Vay nóng Tinvay

Truyện:'Đồng Nhân Hunter' Thiên Tuế - Chương 15

'Đồng Nhân Hunter' Thiên Tuế
Trọn bộ 42 chương
Chương 15
Cuộc thi tiền tự
0.00
(0 votes)


Chương (1-42)

Siêu sale Lazada


Sau đi rời đi bang Ryodan, tôi liền chia tay với Alluka, lần này nói cái gì thì tôi cũng muốn sống vài năm thanh tĩnh tự tại, tôi về tới rừng rậm Butoto, tu thân dưỡng tính hai năm, bình tĩnh sinh hoạt hai năm, sau hai năm tôi rời đi, tìm được ma thú có hệ số nguy hiểm được xếp bài danh thứ nhất trong rừng rậm, liền xông luôn đi vào nó, tôi cần rèn luyện năng lực của tôi, bởi vì từ khi biết mình là hệ cụ hiện hóa, tôi còn chưa quyết định vũ khí mình muốn dùng, đem năng lực này trở thành đồ dùng trong sinh hoạt cũng tốt lắm, vô luận như thế nào thì vũ khí cụ hiện hóa vẫn là thiết yếu, cho nên cần huấn luyện thực chiến.

Vì thế lại qua hai năm, cuộc thi Hunter kì 287 rốt cục sắp bắt đầu.

Tôi đã tu hành xong, rời đi nơi tu hành rồi đến thành thị tổ chức cuộc thi: phố Tsubashi đường 2 số 5 tòa 10, bên cạnh tòa nhà cao ngất trong mây xa hoa là một gian nhà hàng nhỏ, tôi đi rất sớm, khi nhà hàng mở cửa một cái là tôi an vị đến một cái bàn, kiễng chân chờ đợi, tôi đang đợi một người, chờ một người mà từ khi xem phim hoạt hình đã hết sức muốn gặp, người này là — Tonpa.

Rốt cục bóng người quen thuộc đẩy ra cửa lớn nhà hàng, tôi chọn trước lúc hắn cùng với ông chủ trao đổi mật ngữ đi lên nghênh đón.

"Ngài Tonpa sao?" Tôi cười đến ôn hòa vô hại.

"Phải, cô là?" Tonpa đang vì chính mình đến sớm mà mừng thầm bị tiếng nói non nớt gọi lại thần, cúi đầu vừa thấy là một cô bé, khoảng sáu tuổi, mỉm cười ngẩng đầu nhìn hắn, đáng tiếc, là người mù a. [ tác giả: Hiển nhiên vị Tonpa ngu ngốc này thật không ngờ một người mù sao lại nhìn thấy hắn vào. ]

"Là như vậy, tôi có chút chuyện muốn thương lượng với ngài Tonpa một chút, không biết ngài có bằng lòng hay không?"

"...... Được." Một giọt mồ hôi lạnh từ cái trán Tonpa chảy xuống, hắn bị người uy hiếp, tuy rằng giọng điệu của đứa nhỏ này cực kỳ ôn hòa có lễ, nhưng là bên hông truyền đến đau đớn nói cho hắn giờ phút này hắn đang bị uy hiếp, hắn đây là chọc ai?

"Bác ơi, tôi cùng vị tiên sinh này đi ra ngoài nói một lát." Tôi tiếp đón người ra ám hiệu một cái, rồi dẫn Tonpa đi ra ngoài.

Vừa đẩy cửa ra, liền gặp được Alluka cũng tới tham gia cuộc thi, vẫn như trước là tóc quăn lửa đỏ, một thân hưu nhàn phục gọn gàng, bốn năm không gặp, cô ấy đã cao như vậy, nhìn khoảng cách hẳn là hơn 1. 5 thước, rõ ràng cũng mới 12 tuổi, gien của Zaoldyeck gia quả thật là không sai đâu, tôi đều đã sắp 18 a, vẫn là 1. 17, khi nào thì tôi mới có thể phá tan phong ấn đây.

"A?" Alluka trừng lớn hai tròng mắt màu vàng, cực kỳ có hứng thú nói, "Thì ra là vị này a."

"Phải a, có chút việc tư muốn tâm sự với hắn."

