khi tan tầm, cô sẽ lấy danh nghĩa nhân viên phòng tài liệu đến văn phòng thị trưởng một lần nữa, ở lại nơi đó của Mộ Dạ Triệt...... Ha ha, nếu Cổ Dư không muốn vị trí này, vậy cô sẽ nhận lấy! Xin Cổ tiểu thư đừng trách cô!

Bên này, Cổ Dư cũng không biết hai người bên kia đang bàn luận về mình, chỉ biết điện thoại di động kêu vang, dãy số hiển thị số máy bàn của Mộ gia, khiến cô vội vàng cầm điện thoại đi ra khỏi phòng tài liệu, "Alo, Cổ Dư nghe."

"Úi, Cổ Dư hả, chị Hai đây, chúng ta có hẹn tối nay cùng uống trà gặp mặt mấy người bạn, hiện tại em đến đây đi."

"Không muốn đi." Cô tính đêm nay ra ngoài một mình một chút, tối rồi mới quay về Mộ gia.

"Không sao, Mộ bí thư nói muốn ăn một chút bánh bao Nam Tường, nói là trước kia em thường xuyên mua cho ông ấy ăn, hương vị vô cùng ngon, nhà ta không ai biết cửa hàng này ở đâu, bởi vậy Cổ Dư em mua giùm bánh bao Nam Tường đi, hiện giờ Mộ bí thư rất muốn ăn."

"Mộ bí thư có thể ăn bánh bao sao?" Cổ Dư có chút ngạc nhiên cùng vui mừng, cuối cùng vẫn quay lại bàn làm việc lấy túi xách, đi ra cửa tòa thị chính, "Vậy được rồi, giờ em đang tan làm, đi mua vài cái bánh bao Nam Tường giúp Mộ bí thư."

Mộ bí thư muốn ăn bánh bao, chứng minh ông đang dần dần bình phục, đây là một chuyện vui! Cô phải đi làm!

Đi đến cổng lớn của tòa thị chính, cô lại hướng về văn phòng thị trưởng của Mộ Dạ Triệt mà nhìn, cuối cùng cắn răng một cái, hạ quyết tâm quyết định đi mua bánh bao Nam Tường, cũng nhân tiện đi uống trà với Mộ Thanh Nhàn. Nếu Mộ bí thư chờ ăn bánh bao, vậy thời gian cô uống trà với Mộ Thanh Nhàn cũng sẽ không quá dài, nhưng thật ra đi nhìn đối tượng mai mối với cô cũng không sao!

---

Văn phòng thị trưởng, Mộ Dạ Triệt ở lại văn phòng phê duyệt công văn, đầu tóc ngắn sạch sẽ, áo sơ mi, quần âu tinh xảo bọc lấy đôi chân thon dài của hắn, giày da bóng loáng, để lộ một khí chất cao cao tại thường, đẹp đẽ quý giá cùng soái khí. Nhưng khuôn mặt tuấn tú với sóng mũi cao thẳng lúc này lại hoàn toàn tập trung, nghiêm túc làm việc, bất động như núi, cũng không mất vẻ tao nhã khi hắn im lặng, khiến cho người ta có một cảm giác an toàn. Có lẽ là có nguyên nhân gì đó, hắn khẽ nhíu mày.

Lâm Tiêm Tiêm mở hé cửa nhìn hắn một lát, cuối cùng gõ cửa phòng, "Mộ thị trưởng, tài liệu ngài cần đã đưa lại đây." Lúc này, cô không hề khẩn trương cùng phát run, mà là lẳng lặng đứng ở cửa.

Mộ Dạ Triệt thấy cô đưa tài liệu đến, cảm thấy kinh ngạc, trầm ngâm một lát mới lên tiếng: "Để ở cửa, cô có thể tan làm."

Hắn buông công văn trong tay, nâng cổ tay nhìn đồng hồ, lấy điện thoại gọi cho Cổ Dư, "Giờ em đang ở đâu? Tối nay ăn cơm cùng nhau."

"Em đang ở Chung Cổ Lâu để mua bánh bao Nam Tường cho Mộ bí thư, Mộ bí thư đang chờ ăn, nhất định phải mua bánh bao ở bên này......"

"Vì sao bên cạnh em có giọng nói của đàn ông?" Hắn nhăn mày, rõ ràng nghe được có tiếng đàn ông nói chuyện ở bên cạnh, Mộ Thanh Nhàn còn cười ha ha ở một bên, cười to, đang vui vẻ trò chuyện, "Em quả nhiên đồng ý ra ngoài gặp đối tượng mai mối với Mộ Thanh Nhàn?" Toàn bộ ánh mắt của hắn trở nên sắc bén cùng hung ác nham hiểm, ngực nhất thời bị một ngọn lửa giận ngăn chặn, tức giận đến nổi trận lôi đình! Mộ Thanh Nhàn chết tiệt quả nhiên đang gây sóng gió, thật sự giới thiệu đối tượng mai mối cho Cổ Dư!

"Quán trà nào ở Chung Cổ Lâu?" Hắn gầm lên giận dữ, đã muốn đẩy ghế da đi ra ngoài, "Chết tiệt, chờ anh đến đó!"

Ngoài cửa, Lâm Tiêm Tiêm bị cự tuyệt đứng tại cửa, đang cỗ vũ dũng khí muốn đẩy cửa bước bào, bỗng nhiên nhìn thấy vẻ mặt hung ác nham hiểm của Mộ Dạ Triệt đang hướng ra cửa, sợ tới mức cô nghiêng người tránh qua một bên, kinh ngạc cùng đau thương theo dõi bóng dáng thon dài đang vội vàng rời đi của hắn. Không phải hắn không có cô gái nào sao? Vì sao hắn lại giận dữ khi nghe điện thoại, bị tức thành như vậy!

--- truyenwiki1 03/12/2020 


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-445)