"Ồ?" Sau đó Alluka cười đến cực kỳ sáng lạn, "Vừa vặn tớ cũng có chút chuyện muốn tìm vị này đâu, cùng nhau?"

"Được."

Lúc này Tonpa đã hoàn toàn ngốc, trong trí nhớ của hắn cũng không có gì về hai vị tiểu sát tinh này, hắn vốn luôn không có trực giác gì nhưng lần này cũng dự cảm được vận mệnh kế tiếp của chính mình.

Vì thế người qua đường chứng kiến, hai cô gái xinh đẹp cùng một người nam tử thấp béo đang quẹo vào một cái ngõ nhỏ, sau đó......

"Đông!" Tiếng đánh người.

"Ngô!" Tiếng rên, bởi vì miệng bị che.

"Bàng!" Tiếng vật nặng tập kích.

"Choang!" Tiếng cái chảo đập vào đầu.

......

Thật lâu sau, trong ngõ nhỏ có hai cô bé xinh đẹp bước ra, hai người đều phủi đi trên người tro bụi căn bản không tồn tại, một người cười đến ôn hòa, một người cười đến sáng lạn, làm cho người ta cảm thấy vừa rồi kẻ tạo tạp âm kia chắc chắn là người khác.

"Cuối cùng cũng trút được giận." Quả nhiên đánh người để phát tiết một chút cảm xúc là quyết định tương đương chính xác. [ tác giả: Đứa trẻ ngoan trăm ngàn không nên học theo. ]

"Nhớ ngày đó khi xem nguyên tác cũng rất chán ghét người này, lúc ấy suy nghĩ nếu bị tôi gặp phải, nhất định phải đánh a." Lúc bực bội nhất là lúc trước xem xong tập Tonpa lừa đảo liền đột phát bệnh tim, nguyên nhân đương nhiên chính là bị tên Tonpa kia, kết quả, thầy thuốc tịch thu mọi bộ sách cùng truyện tranh trong phòng tôi, nửa năm sau tôi mới được tiếp cầm chúng nó, sau chuyện đó, tôi mới dần dần dưỡng thành tính cách vô hỉ vô lo, nhưng từ khi đến thế giới này, không bị trái tim hạn chế, cảm xúc của tôi cũng so với kiếp trước hơn rất nhiều.

"Bây giờ, cuộc thi Hunter sẽ thuận mắt hơn, sẽ không có Tonpa phiền toái kia." Alluka và tôi lại ngồi trở lại cái bàn ở nhà hàng nhỏ, xét thấy vận động kịch liệt vừa rồi, chúng tôi đều mua cơm, cũng không vội vã tới sân cuộc thi, không hẹn mà cùng xem nhẹ ông chủ nhà hàng kinh ngạc thoáng nhìn, thẳng tán gẫu cuộc sống bốn năm qua.

"A, thì ra cậu về nhà a." Tôi uống đồ uống, thanh thản vung vẩy nhẹ chân ngắn hoàn toàn với không tới mặt đất.

"Ha ha, nghỉ vài năm." Alluka cười cười, trên thực tế cô là sợ lại không cẩn thận gặp phải bang Ryodan, thể xác và tinh thần đều bị tổn thất a, vẫn là về Zaoldyeck gia trước nghỉ vài năm rồi nói sau.

"Về nhà cùng Lua-chan chơi đùa vài năm, nhưng lần này tớ tới đây sớm hơn cậu ta một bước, phỏng chừng thằng nhóc này sẽ sinh khí." Alluka cười vui vẻ, nói thực ra cô rất thích bắt nạt cậu ta, ai bảo cậu ta sinh ra sớm sớm hơn cô, sau đó cô bị biến thành em gái.

"Vậy người nhà các cậu lần này tham gia cuộc thi thật đúng là nhiều." tính cả Illumi thì là ba người.

"Đinh linh!" cửa nhà hàng bị đẩy ra, chúng tôi liền nhìn về phía cửa.

Trang phục tên hề, mặt vẽ một ngôi sao một giọt nước cho dù thành heo cũng không che dấu được mị hoặc chúng sinh kia, đại khái chỉ dùng keo xịt tóc để cố định tóc màu lam dựng ngược, lúc này một đôi mắt xếch bán mị tà tà nhìn lại đây, định trụ, con ngươi màu xám bỗng sáng lên, người này, trừ bỏ Hisoka còn có thể có ai.

"Hắn đang nhìn chúng ta?"

"Ngoài ý muốn, nhất định là ngoài ý muốn." Hai cái đầu một đỏ một bụi dưới cái nhìn chăm chú chúc vào nhau, khe khẽ nói nhỏ.

"Nga ha ha ha ha a......★, quả thực ngây ngô a......◆" tiếng cười bt đặc hữu của Hisoka đại nhân vang lên, kích thích hai cái đầu bàn bên cạnh cửa lại đến gần chút.

"Khi nào thì?" Tôi hỏi, lời ngầm là chúng tôi lúc nào chỗ nào làm gì khiến vị đại nhân cuồng chiến đấu này chú ý tới?

"Không rõ ràng lắm." Alluka lắc đầu, cũng bị chú ý cũng nên là trong quá trình cuộc thi a, sao lại là hiện tại?

"Ồ, vậy thì uống đồ uống." Hai cái đầu lại lần nữa tách ra, tôi mặt không chút thay đổi thẳng người lên, liền uống đồ uống trong cái chén.

"Ha ha a......#9824;." Hisoka liếm liếm môi, che đậy hưng phấn trong con ngươi không biểu lộ lên mặt, vừa rồi một màn ở ngõ tối kia, hắn toàn bộ đã nhìn thấy, thật sự là hai cái quả thực ngây ngô a, nhưng còn chưa đến lúc, hiện tại việc hắn phải làm là chờ đợi, hắn tiếp tục đi về phía trước, trao đổi mật khẩu rồi xuống thang máy, đi đến hội trường cuộc thi.

"Này, " Người kia đi vào cửa, sau đó hai cái đầu lại chụm lại một chỗ, "Hắn là số 44, Lualua là 99, còn phải chờ rất lâu nữa."

"Đúng vậy, " Alluka mặt nhăn nhíu mày, Killua sao không đi nhanh chút a, "Aiz, lại nói, giữa Hisoka và bang Ryodan, cậu sợ người nào hơn?"

"Này a, " Tôi nghĩ nghĩ, "Cảm thấy Hisoka so với bang Ryodan thì đơn thuần hơn nhiều, vô luận ra sao, hai người tôi đều sợ cả, gặp phải đều là phiền toái."

Alluka một đầu mặt đen, thì ra người này không phải sợ chết, mà là sợ hai đại bossnày rước lấy phiền toái, quả nhiên là tính cách chỉ thiên tuế mới có.

"Nhưng tớ cũng rất ngạc nhiên, không biết vì sao Hisoka và Illumi lại là đồng bạn được, Illumi sao có thể ở chung với hắn nhỉ, lại không bị hắn đuổi theo đánh nhau?"

Illumi sao? Nghe đến cái tên đó, Alluka cúi đầu bật cười, "Nói đến hắn sao, cậu liền ngoan ngoãn chờ làm chị dâu nhà của tớ đi, tớ sẽ giao phó anh trai thân mến mà tớ thích nhất cho cậu."

"A?" Tôi khó hiểu, tuy rằng thân phận trước mắt của tôi đúng là vị hôn thê của Zaoldyeck gia, nhưng từ khi rời khỏi nơi đó, tôi chưa hề liên hệ với Illumi a, chúng tôi hiện tại căn bản không giống như là vị hôn phu hôn thê, tôi cũng không cảm thấy Illumi sẽ thích tôi đâu, nhưng sao Alluka lại nói...... Ái muội như vậy? Ừ, cô ấy sẽ không ở sau lưng làm chuyện gì đi?

"Ha ha, tớ giúp đỡ cậu a, dù sao cậu cũng không chán ghét anh trai nhà của tớ mà." Alluka cười hì hì ngắt lời, ngăn cản của tôi bào căn hỏi để.

Aiz, không hỏi thì không hỏi, chuyện nhỏ không nên quá câu chấp.

"Aiz, người chúng ta chờ đã đến rồi."

Quả nhiên, tiếng chuông cửa vang lên, rốt cục Killua đã xuất hiện.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-42)